Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 93: Chương 93: Lễ mừng năm mới (hai)




Buổi sang, mọi người sau khi rời giường, trên mặt mỗi người cũng cười tươi như hoa, đám người Liễu Vượng còn đặc biệt thỉnh an mấy chị em Nhược Vi, cảm tạ Nhược Vi ban đầu đã mua bọn họ.

Bọn họ hoàn toàn không bởi vì biến thành người làm mà sa sút tinh thần, dù sao ở thời đại này, có lúc có thể sống tốt hơn nữa mới là quan trọng nhất, hơn nữa Nhược Vi cũng không phải là cái loại người xem thường người làm, bây giờ trong nhà tất cả mọi người rất sùng bái Nhược Vi.

Mặc kệ là 20 mấy người trên núi hay là những người trong nhà này, không biết bắt đầu từ lúc nào, mỗi người cũng thay đổi rất sùng bái Nhược Vi rồi, ngay cả Thụy Ca cùng Đào Đào cũng như thế, có lúc khiến Nhược Vi có chút dở khóc dở cười.

Mọi người đều là vẻ mặt coi Nhược Vi là vạn năng.

Sau khi rời giường, tất cả mọi người theo như phân công ngày hôm qua, ai bận việc nấy, Nhược Vi liền đến nơi xem một chút.

Ăn sáng xong không bao lâu, Hiên Viên Hạo cũng mang theo tất cả người làm trong nhà tới, hôm nay lễ mừng năm mới nhất định sẽ vô cùng náo nhiệt, nhiều người như vậy không náo nhiệt mới là kì quái.

Vì vậy Hiên Viên Hạo mang người tới cũng bắt đầu hỗ trợ làm việc.

Hiên Viên Hạo lôi kéo Nhược Vi nói chuyện, hai người Đào Đào cùng Thụy Ca lôi kéo Tiểu Thụ chơi trò chơi.

Bây giờ, mọi người trong nhà có thói quen thấy Hiên Viên Hạo đầu tiên đến nhà sẽ dính lấy Nhược Vi, đối với việc này đã tập mãi thành thói quen rồi.

Đã không còn cảm giác khó chịu cùng kì lạ, khi vừa mới bắt đầu tất cả mọi người đã bị một màn này hù dọa.

Hiện tại tất cả mọi người đã thành thói quen nhìn một màn này, mỗi lần Hiên Viên Hạo dính lấy Nhược Vi, tất cả mọi người sẽ tự giác tránh ra, bằng không sẽ bị mắt lạnh của Hiên Viên Hạo công kích, mọi người bình thường có thể chạy bao xa thì chạy.

Hai người Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo vào phòng khách, ngồi ở trên ghế sofa Nhược Vi thiết kế, Nhược Vi ôm vào mình gối nhỏ, lười biếng nằm trên ghế sofa.

Cảm giác rất nhàn nhã, Hiên Viên Hạo dựa vào Nhược Vi ngồi chung một chỗ, hai người dính lấy nhau không đứng đắn vô cùng.

Nhược Vi tựa vào trên người Hiên Viên Hạo, miễn cưỡng nghĩ tới vấn đề, Hiên Viên Hạo mặt dịu dàng nhìn Nhược Vi.

"Hạo ca ca, chuyện giải quyết thế nào?" Nhược Vi đột nhiên hỏi Hiên Viên Hạo vấn đề đó.

Hiên Viên Hạo sửng sốt một chút: "A, không sai biệt lắm, chuyện này còn may mà Nhược Vi có biện pháp tốt, bằng không hiện tại sợ là không thể bước sang năm mới tốt đẹp rồi." Mặt Hiên Viên Hạo cùng có nét tươi vui nói.

Nhược Vi thấy gần đây Hiên Viên Hạo mỗi lần nói đến chuyện này đều là cái nét mặt này, có chút ngượng ngùng.

Nhưng trong long lúc nào cũng là ngọt như mật, Nhược Vi hé miệng cười Mễ Mễ, vẻ mặt vô cùng dễ thương.

Hiên Viên Hạo thấy vẻ mặt đáng yêu của Nhược Vi, trong lòng yêu cực kỳ, nghĩ tới về sau vẫn có thể Nhược Vi sẽ là người của mình, trong lòng Hiên Viên Hạo cũng có chút hài long.

Hai người ở bên trong phòng khách ấm áp trò chuyện, bất tri bất giác thời gian đã đến gần buổi trưa, có thể đến giờ ăn cơm trưa.

Mãi cho đến khi Hạ Chí tới gọi hai người dùng cơm trưa trước, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo hai người vẫn còn lảm nhảm nói chuyện, Nhược Vi rất ưa thích loại cảm giác như bây giờ, nằm ở trong long, trong ngực nghe âm thanh dịu dàng của người mình thích.

