Điểm khác nhất của thành Phi Sa với các thành thị lớn khác là nơi này có rất nhiều dược điếm, chiếm hơn phân nửa số cửa hàng mặt tiền. Có lẽ là vì Công hội Luyện đan sư đặt tại đây, mà vài năm trước mọi người đã biết quyết định chuyện tỷ thí chọn tổng hội Công hội Luyện đan sư, rất nhiều luyện đan sư đến thành Phi Sa, từng dược điếm làm ăn vô cùng tốt.
Khi mấy người Độc Cô Thiên Diệp xuất hiện ở truyền tống trận Công hội Linh sư, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, bởi vì không nghĩ tới hắc Bạch Vô Thường ra ngoài một lần, dẫn theo 3 người trẻ tuổi về. Mỗi lần hai người bọn họ đều về một mình, nhiều nhất là đi cùng đồ đệ bọn họ, chuyện đi cùng người xa lạ như vậy chưa từng xuất hiện qua.
Người bình thường đứng cùng một chỗ với Hắc Bạch Vô Thường cũng không có di thong dong như vậy bình tĩnh như vậy !
"Hắc hội trưởng, Bạch phó hội trưởng." Người phụ trách truyền tống trận chào hỏi hai người, cũng chào hỏi mấy người Độc Cô Thiên Diệp phía sau.
"Lão lục tử vẫn khách khí như vậy." Bạch Vô Thường nói, "Gần đây thế nào, có phải hỏng việc rồi không?"
"Đúng vậy, bởi vì chuyện trận đấu của các ngươi tháng sau, giờ mỗi ngày người đến thành Phi Sa nối liền không dứt. Ta cảm thấy ta hẳn là bảo Công hội Luyện đan sư phát lương cho ta." Lão lục tử cười hớ hớ nói, hiển nhiên quan hệ với Hắc Bạch Vô Thường rất tốt.
Bạch Vô Thường cười ha ha vài tiếng, sau đó nghĩ đến chuyện gì đó, nói: " Mấy lão bất tử của Tây đại lục đã đến chưa?"
"Bọn họ đã đến ngày hôm qua, lúc đến còn hỏi các ngươi có ở đây không đó." Lão lục tử nói.
"Hừ, mấy lão bất tử đó còn không phải muốn khoe khoang người của bọn họ với ta." Bạch Vô Thường nói, nhìn đến truyền tống trận lại sáng lên, biểu hiện lát nữa sẽ có người tới , nói: "Chúng ta đi về trước, ngươi tiếp tục làm việc nhé."
Hắc Bạch Vô Thường mang bọn Độc Cô Thiên Diệp ra khỏi Công hội Linh sư không lâu, trên truyền tống trận có vài người tới. Quần áo nhìn như giản dị lại ngăn không được hơi thở cao quý bọn họ phát ra. Ra khỏi truyền tống trận, mấy người kia cũng không có trao đổi gì, đi thẳng ra bên ngoài.
Lão lục tử nhìn nhóm người kia, chậc chậc cảm thán lại là quý nhân, nhưng lại không biết là nhà ai, chắc là gia tộc lánh đời nào đó.
Những người đó đi khỏi không lâu, truyền tống trận lại sáng lên, lão lục tử nhìn ra, cư nhiên là Mạc Thu Phong và mấy đệ tử Mạc gia.
"Mạc thiếu gia." Lão lục tử quen thuộc chào hỏi.
Mạc Thu Phong nhìn thấy lão lục tử, cười hớ hớ đi qua, nói: "Sao Lão lục ca lại đến thành Phi Sa này rồi ?"
"Lão lục tử ta thích chạy chạy khắp nơi, già mà còn nháo tôi, ta cũng đến xem náo nhiệt." Lão lục tử nói, "Lần này chỉ có ngươi tới sao?"
Mạc Thu Phong nhức đầu, nói: "Ta cũng không biết bọn họ tính thế nào, ta mang mấy tiểu bối lại đây giúp vui, trong gia tộc có quyết định đại biểu gì, ta cũng không biết. Ngươi có thấy có người khác tới không ?"
"Không có, người Mạc gia thì chỉ nhìn đến các ngươi." Lão lục tử nói.
"Hắc hắc, vậy thì tốt. Chúng ta đi trước đây." Mạc Thu Phong nói xong mang mấy tiểu bối kia rời khỏi.
