Mẹ Tiểu Thỏ nắm tay Tiểu Thỏ, cười tít mắt hướng tới ông đi tới.
” Lão Từ, tới rồi?”
Bắt đầu cực kỳ bình thường cũng cực kỳ trắng ra, mẹ Tiểu Thỏ lên tiếng chào hỏi cùng ông, ngồi xuống ngay ở vị trí đối diện.
Từ Hướng Tư hướng tới mẹ Tiểu Thỏ gật gật đầu, cười nói: “Uh`m, Cảnh Thần cũng đến đây.”
Ông cúi đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng ở bên cạnh Chu Linh, vẻ mặt nụ cười ôn hòa nhìn cô hỏi: “Con chính là Tiểu Thỏ?”
”Chú khỏe...” Tiểu Thỏ nắm tay mẹ, nhút nhát nhìn ông một cái, nhỏ giọng nói.
” Chào con!” Từ Hướng Tư cười tít mắt nhìn cô, sau đó ngẩng đầu lên hướng tới mẹ Tiểu Thỏ nói: “Cảnh Thần đi phòng vệ sinh, một lát sẽ đến đây,
chúng ta ngồi xuống chờ nó một chút trước nhé?”
”Được.” Mẹ Tiểu Thỏ gật gật đầu.
Tiểu Thỏ vẻ mặt nghi hoặc nhìn mẹ mình, kỳ quái nói: “Cảnh Thần là ai?”
” Ai nha, đã quên cùng con nói, chú Từ con còn có một em trai nhở hơn so
với con, tên Từ Cảnh Thần, năm nay em ấy tám tuổi, lên tiểu học năm hai, ưm... Nghỉ hè xong em ấy liền lên tiểu học năm thứ ba rồi.” Mẹ Tiểu Thỏ vội vàng giải thích cho Tiểu Thỏ một chút.
”A.... . .” Tiểu Thỏ gật gật đầu, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà cũng không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
Nhưng mà chỉ chốc lát, buồng vệ sinh góc rẽ cách bọn họ không xa có một đứa
bé trai toàn thân mặc tây trang đen áo sơmi trắng xoay xoay vặn vặn đi
tới.
Bộ dáng đứa bé trai kia có chút thanh tú, tóc mềm mại che ở
trên trán, đôi mắt ngập nước xinh đẹp có chút thăm dò hướng tới cái
phương hướng bọn họ nhìn xem, da cậu ta trắng nõn giống như búp bê sứ, môi hồng nhạt nhếch lên nhìn dường như có chút không mấy vui vẻ.
Vẫn lại là Tiểu Thỏ chú ý tới đứa bé trai không ngừng nhìn bên này kia
trước, bộ dáng cậu ta thật sự quá mức thanh tú, làm cho hai mắt cô nhịn
không được liền hướng tới cậu ta nhìn nhiều chút.
Từ Hướng Tư vẫn
cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ liền chú ý tới tầm mắt của cô, sau đó hơi run sợ một chút, hướng về phía đứa bé trai kia vẫy tay nói: “Cảnh Thần, tới đây, đứng ở nơi đó để làm gì?”
Đứa bé trai còn đang vụng trộm nhìn bị gọi như vậy cả người dường như đều đã cứng một chút.
Sau đó cực không tình nguyện hướng tới bên này đi tới.
” Tới đây, ba ba giới thiệu cho con một chút, đây là dì Chu.” Từ Hướng Tư đưa tay ôm chầm bả vai Cảnh Thần, cười giới thiệu với cậu ta.
“. . .” Đứa bé trai ngẩng đầu nhìn thoáng qua mẹ Tiểu Thỏ, không nói lời nào.
”Tại sao không chào?” Từ Hướng Tư khẽ nhíu mày, đưa tay vỗ vỗ đầu cậu ta.
”Dì...” Giọng nói đứa bé trai vô cùng không tình nguyện gọi bà một tiếng.
”Chào con.” Mẹ Tiểu Thỏ có chút xấu hổ cười cười với cậu ta.
” Còn có vị này, là Tiểu Thỏ chị con, chị lớn hơn con bốn tuổi, sau khi
chấm dứt nghỉ hè liền lên sơ nhất, sau này con trên học tập có cái gì
không hiểu liền trực tiếp hỏi chị ấy.” Từ Hướng Tư cười lại giới thiệu
với cậu một chút về Tiểu Thỏ.
“...” Từ Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ, xoay vặn mặt đi, trực tiếp làm bộ như không thấy được cô.
“....”
Không khí lập tức liền trở nên có chút xấu hổ.
”Tại sao không lễ phép như vậy?” Từ Hướng Tư nhìn cậu ta một cái sau đó có
chút xấu hổ hướng tới Tiểu Thỏ và mẹ Tiểu Thỏ nói: “Có thể là chú nói
chuyện này với nó có chút quá đột nhiên, nó chưa chuẩn bị tâm lý thật
tốt...”