Tiểu Thiên Thần!!! Mau Mau Đến Bên Anh !!!

Chương 1: Chương 1: Giao Chiến.




Tuyết Hoa Lệ ngồi trên thành giếng,soi bóng mình dưới hồ.Ánh mắt sầu bi,mang một tia cô độc,bàn tay đưa xuống làn nước trong xanh,khẽ nghịch ngợm.Nước bị tay nàng khuất động,tạo ra những làn sóng đẹp mắt.

Từ sau lưng nàng,một người đang đi tới.Chậm rãi,nhẹ nhàng,anh đã đứng sau lưng nàng.

- Hù...- Người đó vỗ vào người Tiểu Tuyết.Khiến nàng khẽ giật mình một cái.

Vội quay phắt người lại,nàng vội quỳ một chân xuống rồi nói với chất giọng mạnh mẽ:

- Thần Tiên Tâm Tuyết Hoa Lệ khấu kiến Thái Tử Điện Hạ.

- Mau mau đứng lên.Không cần hành lễ.Không phải ta đã nói với muội rồi sao.Khi gặp ta miễn hành lễ mà.

Thái tử Ngọc Long Thiên nhẹ nhàng đỡ lấy Tuyết Hoa Lệ đứng dậy rồi nói.Rời khỏi bàn tay của Ngọc Long,Tuyết Hoa Lệ quay phắt người về phía miệng giếng rồi chậm rãi phân tích.

- Nhưng thưa thái tử,người thân là thái tử điện hạ,sao muội có thể không hành lễ.Nếu để người ngoài biết được thì còn gì là gia quy.

- Thì khi không có ai,muội cứ gọi ta là Ngọc Long và miễn hành lễ.Được chứ.- Ngọc Long xoay người Tuyết Hoa Lệ lại,nhìn sâu vào trong tròng mắt cô ôn nhu nói.

- Vâng.Ngọc Long ca ca,huynh đến đây làm gì?- Tuyết Hoa Lệ né tránh ánh mắt của Ngọc Long,đánh trống lãng.

Khi nhìn vào trong mắt của Ngọc Long,cử chỉ dịu dàng đó,nàng cảm thấy thực sự vẫn không quen.Hai bên má nàng hiện tại đã đỏ lên như trái cà chua.Đẹp ngàn lần.

- Tất nhiên là đến thăm muội muội của ta rồi.Không lẽ...Muội không cho ta đến đây sao?- Ngọc Long biết Tuyết Hoa Lệ tránh né mình nên cũng không miễn cưỡng mà đổi chủ đề.Anh cười tươi trêu chọc Tuyết Hoa lệ.

- Muội lẽ nào lại ngăn cấm được Ngọc Long ca ca.

- Biết vậy thì tốt.Thôi,không trêu chọc muội nữa.Chuyện ở Thần Tâm Động sao rồi?Đã biết ai làm chưa?- Ngọc Long nghiêm túc hỏi.Ánh mắt lộ rõ sự lo lắng.

- Muội vẫn đang cố gắng tìm kiếm.- Nghe nhắc đến chuyện này,Tuyết Hoa Lệ điềm đạm trả lời.Gì chứ,muốn phá hủy Thần Tâm Động của nàng sao...Mơ đi...

- Ừ...

Ngọc Long chưa nói hết câu thì một đám quần thần bước đến.Đi kèm là giọng nói quen thuộc của Thái Thượng Lão Quân.

- Ngọc Hoàng Giá Đáo.

Vừa thấy Ngọc Hoàng,Tuyết Hoa Lệ và Ngọc Long Thiên vội vàng hành lễ.

- Nhi thầnThần Tiên Tâm Tuyết Hoa Lệ tham kiến phụ hoàngNgọc Hoàng.

- Bình thân.Hai đứa mau đứng lên.

Vừa nói,Ngọc Hoàng vừa đỡ lấy Tuyết Hoa Lệ và Ngọc Long Thiên.Được Ngọc Hoàng đích thân nâng đỡ,Tuyết Hoa Lệ mơ hồ cúi đầu.

- Chẳng hay phụ hoàng và các vị quận thần đến tận đây có việc gì ạ.-Ngọc Long khách sáo hỏi.Vừa hỏi,vừa nhìn một lượt tất cả mọi người.

- Haha...Ta chỉ muốn đến xem tình hình của Tiểu Tuyết mà thôi.Mấy ngày qua có phải con đã quá vất vả?-Ngọc Hoàng cười vuốt lấy hàng râu dài bạc phơ trên cằm.Quan tâm quay qua hỏi Tuyết Hoa Lệ.

- Sao có thể nói là vất vả.Được Ngọc Hoàng đặc cắc cho giữ chức Thần Tiên Tâm chính là phúc phần của vi thần.- Tuyết Hoa Lệ cúi đầu cảm tạ.Đúng,được Ngọc Hoàng yêu thương và chiếu cố như vậy chính là một đại ân xá rồi.