Nhược Vi cảm thấy đây là một việc làm cho người ta cảm thấy rất hạnh phúc, một ngày này, hai người cả ngày hạnh phúc cũng ngọt ngọt ngào ngào đợi tại một chút.

Người một nhà ấm áp dùng qua bữa cơm trưa, Nhược Vi đem Thụy Ca cùng Đào Đào kêu lên, Hiên Viên Hạo như thường ở chung một chỗ, mấy người bị Nhược Vi mang đi phòng bếp tự mình động thủ làm hoành thánh ăn.

Nhược Vi cảm giác tự mình làm thành quả mới là để cho người hưởng thụ.

Hiên Viên hạo cùng hai bánh bao nhỏ rất có cảm giác hứng thú đi theo Nhược Vi đến phòng bếp.

Đến phòng bếp, mấy người dưới sự chỉ đạo tỉ mỉ của Nhược Vi, chân tay vụng về bao lấy sủi cảo, nhưng trên mặt mỗi người cũng tràn đầy vui vẻ mà nụ cười cũng rất thỏa mãn.

Hiên Viên Hạo thỉnh thoảng nhìn lén một cái Nhược Vi đang nghiêm túc bao lấy sủi cảo, trong lòng chỉ cảm thấy Nhược Vi thật sự để cho mình thích vô cùng.

Năm nay có thể cùng Nhược Vi ở chung một chỗ làm lễ mừng năm mới là chuyện Hiên Viên Hạo không dám nghĩ, kể từ khi sản nghiệp gia tộc xảy ra chuyện, Hiên Viên Hạo một lần lo lắng năm nay không thể cùng Nhược Vi cùng nhau bước sang năm mới rồi.

Kết quả, cuối cùng người có công lớn nhất chính là Nhược Vi, chuyện này khiến Hiên Viên Hạo kiêu ngạo thật lâu, đây chính là cô gái của mình.

Chuyện bây giờ giải quyết không sai biệt lắm, Hiên Viên Hạo cảm thấy tự mình rốt cuộc có thể bồi Nhược Vi một đoạn thời gian, sau khi chuyện này xảy ra, Nhược Vi vẫn luôn theo ở bên cạnh Hiên Viên Hạo, bây giờ có thể do hắn cùng với Nhược Vi rồi.

Buổi sang, mọi người sau khi rời giường, trên mặt mỗi người cũng cười tươi như hoa, đám người Liễu Vượng còn đặc biệt thỉnh an mấy chị em Nhược Vi, cảm tạ Nhược Vi ban đầu đã mua bọn họ.

Bọn họ hoàn toàn không bởi vì biến thành người làm mà sa sút tinh thần, dù sao ở thời đại này, có lúc có thể sống tốt hơn nữa mới là quan trọng nhất, hơn nữa Nhược Vi cũng không phải là cái loại người xem thường người làm, bây giờ trong nhà tất cả mọi người rất sùng bái Nhược Vi.

Mặc kệ là 20 mấy người trên núi hay là những người trong nhà này, không biết bắt đầu từ lúc nào, mỗi người cũng thay đổi rất sùng bái Nhược Vi rồi, ngay cả Thụy Ca cùng Đào Đào cũng như thế, có lúc khiến Nhược Vi có chút dở khóc dở cười.

Mọi người đều là vẻ mặt coi Nhược Vi là vạn năng.

Sau khi rời giường, tất cả mọi người theo như phân công ngày hôm qua, ai bận việc nấy, Nhược Vi liền đến nơi xem một chút.

Ăn sáng xong không bao lâu, Hiên Viên Hạo cũng mang theo tất cả người làm trong nhà tới, hôm nay lễ mừng năm mới nhất định sẽ vô cùng náo nhiệt, nhiều người như vậy không náo nhiệt mới là kì quái.

Vì vậy Hiên Viên Hạo mang người tới cũng bắt đầu hỗ trợ làm việc.

Hiên Viên Hạo lôi kéo Nhược Vi nói chuyện, hai người Đào Đào cùng Thụy Ca lôi kéo Tiểu Thụ chơi trò chơi.

Bây giờ, mọi người trong nhà có thói quen thấy Hiên Viên Hạo đầu tiên đến nhà sẽ dính lấy Nhược Vi, đối với việc này đã tập mãi thành thói quen rồi.

Đã không còn cảm giác khó chịu cùng kì lạ, khi vừa mới bắt đầu tất cả mọi người đã bị một màn này hù dọa.

