Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Chương 39: Q.3 - Chương 39: Chương 28: Mạc gia gặp chuyện




Độc Cô Thiên Diệp nghỉ ngơi hai ngày, sau đó vào trong Luyện Yêu Hồ nghiên cứu Biến Hóa đan, cảm thấy mình lý giải đúng rồi, Độc Cô Thiên Diệp lấy Thần Nông Đỉnh ra.

"Tiểu Đỉnh, bây giờ ra sẽ thử xem lợi hại của ngươi!" Độc Cô Thiên Diệp nhìn Thần Nông Đỉnh trong tay nói, sau đó ném đỉnh lên không trung.

Thần Nông Đỉnh xoay tròn trong không trung, sau đó càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành cái đỉnh một thước.

Lúc này Thần Nông Đỉnh không hề là bộ dáng toàn màu đen ban đầu. Như kỳ tài có một không hai hơn nữa có lịch sử đã lâu, công nghệ tinh mỹ, hai con rồng xoay quanh như rồng thực hiện thế, phát ra một cỗ chí tôn khí.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Thần Nông Đỉnh, chậc chậc cảm thán. Thật không hổ là đồ do Sáng Thế Thần sáng tạo, chỉ cần nhìn nó cũng có ý tưởng muốn cúng bái.

"Thế nào, ta rất uy vũ bá khí đúng không ? !" Tiểu Đỉnh đắc ý nói.

"Chậc chậc, không sai." Độc Cô Thiên Diệp vui lòng khích lệ, "Chúng ta đây thử xem uy lực của ngươi nha."

Độc Cô Thiên Diệp điều chỉnh vị trí của Thần Nông Đỉnh, sau đó đánh một ngọn lửa đến hạ đỉnh. Trong quá khư khi đánh ngọn lửa thì sẽ hình thành hỏa diễm rất nhanh, nhưng ngọn lửa hôm nay thì quay vòng dưới đỉnh một lát, rồi tắt.

"Hả ?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn ngọn lửa tắt, kêu nhỏ một tiếng.

"Ha ha, chủ nhân thật ngốc !" Tiểu Đỉnh cười to, " Hỏa diễm bình thường có thể làm gì được ta ?"

"A? !"

"Bên trong ta có hàng cổ hàn thiết trăm vạn năm mới hình thành, hỏa diễm bình thường còn chưa tới gần ta sẽ bị tắt." Tiểu Đỉnh sắt không được, tiếp tục nói, "Muốn dùng ta luyện đan, ít nhất phải dùng một trong thập đại thần hỏa mới được. Các loại lửa khác đều chỉ đủ ấm mông cho ta."

Mồ hôi ——

Độc Cô Thiên Diệp đã hiểu, nàng lại đánh một ngọn lửa khác đến dưới đỉnh, lần này không tắt ngay, nhưng lảo đảo đốt một lát, Thần Nông Đỉnh vẫn lạnh lẽo .

"Ha ha, ta đã nói không được, ngươi còn không tin!" Tiểu Đỉnh ngồi ở trên Thần Nông Đỉnh, đang ôm bụng cười.

"Phải không?" Độc Cô Thiên Diệp cười cười, đánh kim hỏa phượng hoàng của Tiểu Hỏa xuống.

"Oái ——mông của ta !" Tiểu Đỉnh ôm mông của mình bay loạn trên không trung, hô to, "Mau thu hồi đi, mau thu hồi đi! Mông của ta! Mông của ta! Hầm —— "

Độc Cô Thiên Diệp thu phượng hoàng kim hỏa về, nhìn Tiểu Đỉnh còn bay loạn, nói: "Cười nhạo chủ nhân là không đúng , nên bị trừng phạt ."

Độc Cô Thiên Diệp lại đánh một ngọn lửa đến dưới đỉnh, lần này không phải kim hỏa, nhưng cấp bậc cũng không thấp, cho nên Thần Nông Đỉnh chậm rãi nóng lên. Nhìn Tiểu Đỉnh còn ở giữa không trung, Độc Cô Thiên Diệp nói: "Còn không mau đi vào ?"

Tiểu Đỉnh không tình nguyện bay xuống, cảm thấy thật sự không phải phượng hoàng kim hỏa, mới lắc mình vào trong đỉnh.

