Tiểu Sử Của Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 14: Chương 14




Câu chuyện về một lưỡi kiếm được ghi lại bằng máu.

Yasuo là một người đàn ông đầy quyết tâm, một kiếm khách nhanh nhẹn biết cách vận dụng gió để trảm sát kẻ thù. Trớ trêu thay, chàng dũng sĩ kiêu hãnh này đã bị vu cáo khiến anh ta không chỉ mất đi toàn bộ thanh danh, mà còn phải vất vả bỏ trốn khỏi những cuộc truy sát. Khi cả thế giới đã quay lưng lại với mình, anh buộc phải làm mọi cách để có thể lấy lại danh dự của mình, cũng như lôi kẻ thủ ác thật sự ra trước ánh sáng công lí.

Đã từng là một môn sinh tài năng tại trường Kiếm Thuật Ionia trứ danh, Yasuo là người duy nhất của cả trang lứa môn sinh có thể luyện thành công phong tuyệt kĩ trong truyền thuyết. Nhiều người tin chắc rắng định mệnh của anh ta là trở thành một anh hùng vĩ đại. Nhưng, mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi khi quân Noxus kéo tới xâm lăng. Yasuo được giao phó sứ mệnh bảo vệ Trưởng lão Ionia, và rồi, sự tự tin ngu muội rằng chỉ mỗi thanh kiếm của anh là quá đủ để tạo nên sự khác biệt, đã khiến anh rời bỏ vị trí để tham gia cuộc chiến. Đến khi anh trở lại, thì Trưởng lão đã trở thành một cái xác không hồn.

Hổ thẹn, Yasuo tự thú, với đầy đủ giác ngộ sẵn sàng gánh chịu mọi hình phạt để trả giá, dù là chính tính mạng của mình. Thế nhưng, hắn điếng hồn khi biết rằng tội danh không chỉ dừng lại ở sao nhãng nhiệm vụ, mà còn bị cáo buộc là chính thủ phạm của vụ ám sát. Dẫu bối rối và đau đớn vì tội lỗi của mình, hắn biết rằng lũ sát thủ sẽ có thể ung dung tự tại ngoài kia nếu hắn chấp nhận hình phạt thế chỗ chúng. Yasuo vung kiếm lên chống lại cả học viện để đào thoát, bất kể hành động đó sẽ khiến cả Ionia quay lưng lại với hắn. Lần đầu tiên trong cả đời, hắn thật sự cô độc, nhưng vẫn phải lên đường tìm ra thủ phạm thật sự đã hạ sát Trưởng lão.

Yasuo trở thành một lãng khách trong những năm tiếp theo, tất cả chỉ vì một mục đích duy nhất, truy tìm bất kì manh mối nào giúp tìm ra kẻ thủ ác. Đó là mục tiêu phía trước, còn phía sau hắn luôn bị bám sát bởi những đồng minh thủa xưa, và kết cục chỉ có thể là một, địch chết ta sống. Không có bất kì lựa chọn khác nào ngoài tiếp tục tiến tới, cho đến một ngày kia, khi kẻ địch mà hắn chẳng bao giờ muốn đối đầu nhất, xuất hiện – người anh của hắn, Yone.

Ràng buộc bởi cùng một nghi thức thiêng liêng, cả hai dũng sĩ đều cúi chào nhau rồi rút kiếm ra. Trong tĩnh lặng, cả hai đảo vòng quanh nhau thủ thế dưới ánh trăng. Khi cả hai cùng lướt tới, Yone chẳng phải là đối thủ của Yasuo; chỉ với một nhát chém bởi thanh kiếm thép lạnh lẽo, hắn đã trảm sát người anh của mình. Thanh kiếm tuột khỏi tay Yasuo, và hắn lao trở lại đến bên Yone.

Hắn phải biết, trong cảm xúc tuôn trào, vì sao chính ruột thịt của mình lại có thể nghĩ hắn đã làm điều đó. Yone hấp hối: “Trưởng lão đã bị trảm sát bởi một phong tuyệt kĩ. Còn có thể là ai khác đây? “ Choáng váng, Yasuo lập tức nhận ra vì sao hắn lại bị cáo buộc tội danh đó. Vừa cầu xin sự tha thứ của anh trai, hắn vừa thề thốt sự vô tội của bản thân. Từng giọt nước mắt lăn dài xuống gò má của Yasuo, khi anh hắn nhắm mắt xuôi tay ra đi vĩnh viễn.

Yasuo chôn Yone xuống khi bình minh hửng sáng, nhưng thậm chí chẳng có thời gian để thương tiếc. Sẽ lại tiếp tục có người được cử đi săn hắn. Lời trăn trối của người anh trai đã cho hắn một đầu mối đầy quí giá dẫn tới kẻ thủ ác. Sau khi thu gom đồ đạc, hắn ngoái lại nhìn ngôi mộ của Yone lần cuối và lẩm nhẩm một lời tuyên thệ, rồi lại tiếp tục lên đường cùng những ngọn gió.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.