Tiểu Nha Đầu!! Em Không Thể Chạy Trốn Định Mệnh

Chương 23: Chương 23




Ai da ~!! Phải nói là kì đi chơi này nó cực kì có hứng thú nha. Lý do vì sao ư?? Bởi vì chính bản thân con heo lười như nó mà mới 5 giờ sáng đã vác xác dậy soạn đồ... Ưm!! Không tin thì cũng phải tin thôi!!...

- Ây da!! Trễ rồi mà sao Minh Khánh còn chưa dậy... Chán quá đi à!! - nó vắt vẻo ngồi trên giường đung đưa chân thở dài... Ba lô quần áo đã soạn xong rồi mà nó vẫn còn sự háo hức ào ạt...

Và rồi... cái trí thông minh của nó đã bị lãng quên bỗng loé lên một ý tưởng hết sức... liều mạng...

Thật là... hằng ngày chính cậu ngày nào cũng phải kêu nó lăn khỏi giường, ấy vậy mà bây giờ chính nó mới bắt đầu tiêu chuẩn của một người ở chính hiệu... Thôi nào!! Cậu ở phòng nào vậy nhỉ??

Nó đánh đôi mắt bồ câu dọc theo các hành lang... đã ở đây gần một tháng rồi mà nó vẫn chưa biết phòng cậu ở đâu. Chẹp!! Quả là tệ hại a ~!! Biết sao được, không biết thì tìm thôi...

.

.

.

Nó thở hổn hển sau 30 phút vật lộn với tổng cộng năm mươi mấy cánh cửa... Thật quả là hận... hận căn biệt thự này chết đi được!! Không biết bản thân nó đã bao nhiêu lần bị cái biệt thự chết tiệt và ông chủ bá đạo của nó hành hạ rồi ấy chứ...

- Căn... căn phòng cuối cùng!! - nó thở dốc, mồ hôi nhễ nhại bên hai vai áo và lấm tấm trên trán. Hơi thở dường như đứt quãng khiến lời nói của nó cũng không thốt ra thành lời...

//Cạch//...

Cánh cửa nó te hé mở ra, khiến ánh sáng đèn hành lang tràn vào căn phòng sắc tối... Dường như chỉ còn nghe thấy tiếng thở đều đều và tiếng điều hoà phà phà thổi... Nó cẩn trọng bước lại phía giường...

- Neh!! Dậy đi trễ rồi đấy!! - a, tên này quả thật khi ngủ là như chết luôn ấy chứ, gọi đến thế mà còn chưa chịu dậy...

Nghĩ đến đây, nó lay cậu mạnh hơn, hét to hơn... E hèm!! Không có tác dụng rồi... A ha!! Đừng đùa chứ, không gì có thể làm khó bổn cô nương đây nha...

.

.

.

Mười phút sau, nó lại cẩn trọng bước vào phòng cậu, và rón rén... leo lên giường...

- Minh Khánh ới ơi!! Trời sáng rồi!! Dậy đi thôi!! - nó miệng thì hét lớn như vỡ loa, còn tay thì tranh thủ... bật đèn pin..!! Rọi thẳng vào mặt cậu...

Muoaa!! Đáng lẽ là cậu đang ngủ khá say nha... Nhưng mà, sao cứ có cảm giác nặng nặng trên người vậy nhở?? Còn có thứ gì chói chói nữa rọi vài mắt cậu, khêng lẽ là sáng nhanh như vậy sao?? Nghĩ đến đây, cậu nheo mắt đầy khó chịu. Còn về tiếng hét của con nha đầu kia... cậu căn bản là không nghe thấy...

- Cậu mà không dậy là tôi... tôi cắn cậu đó nha!! - nó thấp giọng thì thầm...

Cậu như bị hơi nóng phà phà vào cổ... hình như có chút... có chút kích thích chăng?? Hay đơn giản là điều hoà bị hỏng?? Vì bây giờ cậu thật sự nóng ran cả người đây...

.

1

.

2

.

3

// Phập //

Một cảm giác tê dại từ cổ lan xuống khắp thân người cậu... hoàng hồn, cậu mở mắt trăn trối nhìn con nha đầu thối đang nằm đè lên người mình đây...

Khụ khụ!! Phải nói khung cảnh này hơi có vẻ... khụ khụ... gợi tình à nha!! Nam dưới nữ trên và người nữ hình như còn... “ cắn yêu “ vào cổ người nam... Chậc chậc!! Hết sức đen tối a ~!!

- Yahh!! Buông ra ngay cho tôi!! - nghe thấy tiếng quát bá đạo, nó không dại gì mà không buông ra, bật người ngồi cách xa cậu hai mét. Còn trên phía cổ cậu đã sớm ửng đỏ và ứa máu...

- Đang làm gì trong phòng tôi?? - cậu nói giọng hằn học, tay xoa xoa cổ... Cắn đau thật!!

- Tôi... tôi chỉ đánh thức cậu thôi mà!! - nó chun mũi trông rất đáng yêu... Nghe vậy, cậu liền ngước nhìn chiếc đồng hồ cạnh bàn, rồi kinh hoàng mở lớn mắt...

- 5h30?? - thật đúng là loạn hết cả rồi mà... Rõ ràng 8h00 mới khởi hành... nghĩ đến đây, cậu ném cho nó cái lườm toé lửa...

- Sao... sao vậy?? - nó ấp a ấp úng nhìn cậu hằn học như muốn xẻo thịt nó. Thật khiến nó không khỏi rùng mình...

Nói rồi, cậu xách cổ áo nó lên như xách một cái bao tải, thong dong đi ra khỏi phòng...và...

//Rầm//...

Hành lang rộng mở đón chào thân người nó... Nó ngồi dậy xoa xoa cằm!! Thật là nhẫn tâm a ~!!

- Cậu mà còn dám làm cái trò đó thì đừng trách!! - cậu buông lởi hăm dọa, tuy câu từ có vẻ không đáng sợ lắm nhưng với xái vảm mặt nghi ngút khói của người đối diện và sau mỗi câu là những cái nghiến răng ken két thì.... chẹp chẹp!! Thảm hoạ lớn rồi đây!!

Vâng!! Như đã nói, đánh thức cậu quả là một suy nghĩ ...cực kì... liều mạng...!!́

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.