Cậu làm được chứ, lời hứa với tôi?
“Tèn ten ten ten
Tèn tén tèn ten
Tèn ten ten tén
Tén tén tèn tèn tèn ten...”
- “Giờ phút thiêng liêng đã đến, xin mời cô dâu chú rể trao nhẫn.”
- “Hôn đi, hôn đi, hôn đi...”
- “Oái, sao đeo mãi không vào.”
- “Em lại không nghe lời anh giảm cân trước ngày cưới, thế nên ngón tay mới phình ra thế này đúng không?”
- “Em có giảm cân mà. Có điều... tập thể dục xong mệt quá nên em “bù đắp năng lượng” hơi quá đà ^_^”
- “Thôi không sao, cứ để nó lơ lửng ở đây cũng được, đợi khi nào tay em bé lại sẽ chui vừa.”
- “>”
- “Giống trong mấy cuốn tiểu thuyết cậu hay đọc mà, không thích à?”
- “Cậu đọc tiểu thuyết á?”
- “Thấy cậu đọc suốt ngày nên tôi cũng mua thử về đọc, chẳng có gì thú vị cả. Bọn con gái các cậu chỉ giỏi mơ mộng đâu đâu.”
- “Kệ tôi!”
- “Thôi nào, đừng giận. Cậu còn nợ tôi một lời hứa đấy.”
- “Hả?”
- “Tôi đã dành quán quân trong cuộc thi Espresso rồi, giờ cậu phải thực hiện một lời hứa với tôi.”
==”
Tưởng quên rồi chứ, đang định bơ đi. Sao hắn nhớ dai thế nhỉ? Đã mấy tháng rồi.
- “Thôi được, nói đi. Lại là làm osin một tuần, hay ra giữa đường hét lên “tôi bị điên”, hay chép bài trên lớp cho cậu một tháng?”
- “Không. Cậu phải hứa sau khi tốt nghiệp đại học sẽ cưới tôi.”
- “CÁI GÌ?”
- “Làm gì mà ngạc nhiên vậy? Tôi đang cầu hôn cậu đấy.”
- “Thế này mà gọi là cầu hôn à? Đây gọi là ép hôn thì có! Cậu đọc tiểu thuyết mà không thấy người ta cầu hôn thế nào à?”
- “Nhưng cậu thua rồi, cậu phải thực hiện lời hứa.”
- “Không được, cậu ra yêu cầu khác đi.”
- “Thế nói chung là cậu có đồng ý không đây? Bây giờ ba người kia đã ra nước ngoài hết rồi, nếu không yêu tôi cậu sẽ ế đấy, cậu sợ ế lắm mà.”
- “Cậu... Tôi mà ế được á? Được rồi, không yêu thì không yêu, để xem ai ế. Hứ! Tôi đi về.”
- “Này, này, giận thật rồi à?”
- “...”
- “Này, con rùa kia!”
- “...”
- “Ê!”
- “...”
- “Tặng cậu...”
...
Cái lắc chân đẹp quá, các chi tiết được làm rất tinh xảo. Trên lắc có hai cái hình nhỏ, hình một con rùa và một con cá sấu ==” Đã bảo tôi là thỏ rồi mà, sao cứ thích gọi tôi là rùa thế.
- “Cái này sẽ thay thế cho cái lắc chân Duy tặng cậu hồi trước.”
Rồi cá sấu ấn tôi ngồi xuống băng ghế chờ, cúi người đeo lắc vào chân tôi, làm mọi người xung quanh cứ nhìn nhìn, xấu hổ quá đi. Sau đó hắn rút trong túi quần ra một cái hộp nhỏ, đứng nghiêm chỉnh trước mặt tôi, hít một hơi và quỳ xuống, nâng chiếc hộp lên:
- “Công chúa Cappuccino sẽ nhận lời cầu hôn của hoàng tử Mocha chứ?”
- “Hoàng Minh, cậu...”
Trong chiếc hộp là một đôi nhẫn làm bằng vàng trắng, mặt nhẫn nạm kim cương lấp lánh. Tôi đã từng ước mơ được cầu hôn kiểu này, nhưng ở nơi đông người như sân bay thì... ==”
- “Thế nào? Công chúa?” - Hắn nở một nụ cười đểu không chịu nổi.
- “Cá sấu, đứng dậy mau, đứng dậy!”
- “Cậu mà không nhận lời tôi sẽ không đứng dậy.”
- “Cậu đang làm mọi người chú ý đấy, đứng dậy nhanh lên.”
- “Mọi người chú ý à? Càng tốt ^^ TẤT CẢ MỌI NGƯỜI Ở SÂN BAY CHÚ Ý! NẾU CÔ GÁI NÀY KHÔNG NHẬN LỜI CẦU HÔN CỦA TÔI, TÔI SẼ KHÔNG ĐỨNG DẬY!”
- “Trời ơi, đừng có chảnh nữa, nhận đi, sao lại để một người đẹp trai như thế phải quỳ lâu vậy.”
- “Ôi lãng mạn thật.”
- “Chắc anh ấy mỏi chân lắm rồi, mau nhận đi chứ, người ta mỏi gãy chân bây giờ.”
=0=
Cá sấu cá sấu! Tôi thề, sau khi ra khỏi sân bay, cậu sẽ “ăn đủ”!
- “Tôi... tôi sẽ nhận.”
- “Không được, đấy là thì tương lai, cậu phải nói là “tôi nhận.”
- “Tôi-nhận!”
- “Oke. Bắt đầu từ giờ cậu chính thức được làm vợ tương lai của tôi. Xong, về thôi.”
0_o
- “Này cá sấu, cậu vừa nói cái gì!”
- “Đừng có to tiếng như vậy chứ, cậu đã nhận lời cầu hôn của tôi, đã là vợ tương lai của tôi rồi, quát to như vậy tôi bỏ bây giờ.”
- “Cái gì? Bỏ đi, bỏ thử xem!”
- “Đồ con rùa, tôi khuyên cậu nên nhỏ nhỏ tiếng thôi, những cô gái xung quanh này mà biết cậu phá hôn ước vừa xong với tôi thì cậu sẽ... e hèm, tôi không dám tưởng tượng.”
Aaaaaaa!!!
Cá sấu đê tiện, hắn lại cho tôi vào chòng rồi. Cá sấu đáng ghét, cá sấu đê tiện, cá sấu gian xảo, cá sấu @#%$%*$#%^...
- “Nào vợ yêu, chúng ta đi ăn đồ nướng nhé ^^”