Editor: May
Trình Thi Đồng suy nghĩ một chút, dùng một trò chơi tháp phòng ngự nhỏ tất cả mọi người đều biết chơi để ví dụ.
“Ừ.” Bác sĩ vừa nghe, vừa gật đầu nói: “Giải thích hết sức hình tượng.”
“Mà trước mắt trị liệu đối với người mang theo siêu vi trùng HIV, chính là vừa phái ra binh bảo vệ đi giết chết tiểu binh đi hủy tháp, vừa liên tục hồi huyết cho tháp phòng ngự của mình.” Trình Thi Đồng có chút thẹn thùng nhìn bác sĩ cười cười nói: “Đương nhiên có thể phương pháp trị liệu, sử dụng dược vật, cháu là không hiểu, chỉ là nếu như kiên trì trị liệu như vậy, chỉ cần tế bào miễn dịch bản thân chúng ta không bị công hãm, tháp phòng ngự liên tục không đổ, người mang theo siêu vi trùng HIV hẳn có thể tiếp tục sống đến vài năm thậm chí vài chục năm.”
“Ha ha ha, cô gái nhỏ từng nghiên cứu qua??” Bác sĩ kia nghe được Trình Thi Đồng đến phương pháp trị liệu cũng nói ra, cuối cùng không nhịn được cười lên.
“Đúng... Dùng kiến thức phương diện khóa học sinh vật lúc trước, cháu thuận tiện điều tra tài liệu...” Trình Thi Đồng có chút thẹn thùng nhìn bác sĩ, chỉ cảm giác mình có chút cảm giác múa rìu qua mắt thợ.
“Cháu nói đều rất đúng, mặc dù không phải giải thích từ góc độ chuyên nghiệp, nhưng làm người bình thường, có thể hiểu rõ HIV đến trình độ này cũng là rất tốt.” Bác sĩ vừa cười gật đầu, vừa nói với Trình Thi Đồng: “Cháu đã hiểu rõ HIV như thế, vậy nên biết cách nó lây truyền đi?”
“Biết rõ.” Trình Thi Đồng gật gật đầu nói: “Chủ yếu là ba đường lây truyền, lây theo đường tình dục, lây theo đường máu, lây theo đường mẹ con. Đương nhiên, những người hít thuốc phiện sử dụng dụng cụ tiêm tĩnh mạch cũng là sẽ truyền bá siêu vi trùng HIV, nhưng lại sẽ không thông qua đường hô hấp và đường tiêu hóa, nói cách khác, nắm tay, ôm chằm, cùng ăn, hôn môi, là sẽ không bị nhiễm HIV.”
“Cháu cũng đã hiểu đến rõ ràng như thế, vậy làm sao còn muốn hỏi ta hai người các cháu có thể hôn môi hay không??” Bác sĩ duỗi tay đẩy mắt kính trên sống mũi, có chút buồn cười nhìn cô hỏi.
“Nhưng anh ấy không tin.” Trình Thi Đồng có chút bất đắc dĩ nhún vai, đưa ngón tay chỉ Cố Ninh Thư nói: “Anh ấy còn muốn bảo trì khoảng cách nhất định với cháu.”
Bác sĩ quay đầu đi, ánh mắt cơ trí rơi ở trên người Cố Ninh Thư.
Trên khuôn mặt thanh tú tái nhợt của anh, bởi vì hiện ra đỏ ửng nhàn nhạt, thoạt nhìn có vẻ khỏe mạnh hơn rất nhiều.