Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 61: Chương 61: Yêu Thương Quay Về




Sau khi chìm đắm bất tận trong nụ hôn ngọt ngào, bây giờ hắn và nó đang thong thả xem TV cùng một “cục nợ” ngăn cách giữa hai người

_bé cưng, con không về phòng à? 8h hơn rồi đấy- hắn cứ nhắc đi nhắc mãi câu này để đuổi bé Lin

_ư...ư...con muốn ở với chị mama thêm chút nữa- cô bé mắt long lanh như sắp khóc nhìn nó

_được rồi, xem tiếp đi- nó chăm chú lướt điện thoại và chỉ tay vào TV đang phát hoạt hình

_bà ~~~~ xã ~~~~~- hắn chán nản

_em còn phải làm việc nha- nó trừng mắt

Tell me why

Wae mam-i mam-i jakku heundeullini

Nan yeogi yeogi ne yeop-e issjanhni

Jeongsin chalyeo Lion heart

Lion Heart - SNSD

_chế nghe- nó không thèm nhìn màn hình mà nhận máy

_cái gì mà chế? papa cô nè- đầu dây bên kia hét

_a...là papa à? sorry- nó cười gượng

_sao rồi? nghe nói tình hình chiến sự đã được giải quyết, nhỉ?- papa nó hí hửng

_papa ~~~~- nó kéo dài

_haha, được rồi, sớm cho ta cháu- ông cười cười rồi cúp máy

Mặt nó đỏ bừng vùi xuống chiếc gối mềm mại, hắn và Lin thì không để ý gì mãi xem hoạt hình rồi ôm bụng cười như động kinh. Lát sau, nó ngẩng mặt lên thở hổn hển do thiếu không khí, quay qua thấy Lin đã về phòng, hắn vẫn còn cười và xem phim

_anh...- nó gọi

_hí..sao thế?..haha- hắn hỏi

_em yêu anh- nó chống cằm nhìn hắn

_anh biết...ha...anh cũng yêu em- hắn hôn lên môi nó một cái rồi cười tiếp

_anh ngừng cười không được à?- nó bực tức ngồi xuống bàn làm việc

_xin lỗi, hahaha- lại cười như điên như dại

Nó không nói gì mà mở laptop lên đánh đánh gì đó, thỉnh thoảng lại nhìn sang hắn, rồi nhìn qua laptop và...bật cười khanh khách, 5' sau, tác phẩm hoàn thành, nó tận dụng máy in ở phòng hắn và in màu ra rồi giơ trước mặt hắn. Bộ mặt cười cười điên điên của hắn đã không còn mà thay vào đó là sắc mặt đen như than, nắm tay lật ngã nó xuống giường

_em...dám?- hắn gằn, trừng mắt nhìn nó

_sao không?- nó cười cười

_.......- im lặng, ánh mắt cụp xuống

_wae?- nó ngạc nhiên

_anh đi tắm- hắn ngồi dậy đi vào nhà tắm

Nó khó hiểu nhìn theo hắn, chắc đùa hơi quá (quá xa là quá thì có), tác phẩm mà nó cho hắn xem là hình nó và Thiên hôn nhau, nhưng tất nhiên đó chỉ là ghép, nghĩ hoài nghĩ mãi cuối cùng nó cũng có được lý do mà hắn lạnh lùng như vậy, khẽ cười, ck mình sao mà đáng yêu thế -_-

Sau 1 tiếng tự kỉ trong phòng tắm thì anh nhà ta cuối cùng cũng ra ngoài, mệt mỏi chống tay lên lan can, gương mặt man mác buồn, mái tóc bạch kim khẽ bay trong gió, quả là tuyệt tác của chúa trời, đứa con gái nào mà nhìn vào hắn chắc chắn sẽ hồn bay phách lạc. Nó mở mắt nhìn hắn, sao anh này đẹp trai thế nhở? tiến đến vòng tay ôm eo hắn, tựa mặt vào tấm lưng ấm áp, cả hai im lặng, cùng cảm nhận hạnh phúc

_em không ngủ à?- hắn lên tiếng

_không có anh, ngủ không được- nó đáp

_xạo- hắn quay lại ngắt chóp mũi nó

_thật- nó gật đầu

_tấm hình kia...- hắn nhìn nó

_ghép thôi- nó móc trong túi ra tấm hình và xé thành những mảnh nhỏ, vứt lên không trung

_vậy đi ngủ thôi, vợ yêu- hắn nói vào tai nó

Khẽ rùng mình, chưa kịp định thận đã bị hắn bé xốc lên, đặt xuống giường, vẻ mặt hơi hơi sợ của nó làm hắn bật cười và tiến sát lại, một tiến một lùi cho đến khi nó va phải ngõ cụt và nhận được nụ hôn nóng bỏng của hắn. Cánh tay nó vô thức vòng lấy cổ hắn mà thành thục đáp trả, bàn tay hắn không đứng đắn luồn vào lớp áo tua rua mỏng chạm đến nơi đẫy đà của phụ nữ, nó khẽ rướn người, bật ra tiếng rên ma mị

_ưm...đồ biến thái- nó quát

_biến thái mới là chồng em- hắn cười đểu, giọng nói có vẻ khàn khàn

_anh...anh định làm gì hả?- nó cảnh giác

_bà xã...anh muốn em- hắn phà hơi thở nóng vào tai nó

_ai...ai cho?- mặt nó đỏ bừng

Hắn không nói chỉ nhẹ nhàng hôn lên cánh môi anh đào của nó, từ từ nhấm nháp và thưởng thức nó như một món ăn ngon, toàn thân nó mềm nhũn, vô lực tựa vào lòng ngực rắn chắc của hắn, cảm nhận nụ hôn như mật ngọt của hắn. Bàn tay một lần nữa lại chui qua lớp áo, từng lớp từng lớp quần áo từ từ được vứt xuống sàn, cả phòng vang vọng những tiếng rên rỉ kiều diễm, dưới ánh trăng, hai con người 1 nam 1 nữ quấn lấy nhau tạo nên một bức trang gắn mác...18+ >_<

--------------------------------

Sáng, những chú chim non ríu rít kéo nhau đậu trên ban công phòng của hắn và nó như muốn xem đôi vợ chồng này sẽ làm gì sau đêm dài “mỏi mệt“...đợi mãi đợi mãi mà hai nhân vật chính vẫn chưa thức, chú chim mẹ to lớn bằng cùm tay bỗng bay lại “trừng mắt” nhìn đàn con với ý: mới 8 tuổi mà xem phim 18 là sao?” -_-

_ư...- nó cựa mình thức giấc

Vươn vai, uốn éo một lát và cuối cùng là vỗ vỗ vào hai bên mặt lấy tinh thần, rướn người ngồi dậy thì *bịch* - đôi chân thon dài dùng để giết người thường ngày giờ mềm nhũn, vô lực rơi xuống, giữa hai chân truyền tới cơn đau nhức khó chịu

_em sao thế?- hắn vuốt tóc nó, hỏi

_còn hỏi? đều tại anh- nó đánh vào ngực hắn

_rồi, là tại anh- hắn ngồi dậy bế nó lên

_aaa...anh làm gì vậy?- theo phản xạ, nó ôm lấy cổ hắn, ép thân mình vào người hắn

_em định quyến rũ anh đó à?- hắn cười ma mị

_đê tiện- nó hét

Hắn chỉ cười, bế nó vào phòng tắm và đặt thiên hạ trong lòng xuống bồn nước ấm, những đợt nước ấm nhanh chóng xóa tan cơn đau của nó, hài lòng mỉm cười, nụ cười kiêu ngạo

_còn cười?- hắn vừa đánh răng vừa hỏi

_nói nữa đi, anh sẽ nuốt luôn kem đánh răng- nó nhếch môi

_em...ặc...ọe ọe- như lời nó, hắn nuốt luôn

_hahahaha- nó bật cười

_hay quá, đồ thư ký mang đến cho em nè- hắn đưa cho nó một túi mua sắm

_thanks- nó nháy mắt

_đợi đó- hắn cầm lấy khăn và ra ngoài

Nó khẽ cười trước tính cách của hắn rồi thay đồ và bước ra ngoài, thời gian tắm của chị ấy là 2 tiếng, còn thời gian thay đồ và gắn phụ kiện là 30' cho nên hắn phải đợi tới nỗi mòn luôn. Nó bước ra với bộ dạng như tối hôm qua: đầy màu sắc nhưng không dim6 dúa hay quê mùa mà là tươi trẻ: T-shirt Local Celebrity mix chân váy hoa Topshop, khoác áo ASOC cài lưng chừng, màng giày Michael Atonio và vòng cổ hình viên đạn Love Culture, mái tóc nâu vàng để mái bằng thưa, làm duyên bằng băng đô nơ American Apparel họa tiết sóng biển toàn phần. Cùng hắn xuống nhà, thư ký Anh Thư lại lần nữa ngạc nhiên khi thấy chủ tịch của mình vẫn như hôm qua với cả người đầy màu sắc nhưng có lẽ đỡ hơn với phong cách tiểu thư chứ không phải “siêu quậy”

_đến sớm thế?- nó hỏi

_tôi không biết tôi đến sớm hay mấy người xuống trễ- Mindy bĩu môi

_ăn nói- nó liếc cô

_chủ tịch, cô định đến công ty với bộ dạng này sao?- Anh Thư trố mắt

_không, tôi sẽ không đến nữa- nó cười quỷ dị

_vậy ai sẽ lo cho tập đoàn ạ?

_anh tôi- nó tiến lại sofa, bình thản bắt chéo chân, nở nụ cười nhếch mép quen thuộc

_gì chứ?- Aubrey hét

_không biết- nó nhún vai

_mà hai người làm lành rồi nhỉ?- Emily trêu

_có giận đâu mà làm lành- hắn cũng nhếch mép

_xì...- cả đám trề môi

_đi quẩy đi- Edward hưng phấn

Rồi cả bọn hưng phấn phóng nhanh ra gara lấy mấy em xe mới tậu và lướt thẳng tới địa điểm quậy phá

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.