Vậy cho nên sau khi trứng thụ tinh hay dậy thì gì đó, con cũng đều biết rõ?” Mẹ Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy mình đã bị kinh hãi.
“Biết.”Trình Chi Ngôn tiếp tục gật đầu.
“Vậy... Không có gì để nói nữa rồi...”Mẹ Tiểu Thỏ quay đầu lại, vẻ mặt khóc không ra nước mắt nhìn mẹ Trình Chi Ngôn.
Ánh mắt ánh mắt của Chu Nguyệt nhìn chằm chằm con trai của mình, khó hiểu hỏi: “Vậy con xem sách của mẹ Tiểu Thỏ, như thế nào nhớ rõ đoạn này như vậy?"
Trình Chi Ngôn chớp chớp mắt mấy cái, trên mặt vậy mà hiện lên một chút đỏ ửng nhợt nhạt: “Bởi vì hai năm trước Tiểu Thỏ quấn con hỏi con em bé sinh ra như thế nào... Cho nên..."
A! Thì ra là thế!
Mẹ Tiểu Thỏ và Chu Nguyệt nhìn thoáng qua lẫn nhau, nhất thời bỗng nhiên hiểu ra.
“Nhưng mà con còn một vấn đề không hiểu lắm.”Trình Chi Ngôn suy nghĩ một chút, mặc dù anh biết rõ hình thành trứng, còn có hình thành tinh trùng, cùng với quá trình trứng thụ tinh khi trưởng thành, nhưng vẫn còn một vấn đề quấy nhiễu anh.
“Vấn đề gì?”Mẹ Tiểu Thỏ nhất thời tỉnh táo lại tinh thần, cuối cùng Ngôn Ngôn cũng có câu hỏi, đây chính là thời cơ tốt biểu diễn kiến thức rộng lớn của mình.
“Chính là trứng và tinh trùng rốt cuộc gặp nhau như thế nào?"
Vẻ mặt Trình Chi Ngôn khó hiểu nhìn hai bà.
"..."
Trong thư phòng nhất thời một mảnh yên tĩnh.
Một loại không khí xấu hổ kỳ quái chậm rãi lan tràn.
Mẹ Tiểu Thỏ dở khóc dở cười liếc mắt nhìn Chu Nguyệt một cái.
Trình Chi Ngôn dù sao vẫn chỉ là đứa nhỏ mười hai tuổi đang ở tiểu học năm lớp sáu, đối với chuyện giữa nam với nữ có lẽ đang ở thời kì ngây thơ, cũng có thể có chút chưa hiểu rõ hết, nhưng đối với vấn đề này, bà thật đúng là không biết trả lời như thế nào mới tốt.
Đáp án chuyện này thuộc loại cấm dưới mười tám a...
" Ách...Chuyện này... Chuyện này sao...”Mẹ Tiểu Thỏ lắp bắp không biết nên trả lời như thế nào mới tốt, bởi vì nội dung muốn nói hôm nay vốn là chuẩn bị dạy cho Tiểu Thỏ, cho nên bà cũng không có chuẩn bị những nội dung ngăn cấm dưới mười tám...
“Khụ khụ, vấn đề này, chờ con lớn một chút, bác sẽ lại nói cho con a.”Chu Nguyệt nhanh chóng giúp đỡ mẹ Tiểu Thỏ nói: “Vậy chuyện kia, mẹ hình như nghe được Tiểu Thỏ ở bên ngoài gọi a, chúng ta đi ra xem một chút đi."
“Được, được!”Mẹ Tiểu Thỏ vội vàng thu thập đồ đạc, nhanh như chớp chạy ra khỏi thư phòng.
Chu Nguyệt cũng sau lưng bà.
"..."
Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ hai người kia vội vã chạy trốn, biết vậy không nên nói gì .
Cho nên một tiết học này, anh không có học được cái gì...
Lúc ăn cơm tối, mẹ Tiểu Thỏ nhìn Trình Chi Ngôn, nhiều lần muốn nói lại thôi.
Trình Chi Ngôn vừa nhìn Tiểu Thỏ, đề phòng cô khiến cho cơm trong bát vung khắp nơi vừa yên lặng thừa nhận ánh mắt mẹ Tiểu Thỏ, cuối cùng, anh cuối cùng nhịn không được mở miệng nhìn mẹ Tiểu Thỏ hỏi: “Bác, có phải bác muốn nói cái gì với con không?"
“Khụ khụ, bác...”Mẹ Tiểu Thỏ xấu hổ ho hai tiếng, nhìn Trình Chi Ngôn lộ ra tươi cười ôn hoà nói: “Ngôn Ngôn, bác có chuyện muốn mời con giúp đỡ."
“Chuyện gì?”Trình Chi Ngôn vừa bưng bát cơm lên vừa hỏi.
“Về chuyện em bé sinh ra như thế nào, nếu không thì con giải thích cho Tiểu Thỏ được không?”Mẹ Tiểu Thỏ có chút chột dạ nhìn anh nói: “Hai ngươi đều là đứa nhỏ, dễ nói chuyện..."