Editor: May
Trình Thi Đồng khẽ ngơ ngác một chút, đại khái là không nghĩ tới anh lại sẽ trực tiếp liền nói ra chuyện này như vậy, trong nháy mắt đó, cô lại có thể nhìn anh, nhưng không biết rõ nên nói cái gì cho phải.
Cô vốn cho là anh liên tục không nói, cô cũng liền làm bộ như không biết rõ.
Lại không nghĩ tới, ở trong lòng của anh, cô còn quan trọng hơn anh.
Sau khi Cố Ninh Thư nói xong câu nói kia, liền liên tục sít sao nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng, từng nghĩ qua nét mặt của cô sau khi cô biết rõ chuyện này sẽ có phản ứng như thế nào.
Nhưng mà Trình Thi Đồng chỉ là ánh mắt lạnh nhạt nhìn anh, thật lâu, thật lâu sau, cô nhẹ nhàng gật đầu nói: “Hiện tại biết rõ.”
“Cho nên sao... Sau khi biết rõ...” Giọng nói Cố Ninh Thư có chút run run hỏi cô: “Em vẫn muốn cùng... Cùng một chỗ với anh sao...”
“Ừ.” Trình Thi Đồng dùng sức gật đầu.
“Đừng nói giỡn...” Cố Ninh Thư quay đầu đi, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, thấp giọng nói: “Loại bệnh này là bệnh nan y, hơn nữa không giống bệnh nan y ung thư dạ dày, ung thư phổi hoặc là khối u khác không có lây bệnh, loại bệnh này sẽ lây bệnh, em sẽ không sợ sau khi tiếp xúc với anh, cũng bị nhiễm HIV sao??”
“Em sợ.” Trình Thi Đồng thật bình tĩnh nhìn anh nói ra.
Cố Ninh Thư xoay đầu lại, đôi mắt xinh đẹp kia thẳng tắp nhìn cô, nói từng chữ một: “Vậy em còn muốn ở cùng với anh??”
“Đúng.”
“Vì sao??”
“...”
Trình Thi Đồng trầm mặc một lát, sau đó cầm hộp cơm trong tay nhẹ nhàng thả tới trên tủ đầu giường bên cạnh giường bệnh của anh, ngược lại cầm tay anh nói: “Mỗi người đều sẽ e ngại cái chết, em cũng không ngoại lệ, nhưng em sợ mất đi anh hơn, em biết rõ sợ hãi trong lòng anh, cũng biết khổ sở trong lòng anh, nhưng anh đã nói về sau anh sẽ lấy em, sẽ bồi em cả đời...”
“Nếu như chúng ta kết hôn, người chứng hôn nhất định sẽ hỏi em, “Dù tương lai anh ta là giàu có hay là nghèo khó, khỏe mạnh hoặc tật bệnh, cô đều nguyện ý vĩnh viễn ở một chỗ với anh sao?” em trả lời, là “Đúng vậy”, cho nên, Cố Ninh Thư, cho dù bây giờ chúng ta chưa có kết hôn, cho dù chúng ta còn chưa có cử hành hôn lễ, nếu như anh hỏi em lời nói giống vậy, em cũng vẫn sẽ trả lời “Đúng vậy” như cũ.”