Lão lục tử nhìn sau khi bọn Mạc Thu Phong họ rời đi không lâu, truyền tống trận lại sáng lên.
" Sao lại chọn hôm nay tới chứ, ta phải đi xem truyền tống trận còn tốt không, mỗi lần đều nhiều người đến như vậy, đây là quá tải vận hành !" Lão lục tử nói xong kêu một người đến coi chừng, còn mình thì đi kiểm tra truyền tống trận. [có khi nó nổ không ta ^_^]
Bọn Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi Công hội Linh sư thì bay thẳng đến Công hội Luyện đan sư, nhìn hai bên ngã tư đường là dược điếm san sát nối tiếp nhau, nhịn không được cảm thán một phen, lôi kéo bọn Hác Bằng Du chuẩn bị đi dạo, mới vừa đi vài bước đã nghe một giọng nói âm dương quái khí.
"A, đây không phải Hắc Bạch Vô Thường hai vị hội trưởng của chúng ta sao? Nghe nói các ngươi ra ngoài tìm dược liệu tìm người mà, thế nào, hơn nửa năm nay, có tìm được người thích hợp không? Ta nói, không đến cấp 9 thì đừng tìm nha, miễn cho đến lúc đó thua trận, làm không công lại bị thương lòng của người ta!"
Ba người Độc Cô Thiên Diệp xoay người nhìn qua, vừa vặn nhìn thấy mấy người đi đến trước mặt Hắc Bạch Vô Thường. Mấy người kia nhìn hai người Hắc Bạch Vô Thường, tiếp tục nói: "Thật ra thua cũng không có sao, mọi người đều là người cửa Công hội Luyện đan sư, chẳng qua chỉ là đổi chỗ tổng hội mà thôi. Các ngươi đều lớn tuổi như vậy, cũng nên nghỉ ngơi cho khỏe, để cho người khác lên ngồi vị trí tổng hội trưởng này thôi."
Nói chuyện là một nam tử trung niên thoạt nhìn trên dưới năm mươi tuổi, thấy bọn họ nói chuyện như vậy với Hắc Bạch Vô Thường cũng biết là địa vị trong Công hội Luyện đan không thấp. Lời nói của Bạch Vô Thường chứng minh suy nghĩ của nàng.
"Lão bất tử, ngươi đừng nghĩ giờ là ban ngày là ngươi có thể làm mộng tưởng hão huyền, trận đấu lần này ai thua ai thắng còn chưa biết đâu!" Bạch Vô Thường nói.
Lão bất tử, vẫn là xưng hô của Bạch Vô Thường với hội trưởng Công hội Luyện đan sư Tây đại lục.
"Ha ha, phải không ? Nhìn dáng vẻ của ngươi có dự định trước rồi nhỉ ! Không biết có tìm được người ra mặt cho các ngươi không?" Sa Bảo nhìn Hắc Bạch Vô Thường, nếu có tìm được người, sao không mang đến cùng, giờ chỉ có hai người, hiển nhiên là không có. Hắn chỉ vào người cao cao gầy gầy bên người mình, đắc ý nói: "Đây là đệ đệ của ta, Đá Ráp, mấy năm trước vừa học thành quay về. Các ngươi biết đến, giờ hắn đã có thể luyện chế đan dược cấp 9 trung cấp, hoan nghênh ngươi tìm người giúp đỡ tiến chỉ giáo!"
Thấy ca ca mình khoe khoang như thế, Đá Ráp khinh miệt liếc mắt nhìn Hắc Bạch Vô Thường một cái, cũng không định chào hỏi bọn họ.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn Đá Ráp, hắn chính là luyện đan sư cấp 9 của đối phương sao? Giống ca ca hắn, nhân phẩm không được tốt lắm !
Sau khi Sa Bảo mang khoe khoang Đá Ráp một phen thì cười lớn rời khỏi. Ngay cả Hắc Bạch Vô Thường cũng chỉ có thể luyện chế cấp 9 sơ cấp, mà Đá Ráp nói với bên ngoài là có thể luyện chế cấp 9 trung cấp, thật ra hắn đã có thể luyện chế cấp 9 cao cấp, nhưng vì phần thắng càng lớn, mới không tuyên bố với bên ngoài. Trong mắt bọn họ, đại hội lần này bọn họ chắc chắn sẽ thắng, vị trí tổng hội hội trưởng Công hội Luyện đan sư này cũng sẽ vững vàng rơi xuống trên đầu bọn họ!
