Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 9: Chương 9: Bất Ngờ




Tối hôm qua bọn hắn đã cho người dọn đồ tới nhà nó với ý định "ở ké", tụi nó đã rút kinh nghiệm để tránh việc bị mất mặt trước bàn dân thiên hạ nên hôm nay tất cả chủ động thức sớm để chờ bọn hắn, bỗng một bóng đèn 1000 W xuất hiện trong đầu tụi nó

_ê, mấy bà có nghĩ giống tui không?- Mindy hỏi

_có đó- 3 đứa đồng thanh

_1...2...3...ĐỘNG ĐẤT,ĐỘNG ĐẤT RỒI BÀ CON ƠI- tụi nó hét

_động đất động đất- Jason ôm đầu cuối rạp xuống đất

_oh no, con còn chưa tỏ tình với người con yêu nữa cơ mà- Aubrey khóc lóc thảm thiết

_aaaaaa, ĐỘNG ĐẤT- hắn và Edward cùng hét với bộ dạng không thể ngố hơn được nữa

_HAHAHAHA- một trận cười kinh thiên động địa phát ra từ những cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn của tụi nó

_các cậu...- bọn hắn ngớ người

_hô hô, thù đã được trả, sóng thần với cháy nhà của các anh không thắng được động đất của tụi này đâu- Jenny khoái chí

_thôi, các cậu thay đồ nhanh rồi đi học- Emily hơi buồn vì lời nói của Aubrey lúc nãy

_sao vậy? đang vui mà- Mindy não nề

_ha, ghen đó- nó cười

_ghen?- cả hai khó hiểu

_ukm, rồi tụi bây sẽ hiểu thôi- nó cười tà mị

Đúng 7h, tụi nó và bọn hắn đã có mặt tại trường, và vẫn như thường lệ, nó vẫn đi cùng với Aubrey bỏ mặc cái đám con gái nhao nhao ngoài kia. Khi tụi nó (trừ nó) đã vào lớp rồi thì bên ngoài xuất hiện một chiếc xe màu trắng sang trọng, từ trong xe bước xuống là một đôi trai gái

_woa, anh kia đẹp trai quá đi- girl1 chỉ vào chàng trai

_cô gái đó quả thật là tuyệt sắc giai nhân nha- boy1 mắt hình trái tim

_xí, xấu mà chảnh- girl2 ghen tị

_người ta đẹp hơn bà là được rồi- boy2 liếc

Hai người đó không quan tâm mà chỉ đi đến của lớp 11-1 và chào hỏi với cô giáo

_hai em là học sinh mới đúng không?- cô giáo cười hiền

_vâng- cả hai đồng thanh

_các em, lớp ta có học sinh mới này- cô giáo bước vào ngăn cản cái đám tiểu quỷ nhoi nhoi này- vào đi các em- khi lớp đã ổn định cô quay sang

_Phan Khánh Hiển, Kin- Kin lạnh lùng

_xin chào, mình là Phạm Vương Khánh Ly, cứ gọi là Anna nha- Anna cười tươi làm bọn con trai mê mệt nhưng trong đầu thầm nghĩ: "chị lớn hơn mấy đứa đó nha, nếu không phải vì Andrena thì...."

_woa, bạn có phải là người không mà xinh đẹp thế?- một thằng con trai vô duyên hỏi

_haha...

_có phải là người đâu, quỷ thì có- cô định nói gì đó thì bị giọng nói kênh kiệu của nó chặn ngang

_aizz, cái con bé này- cô chạy lại cốc yêu nó

_aa, thấy chưa, có phải người đâu, dữ như bà chằn á, huhuhu- nó phụng phịu chạy về chỗ ngồi thút thít làm cả lớp bật cười với cái tính trẻ con của nó

_aizz, tức chết mà- cô thật sự giận nó rồi

_bình tĩnh em yêu- Kin tiến lại ôm eo cô cười nói làm bọn con gái vừa ganh tị vừa ngưỡng mộ

_ukm- cô cũng cười lại

_hai người sến súa quá nha- Mindy trêu

_đây là bất ngờ của chị đó hả?- Jenny chán nản hỏi

_phải, thấy sao?- cô hứng khởi

_NHÀM CHÁN- cả bọn cắt đứt nguồn cảm xúc của cô

_đáng ghét- cô nũng nịu

_tội nghiệp em, nhưng anh không biết phải làm thế nào cả- Kin lắc đầu về chỗ

_cả anh nữa sao?- cô phụng phịu

Còn nó nãy giờ ngồi dưới bàn cứ săm soi cái trán bị u một cục bởi cái cốc của Anna, lâu lâu quay qua kêu hắn xem coi hết chưa làm hắn bực mình, chỉ khi dọa hôn nó mới chịu im.

Reng Reng Reng - Giờ ra chơi đã đến

_đi ăn không?- Mindy rủ rê nó

_không- nó gục mặt xuống bàn

_vậy thôi- nói rồi cả ba đi xuống phòng ăn

_đi không mày?- Aubrey huých tay hắn

_không- hắn cũng giống nó

_ở lại với người đẹp để tâm tình hả?- Jason cười gian nhìn hắn

_biến- hắn lạnh lùng

_xì- cả ba bĩu môi bỏ đi

_huhuhu- nó mếu máo

_gì vậy?- hắn hơi hoảng xoay đầu nó qua

_tới giờ còn sưng nữa này- nó chỉ vào đầu mình

_trời, chỉ cần như vầy, như vầy là che hết rồi- hắn kéo kéo mái tóc của nó che đi nửa con mắt nhìn rất huyền bí

_không được, che như vậy thì cộng thêm cỡ 5 tuổi á- nó phụng phịu

_mái tóc này của cô làm bớt đi 10 tuổi là còn 7 tuổi, che cái này cộng thêm 5 tuổi nữa là có 12 tuổi thôi à, lo lắng làm gì- hắn xoa đầu nó

_12 tuổi thì sao, có cái cục này cũng vậy à- nó vẫn ngoan cố

_chỉ là vết nhạt thôi mà, đây này *chụt*- hắn hôn vào chỗ bị đỏ của nó

_ơ....- nó ngạc nhiên

_hết rồi nha, yên tâm- hắn ngại quá nên gục xuống bàn

_cảm..cảm ơn- nó còn ngại hơn nữa ấy

8 người kia bước vào lớp thấy cả hai gục đầu xuống bàn thì thấy lạ lạ nhưng cũng không hỏi gì nhiều mà chỉ tập trung vào việc riêng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.