Hiện tại tất cả mọi người đã thành thói quen nhìn một màn này, mỗi lần Hiên Viên Hạo dính lấy Nhược Vi, tất cả mọi người sẽ tự giác tránh ra, bằng không sẽ bị mắt lạnh của Hiên Viên Hạo công kích, mọi người bình thường có thể chạy bao xa thì chạy.

Hai người Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo vào phòng khách, ngồi ở trên ghế sofa Nhược Vi thiết kế, Nhược Vi ôm vào mình gối nhỏ, lười biếng nằm trên ghế sofa.

Cảm giác rất nhàn nhã, Hiên Viên Hạo dựa vào Nhược Vi ngồi chung một chỗ, hai người dính lấy nhau không đứng đắn vô cùng.

Nhược Vi tựa vào trên người Hiên Viên Hạo, miễn cưỡng nghĩ tới vấn đề, Hiên Viên Hạo mặt dịu dàng nhìn Nhược Vi.

"Hạo ca ca, chuyện giải quyết thế nào?" Nhược Vi đột nhiên hỏi Hiên Viên Hạo vấn đề đó.

Hiên Viên Hạo sửng sốt một chút: "A, không sai biệt lắm, chuyện này còn may mà Nhược Vi có biện pháp tốt, bằng không hiện tại sợ là không thể bước sang năm mới tốt đẹp rồi." Mặt Hiên Viên Hạo cùng có nét tươi vui nói.

Nhược Vi thấy gần đây Hiên Viên Hạo mỗi lần nói đến chuyện này đều là cái nét mặt này, có chút ngượng ngùng.

Nhưng trong long lúc nào cũng là ngọt như mật, Nhược Vi hé miệng cười Mễ Mễ, vẻ mặt vô cùng dễ thương.

Hiên Viên Hạo thấy vẻ mặt đáng yêu của Nhược Vi, trong lòng yêu cực kỳ, nghĩ tới về sau vẫn có thể Nhược Vi sẽ là người của mình, trong lòng Hiên Viên Hạo cũng có chút hài long.

Hai người ở bên trong phòng khách ấm áp trò chuyện, bất tri bất giác thời gian đã đến gần buổi trưa, có thể đến giờ ăn cơm trưa.

Mãi cho đến khi Hạ Chí tới gọi hai người dùng cơm trưa trước, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo hai người vẫn còn lảm nhảm nói chuyện, Nhược Vi rất ưa thích loại cảm giác như bây giờ, nằm ở trong long, trong ngực nghe âm thanh dịu dàng của người mình thích.

Nhược Vi cảm thấy đây là một việc làm cho người ta cảm thấy rất hạnh phúc, một ngày này, hai người cả ngày hạnh phúc cũng ngọt ngọt ngào ngào đợi tại một chút.

Người một nhà ấm áp dùng qua bữa cơm trưa, Nhược Vi đem Thụy Ca cùng Đào Đào kêu lên, Hiên Viên Hạo như thường ở chung một chỗ, mấy người bị Nhược Vi mang đi phòng bếp tự mình động thủ làm hoành thánh ăn.

Nhược Vi cảm giác tự mình làm thành quả mới là để cho người hưởng thụ.

Hiên Viên hạo cùng hai bánh bao nhỏ rất có cảm giác hứng thú đi theo Nhược Vi đến phòng bếp.

Đến phòng bếp, mấy người dưới sự chỉ đạo tỉ mỉ của Nhược Vi, chân tay vụng về bao lấy sủi cảo, nhưng trên mặt mỗi người cũng tràn đầy vui vẻ mà nụ cười cũng rất thỏa mãn.

Hiên Viên Hạo thỉnh thoảng nhìn lén một cái Nhược Vi đang nghiêm túc bao lấy sủi cảo, trong lòng chỉ cảm thấy Nhược Vi thật sự để cho mình thích vô cùng.

Năm nay có thể cùng Nhược Vi ở chung một chỗ làm lễ mừng năm mới là chuyện Hiên Viên Hạo không dám nghĩ, kể từ khi sản nghiệp gia tộc xảy ra chuyện, Hiên Viên Hạo một lần lo lắng năm nay không thể cùng Nhược Vi cùng nhau bước sang năm mới rồi.

Kết quả, cuối cùng người có công lớn nhất chính là Nhược Vi, chuyện này khiến Hiên Viên Hạo kiêu ngạo thật lâu, đây chính là cô gái của mình.

Chuyện bây giờ giải quyết không sai biệt lắm, Hiên Viên Hạo cảm thấy tự mình rốt cuộc có thể bồi Nhược Vi một đoạn thời gian, sau khi chuyện này xảy ra, Nhược Vi vẫn luôn theo ở bên cạnh Hiên Viên Hạo, bây giờ có thể do hắn cùng với Nhược Vi rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.