Tiểu Sử Của Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 9: Chương 9




“Phá vỡ hàng ngũ của chúng và giẫm đạp lên chúngkhông thương tiếc. Nghiền nát những kẻ sống và tậnhưởng nỗi kinh hoàng của chúng.”

Hecarim là một gã khổng lồ giáp trụ đầy mình, là thủ lĩnh của một nhóm kỵ sĩ bóng ma chuyên săn lùng người sống của Quần Đảo Bóng Đêm. Một sự kết hợp gớm ghiếc giữa người và thú, bị nguyền rủa phải vĩnh viễn rong ruổi, Hecarim miệt mài giết chóc và hủy diệt linh hồn dưới móng sắt của mình.

Sinh ra trong một đế chế đã lụi tàn và bị quên lãng từ lâu, Hecarim là tùy tùng cho một đội hiệp sĩ huyền thoại được biết đến với cái tên Hội Sắt, một hội huynh đệ thề sẽ bảo vệ lãnh thổ của nhà vua. Ở đó, hắn chịu sự huấn luyện khắc nghiệt nhất mà người ta có thể tưởng tượng được, một chế độ trừng phạt đã rèn giũa hắn trở thành một chiến binh đáng sợ.

Khi Hecarim trưởng thành, hắn dễ dàng thông thạo mọi hình thức chiến đấu và chiến thuật. Hắn nhanh chóng vượt xa các đồng môn trong kỵ chiến, và Hiệp Sĩ Chỉ Huy của Hội Sắt đã thấy được sự vĩ đại bên trong con người trẻ tuổi này và công nhận hắn là một người kế thừa đầy tiềm năng. Nhưng nhiều năm trôi qua và Hecarim đã thắng hết trận này đến trận khác trên lưng con chiến mã hùng mạnh của hắn, ngài Chỉ Huy cuối cùng cũng nhận ra bóng tối đang lớn dần trong tâm trí người phụ tá của mình. Sự thèm khát của Hecarim đối với việc thảm sát và ham muốn vinh quang đến ám ảnh đã ăn mòn danh dự của hắn và ngài Chỉ Huy biết rằng vị hiệp sĩ trẻ này không bao giờ được phép trở thành thủ lĩnh của Hội Sắt. Trong phòng riêng, ông bảo Hecarim hắn sẽ không là người kế thừa của ông và dù nổi cơn thịnh nộ, viên phụ tá vẫn nuốt giận và quay lại với phận sự của mình.

Trong cuộc chiến sau đó của Hội, ngài Chỉ Huy bị kẻ thù bao vây và chia cắt khỏi đồng đội. Chỉ có Hecarim tới trợ giúp ông được, nhưng trong một giây phút hiềm thù, hắn đã quay đi và để mặc ngài Chỉ Huy chết. Trận chiến kết thúc, những hiệp sĩ sống sót, không hề biết tới việc Hecarim đã làm, quỳ trên mảnh đất đẫm máu và thề coi hắn là thủ lĩnh của họ.

Hecarim trở về kinh đô, và gặp Kalista, tướng lĩnh của nhà vua. Kalista nhận thấy tài năng hiếm có của hắn, và khi hoàng hậu bị sát thủ dùng dao tẩm độc làm bị thương, cô giao nhiệm vụ cho Hội Sắt bảo vệ cho nhà vua trong lúc mình đi tìm thuốc giải. Hecarim chấp nhận, nhưng bị bắt làm thứ hắn thấy là công việc của đầy tớ đã lại gieo mầm oán hận.

Hecarim ở lại bên nhà vua trong lúc ông phát điên vì buồn khổ. Bị hoang tưởng, nhà vua nổi giận với những ai tìm cách chia rẽ ông khỏi người vợ đang hấp hối và sai Hội Sắt đi đàn áp những ai bất đồng ý kiến trong vương quốc. Hecarim chỉ đạo Hội Sắt trong những vụ thanh trừng đẫm máu những kẻ bất mãn, và có tiếng xấu là một tên tay sai tàn nhẫn cho ý chỉ của nhà vua. Nhiều ngôi làng bị thiêu rụi và những kỵ sĩ của Hội Sắt giết hại hàng trăm người. Vương quốc chìm trong cảnh tăm tối, và khi hoàng hậu chết, Hecarim bịa đặt với nhà vua việc hắn đã khám phá ra sự thật đằng sau cái chết của hoàng hậu như thế nào nhằm tìm cách đạt được sự phê chuẩn để dẫn Hội Sắt tới những nước khác và giành được danh tiếng đáng sợ hơn nữa.Trước khi hắn xuất chinh, Kalista trở lại. Cô đã tìm thấy phương thuốc cho căn bệnh của hoàng hậu trên Đảo Thiêng huyền thoại, nhưng đã quá trễ để cứu bà. Ghê sợ trước tình trạng của vương quốc, Kalista từ chối chia sẻ những gì cô đã khám phá ra và bị tống giam. Hecarim nhìn thấy cơ hội để giành thêm sự tin cậy và đến phòng giam của Kalista. Hứa hẹn sẽ ngăn nhà vua thực hiện bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào, Hecarim thuyết phục Kalista tiết lộ điều cô biết. Kalista miễn cưỡng đồng ý và dẫn hạm đội của nhà vua qua tấm màn huyền bí che chắn Đảo Thiêng khỏi ánh mắt người đời.

