Chương 627: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 6
Editor Quỳnh Nguyễn.
Một tuần ư.....
Tiểu Thỏ mặc dù không nỡ, thế nhưng suy nghĩ lại một chút, một tuần sau đó, Trình Chi Ngôn trở về, cũng đúng dịp kinh nguyệt chính mình đã hết.
“Đang suy nghĩ gì đấy?” sau khi Trình Chi Ngôn điều chỉnh ca-ra-vat xong, đi tới trước mặt Tiểu Thỏ, mỉm cười hỏi cô.
“Không..... Không suy nghĩ chuyện gì cả......” Gò má Tiểu Thỏ ửng đỏ, nhìn biểu hiện của Trình Chi Ngôn, lắp ba lắp bắp trả lời một tiếng.
Trình Chi Ngôn nhìn cô một lát, không nói gì.
Ngay khi bị anh nhìn tới, Tiểu Thỏ bất chợt cảm giác chột dạ, may là sau đó anh hướng tới giường của chính mình đi tới.
Vừa tới bên giường, anh hơi cúi người xuống, đưa tay kéo ngăn kéo trong tủ đầu giường, từ bên trong lấy ra hai quyển sách ra, sau đó ngồi thẳng hướng về Tiểu THỏ ngoắc ngoắc tay gọi tới.
“Làm gì?”
Tiểu Thỏ vừa bước đi vừa trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
“Quà sinh nhật của em, giờ trả cho em.” Trình Chi Ngôn đem hai quyển sách trong tay đưa cho Tiểu Thỏ, khóe môi hơi kéo lên tựa cười mà như không cười, hướng về Tiểu THỏ nói:“ Sau khi trở về, anh sẽ kiểm tra trình độ học tập của em.”
Cái gì??
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn xuống hai quyển sách trên tay chính mình.
Dĩ nhiên là phần quà của Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng tặng.....
Chuyện kia..... là ghi chép về chuyện vợ chồng......
Muốn kiểm tra loại chuyện kia hay sao.......
Tiểu THỏ không nhịn được, cầm quyển sách giơ lên chắn ngang khuôn mặt đang dần đỏ lên của chính mình mà nhìn Trình Chi Ngôn.
“Đi thay quần áo, sau đó xuống dưới lầu ăn gì đó một chút đi.” Trình CHi Ngôn nhìn dáng vẻ vô cùng khổ sở trên mặt của cô, không nhìn được cười, sau đó đưa tay xoa xoa đầu của cô, tiếp tục nói:“ Anh còn phải thu dọn đồ đạc, sáng sớm hôm nay mới nhận được thông báo.”
“Nhưng mà....... Anh, không phải anh nói sau khi kết thúc thi đại học sẽ không làm thầy giáo nữa hayy sao??” Tiểu Thỏ chần chờ một lúc, vẫn là cảm thấy không nhịn được liền hướng về Trình Chi Ngôn hỏi.
“Nói thì nói như vậy, thế nhưng chưa có chính thức thôi việc, trường học giao nhiệm vụ thì vẫn phải tiếp tục thự hiện.” Trình Chi Ngôn hướng về Tiểu Thỏ cười cợt, cúi đầu liếc mắt nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên quay đầu nhìn Tiểu Thỏ, mở miệng hỏi:“ Em..... Có muốn đến Nam Kinh cùng anh không?”
“Em? Có thể sao?” Tiểu Thỏ sửng sốt một chút, có chút không dám tin tưởng, đưa tay chỉ chỉ vào mũi chính mình, nhìn Trình Chi Ngôn nói:“Không phải chấm thi đại học không phải bị tập trung chung một chỗ hay sao? Có thể mang em đi sao?”
“Ngày mai mới bắt đầu chính thức tập trung chấm bài thi, xế chiều hôm nay..... Có thể dẫn em đi chơi một vòng Nam Kinh.” Trình CHi Ngôn suy nghĩ một chút, hướng về Tiểu Thỏ cười nói.
“Muốn muốn muốn! Em muốn đi!” Tiểu Thỏ vội vã hướng về anh gật gật đầu.
“Này, mau mau đi ăn đồ ăn, ăn xong chúng ta trực tiếp lên xe đi!” Trình Chi ngôn cười cợt.
“Được!” Tiểu Thỏ tâm trạng vô cùng phấn khích đi tới.
Hai người bọn họ đến Nam Kinh đã là hơn một giờ chiều, trước tiên tìm một khách sạn nằm gần Nam Đại vào ở, sau đó Trình CHi Ngôn liền dẫn Tiểu Thỏ đi ra ngoài kiếm đồ ăn rồi.
“Lúc này đã qua giờ cơm, chúng ta trước tiên tìm đại một ít đồ ăn, buổi tối sẽ dẫn em đi ăn một bữa thật lớn.” Trình Chi Ngôn ôm một bên vai Tiểu Thỏ, hướng bên ngoài khách sạn, vừa thấp giọng nói.
“Ừ, được!” Tiểu Thỏ gật gù, một lát sau lại ngẩng đầu lên hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:“ Buổi tối sẽ ăn gì?”
“Mấy tên trước đây ở chung ký túc xá nghe nói anh đến Nam Kinh, đã dự định tổ chức một bữa ăn, sẽ chờ chúng ta đến.” Trình Chi Ngôn cười cười nói.
_________