Lúc này Độc Cô Thiên Diệp mới lấy dược liệu đã chuẩn bị tốt ra, bắt đầu tinh luyện.

Thần Nông Đỉnh không hổ là luyện đan chí tôn bảo bối, Độc Cô Thiên Diệp rõ ràng cảm thấy khi đan biến hóa có một chút không đủ, nếu đan lô bình thường, chắc chắn sẽ báo hỏng, nhưng là Tiểu Đỉnh tự động điều tiết một chút, khiến lô đan dược này thành công ra lò.

Độc Cô Thiên Diệp thu đan dược vào bình ngọc, thu hồi Thần Nông Đỉnh, tán thưởng: "Ngươi thật sự là một bảo bối!"

Tiểu Đỉnh đi đến ngồi bên cạnh Thần Nông Đỉnh, vuốt tóc nói: "Tất nhiên, gia vốn là bảo bối ,à."

Độc Cô Thiên Diệp cười cười, tên tự kỷ này !

Thu thập phòng luyện đan một chút, Độc Cô Thiên Diệp đi ra ngoài, chuẩn bị kêu bon Tiểu Ngân đi biến hóa, thì nhìn thấy Mạc trì vội vàng đi tới.

"Cậu, xảy ra chuyện gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Thiên Diệp, chúng ta phải lập tức về, trong nhà đã xảy ra chuyện !" Vẻ mặt Mạc Trì lo lắng nói.

"Bồ Thành ? Xảy ra chuyện gì ?" Độc Cô Thiên Diệp vừa nghe nói đã xảy ra chuyện, vội vàng hỏi.

"Tạ di nói với Tạ thúc thúc, có mấy người đến Bồ thành làm hỏng Mạc gia." Mạc trì nói, " Tình huống cụ thể cũng không nói rõ ràng, ngươi thu thập một chút, chúng ta lập tức lên đường."

"Dạ." Độc Cô Thiên Diệp nói, thu hồi biến hóa đan lại. Biến hóa lúc nào cũng được, nhưng chuyện của Mạc gia thì không thể. Có thể khiến Tạ bà bà vội vàng gọi người trở như vậy về, chắc chắn là nàng cũng không thể xử lý ! Hơn nữa người dám động thủ với Mạc gia vào lúc này, lại có thế lực như thế nào? !

Mạc Trì nói xong xoay người rời khỏi, Độc Cô Thiên Diệp đơn giản thu thập một chút. Nói là thu thập, kỳ thật cũng không cần lắm. Chỉ chốc lát sau nàng đi ra ngoài tập hợp với mọi người.

"Thiên Diệp, ngươi có được không? Nếu không chúng ta về trước, ngươi nghỉ ngơi vài ngày rồi hãy về?" Mạc Chấn Đình nhìn mặt Độc Cô Thiên Diệp còn có chút tái nhợt nói.

"Không cần đâu ngoại công. Ta không sao , chúng ta về sớm một chút có vẻ tốt." Độc Cô Thiên Diệp nói.

Sau khi mọi người tập hợp đầy đủ, Độc Cô Thiên Diệp gọi Lam Mân ra. nó cấp bậc cao nhất trong này, tốc độ nhanh nhất. Tình huống bây giờ khẩn cấp, mọi người đều ngồi lên.

"Tử Tiêu, cảm ơn Ám các chiếu cố trong khoảng thời gian này. Sau này chúng ta còn gặp lại!" Mạc Chấn Đình nói với Tử Tiêu phía dưới.

"Mạc tiền bối khách khí." Tử Tiêu nói, "Nếu có cái gì cần Ám các hỗ trợ , các ngươi có thể tùy thời nói với chúng ta. Sau này còn gặp lại!"

"Nhất định." Mạc Chấn Đình nói xong, Độc Cô Thiên Diệp liền để Lam Mân cất cánh.

"Tiểu Diệp nhi, chớ quên chuyện ngươi đáp ứng ta!" Tử Tiêu nói, nhìn bóng người càng ngày càng xa, nói, "Không lương tâm, cư nhiên ngay cả câu tạm biệt cũng không nói."

Thất Nguyệt đi đến sau lưng Tử Tiêu, nói: "Ngươi ước gì cho người ta cả Ám các chứ gì!"