Hecarim dẫn vị vua tàn tạ tới trung tâm hòn đảo kỳ diệu, nơi ông gặp lính gác ở đó và yêu cầu họ giúp đỡ. Những người lính gác bày tỏ sự thông cảm, nhưng bảo nhà vua rằng việc cứu vợ ông nằm ngoài khả năng của họ. Nổi giận, nhà vua ra lệnh cho Kalista giết lính gác từng người một đến khi họ nhượng bộ. Kalista từ chối, đứng chắn giữa nhà vua và cư dân của đảo.

Hecarim thấy mình đang đứng trước ngã rẽ cuộc đời và ra một quyết định sẽ nguyền rủa hắn vĩnh viễn. Thay vì ủng hộ Kalista, hắn đâm mũi giáo vào sau lưng cô và chỉ huy Hội Sắt tàn sát người dân trên Đảo Thiêng. Hecarim và các chiến binh chém giết đội lính canh đến khi một người cầm đèn khốn khổ dẫn nhà vua đến với cái ông đang tìm kiếm – bí mật để hồi sinh vợ mình.

Nhưng khi hoàng hậu sống lại, bà trở thành một sinh vật đáng sợ phân hủy và đầy giòi bọ. Bà cầu xin được chết lần nữa. Ghê tởm trước điều mình đã làm với người vợ yêu quý, nhà vua dùng một phép thuật để chấm dứt sinh mạng của họ và gắn kết họ với nhau mãi mãi. Ông đã thành công, nhưng sức mạnh của thần chú vô tình được rất nhiều tạo vật ma thuật trên đảo tăng lên gấp bội.

Một cơn bão sương đen vây quanh nhà vua, lan ra khắp đảo và giết toàn bộ những gì nó chạm vào. Hecarim bỏ lại nhà vua với cái chết và dẫn Hội Sắt quay lại thuyền, tiêu diệt mọi thứ họ gặp trên đường trong khi linh hồn của những người bị màn sương đen giết hại sống dậy. Lần lượt từng hiệp sĩ bị biến thành xác sống đến khi chỉ còn lại Hecarim. Ma thuật không được kiểm soát ùa vào người hắn, khiến hắn và con chiến mã dung hợp thành một quái vật kinh tởm phản ánh sự đen tối trong tâm hồn hắn.

Thét lên giận dữ, con quái thú khổng lồ được biết đến với cái tên Bóng Ma Chiến Tranh được tạo ra sau một sự biến đổi đầy đau đớn, một quái vật của cuồng nộ và hận thù. Tội lỗi trước đây của hắn càng tăng thêm trong vùng xoáy của ma thuật hắc ám, đã cho ra đời một sinh vật vô cùng ác độc và có sức mạnh kinh hoàng.

Giờ Hecarim bị ràng buộc với Quần Đảo Bóng Đêm, tuần tra quanh bờ biển và giết mọi thứ đứng trước hắn – một sự chế giễu cho trách nhiệm ngày trước. Và khi Màn Sương Đen chạm đến bên Quần Đảo Bóng Đêm, hắn và toán quân ma quỷ của Hội Sắt cùng tàn sát người sống để tưởng nhớ vinh quang đã mất từ lâu.

KHÔNG AI SỐNG SÓTKHÔNG AI SỐNG SÓT

Từng đợt sóng lạnh lẽo đập vào bờ biển ảm đạm, nhuốm đỏ máu của những người Hecarim đã giết. Lũ phàm nhân hắn chưa giết đang hoảng loạn chạy trên bãi biển. Cơn mưa đen trút xuống đầu chúng và mây bão sục sôi trong trái tim đau buồn của hòn đảo. Hắn nghe thấy chúng hét gọi lẫn nhau. Những từ ngữ hỗn độn mà hắn chẳng nhận ra nổi, nhưng ý nghĩa của chúng rất rõ ràng; chúng thực sự nghĩ chúng có thể sống để đến được tàu. Quả thật, chúng cũng có chút kỹ năng. Di chuyển đồng đều, khiên gỗ đan vào nhau. Nhưng chúng là phàm nhân và Hecarim từ từ nhấm nháp mùi vị của nỗi sợ hãi.