- Tiểu Tuyết,con không cần phải khách sáo với ta.- Ngọc Hoàng vuốt mái tóc đen láy của Tuyết Hoa Lệ,cưng chiều nói.

- Phụ hoàng quên mất luôn đứa con này rồi.- Ngọc Long nũng nĩu.

- Tiểu tử thối.Ta mới chỉ quan tâm Tiểu Tuyết một chút mà con đã như vậy.Thật không ra làm sao.-Ngọc Hoàng ôn nhu nhìn Ngọc Long,nhẹ nhàng quở trách.

Ngọc Long không nói gì,chỉ nhìn Tuyết Hoa Lệ khẽ cười.

- Bẩm báoooooooo....- Phá tan khung cảnh yên bình đó là tiếng của một tên lính căn giữ cổng trời.

- Chuyện gì?-Ngọc Hoàng lấy lại uy nghiêm,mạnh mẽ hỏi.

- Bẩm báo Ngọc Hoàng.Đại ma nữ Viên Thư Quái đang tiến vào điện Hắc Liên quậy phá.- Tên lính quỳ xuống,thở hổn hển nói.

- Được rồi,để vi thần đi xem tình hình.- Tuyết Hoa Lệ vội vàng bước đi.Thấy vậy,Ngọc Long cũng lo lắng quay sang cáo lui rồi đi theo Tuyết Hoa Lệ.

Ra đến điện Hắc Liên,Tuyết Hoa Lệ đưa ánh mắt hình bông tuyết của mình nhìn Viên Thư Quái.Chẫm rãi bước đến cạnh ả,cô khẽ nhếch môi rồi vòng tay đứng nhìn.

Cảm giác có một hơi thở lạnh băng nào đó,Viên Thư Quái quay mặt lại.Nhìn thấy Tuyết Hoa Lệ,ả ta đưa tay lên,bắn một thứ ánh sáng màu đen về phía nàng.Nàng nghiêng người qua một bên,dễ dàng né tránh đi luồng ánh sáng đó.Đến lượt nàng đáp trả ả ta,nàng dùng phép biến hình đi đến sau lưng ả ta rồi tấn công từ phía sau nhân lúc ả ta không để ý.

Bị đánh bất ngờ,Viện Thư Quái đau đớn ngã xuống.Biết là hiện tại không thể thắng được Tuyết Hoa Lệ nên vội vàng chạy mất.

Ngọc Long lo lắng đi đến bên cạnh nàng,ân cần hỏi:

- Muội có làm sao không?Lần sau không được tự tiện quyết định nữa.Nhớ chưa.

- Muội biết mà.-Tuyết Hoa Lệ nhìn Ngọc Long lo lắng cho mình thì không khỏi áy náy.

- Tiểu Tuyết,con giỏi lắm.- Ngọc Hoàng ngợi ca.

- Qủa thật không hổ danh con gái của Khiết Vô Tâm,Thần Tiên Tâm Tuyết Hoa Lệ.- Thái Thượng Lão Quân cười to.

- Đã để Thái Thượng Lão Quân chê cười rồi.- Tuyết Hoa Lệ chắp hai tay lại rồi cúi đầu nói.

- Thôi,đã muộn rồi.Long Nhi,con đưa Tiểu Tuyết về Động Tuyết Tâm nghĩ ngơi đi.-Ngọc Hoàng ra lệnh.

- Nhi thần tuân lệnh.-Nói xong,Ngọc Long cùng Tuyết Hoa Lệ rời đi.

Chỉ còn lại Ngọc Hoàng và các vị đại thần.Sắc mặt Ngọc Hoàng thay đổi hẳn,trên mặt ngài lộ ra vẻ mệt mỏi cùng lo lắng.Tiều tụy đến ốm yếu.Thái Thượng Lão Quân nhẹ nhàng đi dến bên cạnh người,âm thầm hỏi:

- Có phải ngài lo chuyện của Tuyết Hoa Lệ?

- Ngươi nói ta nên làm thế nào đây?

- Theo vi thần,nên đưa Tuyết Hoa Lệ rời khỏi đây.Đến khi đại nạn kết thúc mới đem cô ấy trở lại thì tốt hơn.- Thái Thượng Lão Quân vuốt râu,trầm tư nêu ra ý kiến của mình.

- Nhưng nếu làm như vậy thì không phải Thái Tử Điện Hạ Ngọc Long Thiên sẽ rất buồn sao?-Tử Dương Chân Nhân nghi ngờ.

- Ta cũng đã thử nghĩ đến vấn đề này nhưng nếu không làm như vậy thì Tuyết Hoa Lệ sẽ...-Thái Thượng Lão Quân bỏ dỡ câu nói.

- Thôi được rồi,làm theo đề nghị của Thái Thượng Lão Quân đi.-Ngọc Hoàng ra lệnh.

- Vi thần tuân chỉ.

Nói xong,Thái Thượng Lão Quân bước đi.Ngọc Hoàng cũng về điện Càn Long của mình.

HẾT CHƯƠNG 01

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.