Độc Cô Thiên Diệp thấy bọn họ đi rồi, đi đến bên người hắc Bạch Vô Thường, hỏi: " Đá Ráp này gì đến đây, sao hắn cao cấp hơn ca ca hắn mà không làm hội trưởng?"
" Đá Ráp này cũng không phải người của Công hội Luyện đan sư, giống như con vậy. Từ nhỏ hắn đã đi không gian rất cao, là người của Công hội Luyện đan sư nơi đó. Lần này Sa Bảo đặc biệt kêu hắn về trợ trận ." Hắc Vô Thường nói.
"Ha ha, lần này Sa Bảo còn nghĩ rằng mình chac81 thắng, không nghĩ tới vẫn là công dã tràng. Ha ha, vừa nghĩ đến chuyện này trong lòng ta vô cùng vui vẻ!" Bạch Vô Thường cười lớn nói.
Trước kia mỗi lần nhìn thấy Sa Bảo, Bạch Vô Thường đều tức giận, khó được tâm tình tốt một lần !
"Hôm nay con đừng đi dạo, dược liệu trong cửa hàng này không có gì thứ tốt, về công hội ta dẫn con đi xem khố phòng của chúng ta, tốt hơn nhiều." Bạch Vô Thường nói, "Đi thôi ,khi ta về nói quy tắc cụ thể trận đấu lần này cho con."
Bạch Vô Thường bị Sa Bảo làm như vậy, lập tức hưng phấn, lôi kéo Độc Cô Thiên Diệp đi về thương lượng đối sách. Độc Cô Thiên Diệp đành phải bất đắc dĩ đi theo.
Khi Hắc Bạch Vô Thường mang Độc Cô Thiên Diệp về Công hội Luyện đan sư, mọi người ra nghênh đón , nhìn bọn họ mang về ba người, đều tò mò thân phận bọn họ.
"Sư phó. Sư thúc." Bên trong có một người đi ra, đi ra trước đám người hành lễ nói.
Hắc Vô Thường gật đầu, Bạch Vô Thường lôi Độc Cô Thiên Diệp đi vào trong.
"Đi thôi, ta mang con đi vào đi dạo, đến lúc đó con sẽ biết sư bá ta không có lừa con ! Sau đó con xem xem dược liệu nào có thể dùng được, chúng ta lại thương lượng đối sách một chút. Nga đúng rồi, ta còn chưa cho nói cho con quy tắc trận đấu..." Bạch Vô Thường lôi Độc Cô Thiên Diệp đi rồi, Tử Tiêu tự nhiên đi cùng Độc Cô Thiên Diệp, mà Hác Bằng Du giữ lại.
"Sư phó, hắn là?" Lã Nghị nhìn nhìn Bạch Vô Thường lôi Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Nàng kêu Bách Lý Tà, là tiểu đồ đệ của tiểu sư thúc con." Hắc Vô Thường nói.
"Hắc, Lão Lư, nươi không nhớ rõ ta hả?" Hác Bằng Du đi đến trước mặt Lã Nghị nói.
Lã Nghị nhìn Hác Bằng Du, đây là ai?
Lúc này Hác Bằng Du mới nhớ tới dáng vẻ lúc này của mình đã thay đổi, nói: "Lão Lư, ta là Hác Bằng Du, hắc hắc, đi thôi, đã lâu không gặp ngươi, chúng ta đi trò chuyện."
Hác Bằng Du nói xong lập tức lôi kéo Lã Nghị đi mất, chỉ còn một mình Hắc Vô Thường, hắn vẫy vẫy tay ý bảo mọi người đi xuống. Nhóm luyện đan sư hành lễ với Hắc Vô Thường rồi đi, khi đi còn nghe thấy giọng nói của bọn Hác Bằng Du.
"Ngươi là Hác Bằng Du?"
"Đương nhiên là ta. Ngươi muốn hay không ta nói chuyện lần trước ngươi cầm đan dược của Bạch sư bá ra làm thí nghiệm, ngô..."
"Ta biết là ngươi, sao ngươi biến thành thế này?"
