Editor: May
Tiểu Thỏ lại ở dưới sự vây quanh của người ký túc xá các cô, ra ngoài.
Trình Chi Ngôn cầm lấy tờ xét nghiệm đi nộp phí, Tiểu Thỏ các cô liền đi nơi rút máu chờ anh trước, chỉ một lúc, anh liền cầm tờ đơn đã nộp phí đi tới.
Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn về phía Trình Chi Ngôn, chỉ cảm thấy trong lòng lo sợ bất an, trầm mặc một lát, sau đó nhỏ giọng nói với anh: “Em cảm thấy được... bác sĩ vừa rồi thật hung dữ a...”
“Hả??” Trình Chi Ngôn cúi đầu xuống, nhìn Tiểu Thỏ một cái, sau đó cười cười, duỗi tay sờ sờ đầu lông xù của cô nói: “Đại khái là nhìn bộ dáng em vẫn là sinh viên, cho rằng em còn chưa lập gia đình đi.”
“...”
Sau khi rút máu, đại khái phải đợi một tiếng đồng hồ, mới có thể có kết quả xét nghiệm.
Tiểu Thỏ có chút chán đến chết ngồi ở trên ghế bên ngoài phòng xét nghiệm, cầm lấy ngón tay thon dài Trình Chi Ngôn đang chơi.
Trang Manh Manh các cô, liền ngồi ở sau lưng hai người bọn họ, cúi đầu chơi di động.
Tiểu Thỏ nhìn nhiều người lui tới như thế trong bệnh viện, suy nghĩ một chút, nhịn không được hỏi Trình Chi Ngôn: “Thật kỳ quái a, vì sao trước đó vẫn luôn không có mang thai, hết lần này tới lần khác đến khi em tốt nghiệp, liền mang thai chứ, em còn muốn sau khi tốt nghiệp đi công ty anh, làm việc cho giỏi, ngày ngày hướng lên đấy.”
“A... Đại khái là... ý trời??” Trình Chi Ngôn cúi đầu, đôi mắt nhàn nhạt nhìn Tiểu Thỏ một cái, thuận miệng nói ra.
“...”
Ý trời??
Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, vẻ mặt “Anh đang trêu chọc em sao” nhìn Trình Chi Ngôn.
Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười, không nói lời nào.
Một lát sau, anh như là nhớ ra cái gì đó, đứng dậy, nói với Tiểu Thỏ: “Em ở chỗ này đợi anh một chút, anh đi vào trong xe lấy một thứ.”
“Ừ, được.” Tiểu Thỏ gật gật đầu, buông tay anh ra, nhìn anh đi ra bên ngoài.