"Ta vui !" Tử Tiêu nói, sau đó xoay người rời đi, để lại cho Thất Nguyệt một bóng dáng tiêu sái.

"Ta lau! Ngươi đương nhiên vui, vì ngươi chưa từng quản chuyện của Ám các !" Thất Nguyệt bị thái của Tử Tiêu làm tức giận giơ chân, mắng to với bóng dáng của hắn.

Lam Mân mang theo mọi người bay theo hướng Bồ thành, trước khi rời khỏi huyễn hải, Độc Cô Thiên Diệp ra sau Lam Mân, kêu Giáng Vực.

"Có chuyện gì ?" Giáng Vực đối với việc Độc Cô Thiên Diệp gọi hắn ra lúc này có chút khó hiểu.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn mái tóc trắng bay múc trong gió của Giáng Vực, tháo chiếc nhĩ đinh khô lâu trên lỗ tai xuống, đưa cho Giáng Vực.

Giáng Vực cũng không nhận, hỏi: "Ngươi làm gì vậy?"

Độc Cô Thiên Diệp để nhĩ đinh vào tay Giáng Vực, sau đó nói: "Ta biết ngươi rất không cam lòng khi khế ước với ta. Ngươi luôn muốn rời khỏi. Bây giờ, ngươi cầm lại nhĩ đinh của ngươi, tuy rằng giữa chúng ta có khế ước, nhưng như vậy ngươi cũng có thể đi đến nơi ngươi muốn đến9, làm chuyện ngươi muốn làm."

Giáng Vực ngây ngốc nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hắn bị nàng vứt bỏ sao ? Hắn muốn nói cái gì, lại bị Độc Cô Thiên Diệp ngăn trở.

"Chuyện lần trước ta biết, lúc bắt đầu là ngươi cố ý ." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ngươi biết? !" Giáng Vực kinh ngạc. Nếu nàng biết, vì sao không nói cho hắn.

"Phải." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Lúc đầu ta cũng nghĩ vì hải thức của ngoại công rất kêu gọi náo động, cho nên mới không gọi được, nhưng sau này ta lại biết, thật ra ngươi nghe thấy của ta, nhưng ngươi đang giãy dụa. Ta rất may mắn, ngươi lựa chọn mang ta ra. Ta cũng rất cảm kích ngươi trong thời gian này giúp ta nhiều như vậy, cũng cảm ơn ngươi giúp ngoại công ta tỉnh lại. Tuy rằng ta xem ngươi như đồng bọn của ta, nhưng chúng ta không cùng một đường . Cho nên, ta thả ngươi rời đi."

Độc Cô Thiên Diệp nói xong, dừng một chút, tiếp theo nói: "Ta cũng không muốn lưu một nhân tố không ổn định bên người. Sau này có chuyện gì cần giúp đỡ, ngươi có thể cho ta biết."

Giáng Vực lăng lăng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nàng thật sự không cần hắn ? ! Không biết vì sao, nghĩ vậy, tâm Giáng Vực đột nhiên đau.

"Ngươi quyết định ?" Giáng Vực hỏi, tay cầm nhĩ đinh không ngừng nắm chặt.

"Kỳ thật quyết định này không phải ta làm." Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói, "Đi theo chúng ta cũng không phải là ý muốn ngươi. Ngươi có thói quen sống vô câu vô thúc, bị khế ước trói buộc cũng không thích hợp với ngươi. Bây giờ ta không có biện pháp giải trừ khế ước, nhưng ta có thể cho ngươi tự do lớn nhất."

Giáng Vực nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hồi lâu, khàn khàn nói: "Ta đã biết."

Hắn thật sự bị nàng vứt bỏ ! Hắn sờ sờ ngực có chút đau, nói: "Cái này vẫn để ở chỗ của ngươi đi. Coi như lưu lại một kỷ niệm."

Giáng vực mang nhĩ đinh lên lỗ tai Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ta tin tưởng ngươi không dùng cái này đến trói buộc ta."

Nói xong, hắn đứng dậy bay đến không trung, nhìn Lam Mân mang Độc Cô Thiên Diệp càng chạy càng xa. Hắn muốn nói một câu: cuộc sống tự do tự tại, hắn đã trở lại ! Nhưng cảm giác xa lạ trong lòng khiến hắn một câu cũng không nói nên lời, nhìn theo hướng bọn Độc Cô Thiên Diệp ly khai, gió thổi làm ngân phát hồng y của hắn bay lên.