"Tiểu sư đệ của ta luyện chế dịch dung đan, ta ăn thử hiệu quả ."
...
Sau khi Bạch Vô Thường lôi Độc Cô Thiên Diệp đi thăm khố phòng Công hội Luyện đan sư xong, mang nàng đến chính sảnh. Khi đi vào nhìn thấy Hắc Vô Thường đang ở trong uống trà. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đi vào, hỏi: "Xem thế nào rồi?"
"Rất nhiều dược liệu trân quý, không hổ là Công hội Luyện đan sư." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Bọn ta nói cho con quy tắc trận đấu." Bạch Vô Thường nói, "Sau đó lại nói đến kế hoạch."
Trận đấu luyện đan sư lần này là mở ra với người trên toàn bộ đại lục, chỉ cần cấp bậc của ngươi đạt tới trên cấp 5 là có thể tham gia. Trận đấu lần này có hai mục đích, một là quyết định vấn đề quyền sở hữu tổng hội Công hội Luyện đan sư thuộc, một là thu hút nhân tài luyện đan. 100 người đứng đầu trận đấu có thể tiến vào Công hội Luyện đan sư!
Tuy rằng danh sách có 100 người, nhưng là đến báo danh đã có gần 3000 người, cho nên cạnh tranh vô cùng khốc liệt. Chủ yếu còn vì đã rất lâu Công hội Luyện đan sư không có nhận người quy mô lớn.
Tiến trình trận đấu là báo danh, sau đó là sơ thí, thi vòng hai, tuyển ra 100 người đứng đầu, lại tiến hành sắp xếp vị trí, vì thứ tự của bọn họ sẽ quyết định địa vị và đãi ngộ của bọn họ ở Công hội Luyện đan sư. Lần này người đứng đầu là người đại lục nào, tổng hội Công hội Luyện đan sư là bên đó. Địa điểm trận đấu là đài thi đấu thành Phi Sa, chỉ có nơi đó mới có thể chứa được số lượng người xem lớn. [nhiều khi nghĩ cái đài thi đấu này chắc giống sân vận động của mình.]
Giờ vẫn còn tiếp tục báo danh, ngay tại quảng trường Cầu Vồng lớn nhất thành. Ban đầu Hắc Bạch Vô Thường muốn trực tiếp sắp xếp cho nàng, nhưng Độc Cô Thiên Diệp nói muốn tự đi báo danh, thẳng đến khi trận đấu chấm dứt cũng không liên hệ với họ, như vậy mới có thể đánh xuất kỳ bất ý với Tây đại lục, khi bọn họ nghĩ sắp chiến thắng dễ dàng thì nghịch chuyển tình thế!
"Tốt, như vậy tốt, nhất định phải tức chết hắn!" Bạch Vô Thường vỗ đùi cười nói. Hắc Vô Thường cũng gật đầu đồng ý.
Sau đó Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi Công hội Luyện đan sư, cùng Tử Tiêu tìm một khách sạn ở lại. Hác Bằng Du biết Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi Công hội Luyện đan sư, hắn cũng chạy ra theo.
Ngày hôm sau, còn ngày hết hạn báo danh có hai ngày. Hai người Độc Cô Thiên Diệp và Tử Tiêu tới quảng trường báo danh, Hác Bằng Du trong khách sạn vù vù Đại Thụy [ngủ].
Độc Cô Thiên Diệp đi vào quảng trường, nhìn thấy giữa quảng trường có đặt 3 cái bàn, giờ đã không còn bao nhiêu người đến báo danh , Độc Cô Thiên Diệp đi qua phát hiện bọn họ ghé vào trên bàn đang ngủ, một người đang xem sách.
Nàng đi qua, vừa mới đến gần người nọ để sách xuống, hé ra gương mặt thanh tú, hỏi: "Báo danh ?"
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu.
Người nọ lấy bảng biểu ra, nói: "Đưa huy chương của ngươi cho ta xem một chút."
"Huy chương gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi, sao nàng không biết báo danh còn cần huy chương gì đó ?
Người nọ thủ dừng lại, nhìn nàng: "Ngươi không có huy chương sao?"
"Không có." Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu.
"Ngươi là luyện đan sư?"
"Phải."
"Không đi Công hội Luyện đan sư làm công chứng?" