Editor: May
“...” Trình Chi Ngôn nhíu lông mày lại nghe lời nói của Hạ Phong ở đầu kia điện thoại, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.
“Cậu cứ nói đi! Buổi tối có trở về bồi tôi uống rượu không.” Hạ Phong cằn nhằn trong chốc lát, lại hỏi Trình Chi Ngôn.
“Được.” Trình Chi Ngôn trầm mặc một hồi, sau đó đáp ứng.
“Đừng mang Tiểu Thỏ nhà cậu!! Hiện tại tôi không thể chịu kích thích!! Hai người ngàn vạn đừng cùng xuất hiện ở trước mặt tôi tú ân ái kích thích tôi!!” Trước khi Hạ Phong tắt điện thoại, vẫn không quên dặn dò Trình Chi Ngôn một câu nữa.
“...” Trình Chi Ngôn cảm giác mình có chút không còn gì để nói.
Đợi đến khi Hạ Phong ở bên kia cúp điện thoại, Tiểu Thỏ lập tức vẻ mặt bát quái hề hề tới gần phía trước hỏi: “Lâm Sở Sở và anh ấy chia tay??”
“Xem bộ dáng là vậy.” Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ xòe tay, thả điện thoại di động về trong túi một lần nữa.
“Chậc chậc, từ trước đến nay đều là Hạ Phong quăng phụ nữ a, không thể tưởng được cũng có một ngày anh ấy bị phụ nữ quăng.” Tiểu Thỏ chép chép miệng nói với Trình Chi Ngôn: “Vậy buổi tối anh liền đi bồi Hạ Phong đi, không cần mang em theo!!”
“Em làm gì??” Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi.
“Em ở nhà xem ti vi.” Tiểu Thỏ nhún vai, lúc đang chuẩn bị nói cô liền ở nhà chờ anh trở lại, chuông điện thoại di động của cô lại có thể cũng vang lên.
Tiểu Thỏ sững sờ một cái, sau đó lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, lại có thể là điện thoại của Lâm Sở Sở.
“Cái kia... Alo... Sở Sở???” Tiểu Thỏ bấm nút nghe, đặt điện thoại di động ở cạnh lỗ tai, yếu ớt mở miệng nói.
“Tiểu Thỏ tử, buổi tối có rãnh rỗi hay không, theo tôi đi ra ăn bữa ăn khuya đi??” Giọng nói nũng nịu của Lâm Sở Sở lập tức truyền tới từ micro bên kia.
“Cái đó... Cô là vì thất tình mới gọi tôi ăn bữa ăn khuya sao??” Tiểu Thỏ duỗi tay lau mồ hôi lạnh trên đầu một chút, hỏi Lâm Sở Sở.
“Thất tình??” Lâm Sở Sở đầu kia điện thoại sững sờ một chút.