Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 992: Chương 992: Vẫn còn chưa chịu dậy?




Editor: May

Cô trừng một đôi mắt ướt át nhìn anh một hồi lâu, cuối cùng lắc lắc khuôn mặt nhỏ nhắn, bắt đầu tỏ ra vô lại tiếp: “Hu hu hu... Tại sao anh lại có thể như vậy, dù sao em cũng là người vừa mới phát sốt, anh không đối với em tốt một chút thì thôi, còn đùa giỡn em như thế... Quả thực không nhân tính... Hu hu hu...”

Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, sau khi xác định tinh thần cô quả thật không tệ, duỗi tay vỗ vỗ đệm chăn chính mình vừa mới đặt đến trên giường, thấp giọng nói: “Không phải vừa rồi em còn ghét bỏ trong chăn ướt hồ hồ khó chịu sao, như thế nào, đây mới chỉ trong chốc lát, em liền thích cảm giác ướt hồ hồ này??”

“Làm sao có thể...” Tiểu Thỏ đáng thương nhìn anh, lúc này cô nằm trong chăn, đừng nói có bao nhiêu khó chịu.

Không chỉ trong chăn ướt hồ hồ, trên người cô bởi vì ra rất nhiều mồ hôi, còn dính rầu rĩ, dù sao chính là mỗi một tế bào toàn thân đều đang la ầm ĩ khó chịu.

“Vẫn còn chưa chịu dậy??” Trình Chi Ngôn nhíu mày nói với cô: “Anh lấy đệm chăn mới tới đây, hiện tại em không ngủ liền đổi đi, nếu không em lại nằm xuống như thế, lát nữa sẽ muốn nóng rần lên.”

“A...” Tiểu Thỏ nghe anh nói chuyện như thế, vội vàng bò xuống từ trên giường, ngoan ngoãn đứng ở một bên, nhìn anh đổi đệm chăn.

Động tác Trình Chi Ngôn vẫn là rất tốt, chỉ trong chốc lát, liền thay xong đệm chăn.

Tiểu Thỏ hoan hô một tiếng, lúc đang chuẩn bị bò lên trên giường, cổ áo lại bị anh kéo lấy một phen.

“Làm gì??” Tiểu Thỏ mặt tràn đầy nghi ngờ quay đầu lại, nhìn người nào đó xách cổ áo của mình như xách con, thập phần bất mãn hỏi.

“Đi tắm nước nóng, đều tắm sạch những mồ hôi trên người em, rồi lên nằm lần nữa.” Cánh tay Trình Chi Ngôn hơi dùng sức, liền đều bế cả người cô lên, không nói hai lời, xoay người liền đi về phía phòng vệ sinh.

“Em em em... em biết rồi, anh nhanh thả em xuống, tự em có thể tắm rửa!!” Tiểu Thỏ mắt thấy anh ôm chính mình tiến vào phòng vệ sinh, trong lòng cả kinh, vội vàng lớn tiếng quát với anh.

“Anh đương nhiên biết rõ chính em có thể tự tắm rửa.” Trình Chi Ngôn đặt cô đến ngoài cửa kính phòng tắm rửa, duỗi tay thuận tiện giúp cô mở vòi sen, sau đó cười nói: “Nếu không thì sao, chẳng lẽ em nghĩ rằng anh dự định giúp em tắm rửa sao??”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.