"Ngươi đi ra sau làm gì ?" Hữu Vô nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp trở lại, hỏi.

"Xử lý một chuyên." Độc Cô Thiên Diệp nói, thoáng nhìn ra sau, thấy bóng dáng cô độc của Giáng Vực.

"Tỷ tỷ, sao tỷ để cho Giáng Vực ca ca chạy ?" Tiểu Hỏa ngồi bên người Độc Cô Thiên Diệp, truyền âm hỏi.

"Bởi vì đi theo chúng ta không phải cuộc sống hắn muốn. Chúng ta không thể miễn cưỡng hắn đi cùng chúng ta." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.

"Nga." Tiểu Hỏa gật gật đầu.

Tốc độ của Lam Mân bây nhanh hơn lúc trước, hơn nữa mọi người đều buồn phiền vì tình huống của Bồ thành, chạy đi suốt đêm, ba ngày sau, bọn họ đã về tới Bồ thành.

"Đây là làm sao vậy?"

Mọi người nhìn tình huống phía dưới, có chút không thể tin được.

Tường thành Bồ thành bị hủy một nửa, rất nhiều phòng ốc bị phá hủy, trong đó hủy hoại nhiều nhất là phủ đệ Mạc gia, toàn bộ thành một đống phế tích.

"Hạ xuống xem." Độc Cô Thiên Diệp nói với Lam Mân.

Lam Mân bay xuống, mọi người đi vào từng phòng của Mạc gia ốc, nhìn phòng ốc bị hủy rối tinh rối mù, cơn tức trong lòng không ngừng bành trướng.

"Ai làm ? !" Mạc Chấn Đình gầm lên giận dữ, khiến những người chung quanh giật nảy mình. Huynh đệ Mạc gia cũng là vẻ mặt phẫn nộ!

"Các ngươi đã trở lại!" Thanh âm Tạ Phàm truyền đến, mọi người nghiêng người thì thấy nàng phi thân mà đến.

"Tạ di, đây là có chuyện gì? Người của Mạc gia đâu?" Mạc Trì nhìn thấy Tạ Phàm thì hỏi.

Tạ Phàm nhìn Khung Cách, Mạc Chấn Đình và Hữu Vô, không kịp ôn chuyện, nói: "Các ngươi theo ta."

Tạ Phàm nói xong thì xoay người rời đi, mọi người cái gì cũng không nói, đi theo nàng, đi vào một ngôi nhà.

"Đây là ?" Hữu Vô hỏi Tạ Phàm.

Tạ Phàm không nói, đẩy cửa vào, xuyên qua sân và hành lang, đi vào một nhà lầu, tiếp tục đi vào.

Bọn Mạc Trì đi theo vào, đi vào lập tức nhìn thấy thị vệ Mạc gia nằm ở bên trong.

"Bọn họ sao vậy ?" Bọn Mạc Trì đi qua, nhìn thấy người mê man, hỏi.

"Mấy ngày hôm trước, có mấy người tới Bồ thành, đả thương người Mạc gia."

"Bọn họ là ai?" Mạc lão tam hỏi.

"Bọn họ nói bọn họ là Phong gia ở đại lục Không Linh. Phong gia Bồ thành là một chi hệ phía dưới của bọn họ, bất mãn bị diệt tộc, cho nên đến báo thù." Tạ Phàm nói, "Bọn họ bắt đi người Mạc gia, muốn Thiên Diệp và huynh đệ Mạc gia tự mình đi đổi người."

"Cái gì ? !"

Mọi người đều bị tin tức này làm khiếp sợ, không nghĩ tới cư nhiên liên lụy đến thế lực thượng vị, hơn nữa đối phương điểm danh muốn Độc Cô Thiên Diệp đi, đâu không phải muốn bọn họ đi chịu chết sao? !

Mọi người lâm vào trầm mặc, không thể không quản bọn Mạc Liên, nhưng người của thượng vị thấp nhất cũng là Thần vương, huyễn tôn như bọn họ, đi để người ta luyện tập cũng không đủ tư cách.