Hắn chạy quanh chúng, len lỏi qua những tàn tích đổ nát và bị màn cát bụi bốc lên che khuất. Tiếng sấm vang vọng của vó ngựa đập vào đá đen. Nó ăn mòn sự can đảm của chúng. Hắn nhìn đám phàm nhân qua khe hở trên mũ giáp. Ánh sáng yếu ớt của những linh hồn bất hạnh đang lập lòe trong thân xác của chúng. Nó làm hắn ghê tởm cho dù hắn thèm khát nó.

“Không ai sống sót,“ hắn nói.

Giọng hắn bị bóp nghẹt bởi cái mũ sắt khủng khiếp, giống như tiếng kẽo kẹt của một kẻ chết treo. Âm thanh đó xoáy vào thần kinh chúng như nhưng lưỡi dao rỉ sét. Hắn hít vào nỗi sợ của chúng và nở nụ cười khi thấy một người hạ khiên xuống và chạy về phía thuyền trong tuyệt vọng.

Hắn gầm lên khi phi nước đại lao ra khỏi những tàn tích phủ đầy cỏ dại, hạ thấp thanh đao móc và cảm thấy cơn phấn khích quen thuộc. Một ký ức thoáng qua, cưỡi ngựa dẫn đầu đoàn hiệp sĩ giáp bạc. Giành lấy vinh quang và danh dự. Ký ức đó nhạt dần khi người đàn ông cảm thấy cái lạnh lướt qua mình và ngoái lại nhìn.

“Làm ơn! Không!” anh ta hét lên.

Hecarim lướt qua anh ta nhanh như sấm chớp.

Lưỡi đao đen bóng run lên khi được nhuộm đỏ. Làn khói mong manh của linh hồn người đàn ông tìm cách bay đi, nhưng màn sương đang trong cơn đói sẽ không bị đánh lừa. Hecarim nhìn linh hồn đó xoắn vặn lại trong một phản ảnh đen tối của cuộc đời người đàn ông.

Hecarim lấy sức mạnh từ hòn đảo và biển nổi sóng khi một toán hiệp sĩ bóng đêm cuộn trong ánh sáng mờ mờ lao lên từ mặt nước. Nhốt mình bên trong bộ giáp sắt cổ xưa, chúng rút ra những thanh gươm đen chập chờn ánh hào quang của bóng tối. Hắn đáng ra biết những người này. Chúng đã và vẫn đang phục vụ hắn, nhưng hắn không nhớ gì về chúng cả. Hắn quay về phía lũ phàm nhân trên bãi biển. Hắn rời khỏi màn sương, khoái trá trước sự khiếp đảm của chúng khi lần đầu tiên chúng thấy rõ hắn.

Hình dạng khổng lồ gớm ghiếc của một vật lai giữa người và ngựa, một vị thần phá hoại bằng sắt thép. Bộ giáp của hắn tối đen và đầy những vết khắc mà hắn chỉ mơ hồ nhớ được ý nghĩa. Lửa cháy âm ỉ đằng sau tấm che mặt, linh hồn bên trong lạnh lẽo, chết chóc và căm thù sự sống.

Hecarim lồng lên khi những tia sét ngoằn ngoèo rạch ngang bầu trời. Hắn hạ đao xuống và dẫn đầu toán hiệp sĩ xung kích, hất tung những đám cát đẫm máu và những mảnh xương vụn trên đường hắn đi qua. Lũ phàm nhân gào thét và nâng khiên lên, nhưng đợt tấn công này là không thể ngăn cản. Hecarim xông vào đầu tiên, đó là quyền của thủ lĩnh, và cú va chạm nảy lửa khiến bức tường khiên vỡ ra thành từng mảnh. Người bị giẫm đạp thành một đống dưới gót sắt của hắn. Thanh đao tả xung hữu đột, mỗi cú đánh lại lấy đi một người. Đoàn hiệp sĩ ma nghiền nát mọi thứ trước mặt, tàn sát những người sống trong cơn cuồng nộ của móng đạp, giáo đâm và kiếm chém. Linh hồn của đám phàm nhân thoát khỏi thân thể dập nát, bị bẫy giữa sự sống và cái chết bởi ma thuật của Bóng Ma Chiến Tranh.

Linh hồn của người chết vây quanh Hecarim, nhìn vào kẻ đã sát hại họ và hắn thích thú trước niềm vui chiến trận dâng trào. Hắn bỏ qua những linh hồn đang than khóc. Hắn không quan tâm gì đến việc nô lệ chúng. Cứ để cái việc thấp kém đó cho tên Cai Ngục Xiềng Xích.

Tất cả những gì Hecarim quan tâm là giết chóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.