Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 893: Chương 893: Thần hồn điên đảo




Editor: May

“Đi đi đi!! Đương nhiên muốn đi, đừng nói là bạn trai tương lai của cậu muốn mời người ký túc xá chúng ta ăn cơm, chỉ hướng về phía bạn trai tương lai của cậu là cùng ký túc xá với lớp trưởng, chúng ta cũng muốn đi nha!!” Chu Đậu Đậu vẻ mặt háo sắc nhìn Dương Tuyết Cần nói: “Đến lúc đó, cậu ngươi và Hoàng Gia Hi nhà cậu mắt đi mày lại, chúng tớ liền ở một bên yên lặng ăn cơm ngắm lớp trưởng!”

“Cận Mặc??” Tay đang đánh răng của Tiểu Thỏ bỗng chốc dừng lại, “Cậu ấy và Hoàng Gia Hi là cùng ký túc xá??”

“Đúng vậy! Tớ kháo, cậu không phải chứ, cậu và lớp trưởng ăn cơm lâu như vậy, cậu cũng không biết ký túc xá bọn họ có ai ư??” Trang Manh Manh vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tiểu Thỏ hỏi.

“Cái này...” Tiểu Thỏ nhịn không được đầu đầy hắc tuyến, lúc cô và Cận Mặc cùng nhau ăn cơm, hoàn toàn rất ít nói chuyện phiếm được không...

Huống chi, sao Cận Mặc có thể sẽ chủ động nhắc với mình chuyện ký túc xá bọn họ chứ...

“Tiểu Thỏ, rốt cuộc cậu có đi hay không, dù sao bạn trai cậu ở Thẩm Quyến lại không trở lại, cậu cũng không đến mức khuya hôm nay nghĩ một mình đứng ở ký túc xá, thay chúng tớ giữ cửa chứ??” Dương Tuyết Cần chạy qua, một phen khoác ở cánh tay Tiểu Thỏ, nháy mắt nhìn cô hỏi.

“Ách... Đi thôi...” Tiểu Thỏ chần chờ một chút, gật gật đầu nói: “Dù sao cũng để cho tớ xem một chút là ai mê hoặc cậu đến thần hồn điên đảo a!!”

“Cậu cút đi, cái gì mà thần hồn điên đảo chứ...” Dương Tuyết Cần có chút thẹn thùng trừng Tiểu Thỏ một cái, lại chạy về vị trí của mình, tiếp tục rửa mặt.

Chương trình học ban ngày không tính là quá nhiều, hơn nữa hôm nay là đêm giáng sinh, nhìn bọn sinh viên trong trường học đều là một bộ dáng rục tịch.

Buổi chiều trong lớp Tiểu Thỏ các cô chỉ có hai tiết, đợi đến khi chuông tan học vang lên, tất cả sinh viên liền như ong vỡ tổ chạy vội ra ngoài.

Người ký túc xá Tiểu Thỏ các cô ngồi ở hàng thứ nhất phòng học, đang vừa nói vừa cười dọn dẹp đồ vật, đằng sau liền đi tới vài thân ảnh.

“Cái kia... Tuyết Cần...” Một vị nam sinh đi tuốt ở đàng trước nhất, thoạt nhìn trắng nõn, trên mặt mang một cái kính đen, anh đi đến trước bàn Dương Tuyết Cần, có chút thẹn thùng mở miệng gọi cô một tiếng.

“Ừ??” Dương Tuyết Cần ngẩng đầu lên, nhìn một cái liền thấy bốn đại nam sinh Hoàng Gia Hi, Viên Thuận, Cận Mặc, Vương Tử Vinh đứng song song.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.