Độc Cô Thiên Diệp đi đến bên giường các thị vệ, tra xét một chút, phát hiện nguồn suối huyễn lực của mọi người đều bị làm vỡ nát!

"Đáng chết!" Độc Cô Thiên Diệp nhịn không được mắng một câu.

"Sao vậy?"

Độc Cô Thiên Diệp kiểm tra mỗi người, sắc mặt càng ngày càng khó coi. Kiểm tra xong người cuối cùng, nói: "Nguồn suối huyễn lực của bọn họ đều bị đánh nát."

"Cái gì? ! Vậy không phải nói bọn họ không thể tu luyện nữa ? !" Mạc Tử Khanh nhịn không được nói.

Tạ Phàm nhìn những người đang nằm nói: " Người của Luyện đan công hội từng đến nhìn, xác định những người này đều... Họ nói, nếu Thiên Diệp có thể biến bọn họ thành thiên tài, bọn họ sẽ cho những người nếm thử bộ dáng trở thành phế tài. Bởi vậy mới để lại một mạng cho bọn họ. Ta để các đệ tử chuyển họ đến nơi đây, cũng là phòng ngừa những người đó quay lại."

"Cảm ơn ngài, Tạ bà bà." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Không nghĩ tới Phong gia này cư nhiên còn có thế lực như vậy ở sau lưng bọn họ! Mặc kệ là ai, khi dễ người Mạc gia ta, vậy không cần muốn lại có ngày thanh tĩnh! Ta nhất định phải cho các nàng biết cái gì gọi là biết vậy chẳng làm!"

"Đúng!" Mạc lão tam nói, "Cho dù bọn họ là người ở vị diện trên, cũng phải lột một lớp da của bọn hắn !"

Mạc Chấn Đình cũng không nói gì, trầm mặc một lát, nói: "Chúng ta rời đi trước, không cần ầm ỹ để cho nghỉ ngơi bọn họ. Có một số việc cũng nên nói cho các ngươi."

Mạc Chấn Đình nói xong dẫn đầu rời đi, những người khác theo sát sau đó.

"Cha, ngươi muốn nói cho chúng ta cái gì?" Vừa đến đại sảnh Tạ Phàm nói, Mạc lão tam liền hỏi.

Mạc Chấn Đình trừng mắt nhìn Mạc lão tam một cái, nói: "Thật ra, chúng ta cũng có thượng nguyên bổn gia."

Một câu của Mạc Chấn Đình hấp dẫn tất cả mọi người.

"Chúng ta cũng có thượng nguyên bổn gia? !" Mạc Trì nhíu mày. Hắn đứng đầu một nhà, sao không biết bọn họ còn có bổn gia gì đó ?

"Phải." Mạc Chấn Đình nói, "Ông cố phụ của ta không phải người của Huyền Nguyệt đại lục, mà là một cái Mạc gia ở thượng vị diện trục xuất - tội nhân."

Thì ra, mọi người ở thượng vị diện thích trục xuất người phạm sai của gia tộc mình đến vị diện cấp thấp, hấp thụ tài nguyên cho bổn gia. Bồ thành Phong gia và Mạc gia đều là gia tộc như vậy!

Năm đó ông cố phụ của Mạc Chấn Đình vì phản kháng an bài của gia tộc, bị gia tộc lưu đày đến Huyền Nguyệt đại lục, bởi vì tức giận gia tộc, đến chết cũng không quay lại.

"Nhưng ta biết nguyện vọng của ông cố phụ là hy vọng hậu nhân có thể nhận tổ quy tông. Đáng tiếc không ai có thể tu luyện đến Thần Vương." Mạc Chấn Đình nói.

"Xuy, chính hắn không về, lại hy vọng hậu nhân có thể nhận tổ quy tông." Độc Cô Thiên Diệp nghe xong cảm khái một chút.

" Phong gia kia hẳn là giống chúng ta, tuy rằng đối với thượng nguyên bổn gia mà nói là có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng bị người diệt tộc, tương đương đánh vào mặt bọn họ, cho nên mới phái người xuống bắt bọn Mạc Liên." Mạc Chấn Đình phân tích.

"Bọn họ nếu bảo chúng ta đi đổi người, vậy bây giờ các nàng không có nguy hiểm sinh mệnh." Mạc lão tứ nói, "Chỉ sợ sẽ phải chịu nhiều khổ sở."

"Những thị vệ này làm sao bây giờ ?" Mạc lão nhị mở miệng hỏi.

Mạc Chấn Đình không nói gì, Độc Cô Thiên Diệp đã mở miệng: "Cứu! Lúc trước chúng ta nói, chỉ cần bọn họ trung thành, sẽ không bạc đãi bọn họ! Bây giờ bọn họ vì Mạc gia gặp chuyện, chúng ta không thể buông tha bọn họ!"

"Thiên Diệp nói rất đúng, chúng ta phải dùng hết khả năng cứu bọn họ." Mạc Trì cũng nói.

"Đúng."

"Nhưng nguồn suối huyễn lực của bọn họ đã bị đánh nát ." Tạ Bình nhắc nhở.

"..."

"Con đi tìm xem có biện pháp chữa trị hay không." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Chữa khỏi bọn họ chúng ta lại đi cứu bọn Mạc Liên họ."

"Được, vậy con đi trước đi." Mạc Chấn Đình nói.

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, lắc mình vào Luyện Yêu Hồ, những người khác ở trong đại sảnh tiếp tục thương nghị kế hoạch.

"Hả, nha đầu kia đi nơi nào ?" Lần đầu tiên Tạ phàm nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp biến mất, kinh ngạc hỏi.

"Nga, nha đầu kia đi không gian tùy thân của nàng." Tạ Bình giải thích cho Tạ Phàm, sau đó nói về Luyện Yêu Hồ.

Tạ Phàm nghe xong, cảm khái nói: "Còn có thần khí thần kỳ như vậy ! Phúc của Thiên Diệp nha đầu thật sâu !"

"Chuyện bất khả tư nghị của nha đầu kia rất nhiều." Tạ Bình nói, "Khi về ta sẽ nói cho ngươi."

"Được." Tạ Phàm gật đầu, tuy rằng nàng rất ngạc nhiên chuyện của Thiên Diệp, nhưng cũng biết giờ không phải lúc. Nhưng khi xoay người, nàng lập tức mắng bọn Mạc Chấn Đình và Khung Cách: "Mấy lão bất tử các ngươi, toàn bộ chạy ra ngoài, để lại cho ta cục diện rối rắm như vậy! Bây giờ đã biết trở lại rồi sao? !"

"Chúng ta là do có chuyện mà." Hữu Vô nói.

"Đúng rồi, Thần điện kia là có chuyện gì xảy ra? Các ngươi nói cho ta biết. Sao đột nhiên lại biến mất trên Huyền Nguyệt đại lục? Còn có lúc trước xói mòn huyễn lực là chuyện gì xảy ra ?"

Hai tháng trước đột nhiên phát sinh chuyện huyễn lực bị xói mòn làm người trên đại lục sợ quá mức, mọi người còn chưa hoãn thần, lại được tin tức nói Thần điện bị giết, các đại đế quốc đều có được tin tức, nhưng chỉ công bố với bên ngoài chỉ nóoàThần điện làm ác bị thiên địa quy tắc trừng phạt, tình huống cụ thể mọi người đều không rõ lắm.

Tạ Bình nói lại chuyện xảy ra ở huyễn hải lĩnh vực cho Tạ Phàm nghe, sau khi nghe xong, nàng cảm thán nói: "Không nghĩ tới Thần điện thoạt nhìn thánh khiết, cư nhiên thiết kế ác độc kế hoạch như vậy! May mắn ngăn lại được ! Còn có nha đầu Thiên Diệp kia cũng quá lớn mật ? Ở trên địa bàn của người ta trực tiếp diệt thiếu điện chủ của bọn hắn!"

"Lá gan nàng uôn rất lớn !" Hữu Vô nói.

"Thực lực của nàng bạo tăng, sẽ không có vấn đề gì chứ ?" Tạ Phàm không xác định hỏi.

"Bây giờ còn chưa biết, phải xem phát triển sau này của nàng." Khung Cách nói.

Mọi người trò chuyện trong đại sảnh, Độc Cô Thiên Diệp đột nhiên xuất hiện, nói: "Có biện pháp cứu bọn họ, còn có thể chữa trị nguồn suối huyễn lực !"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.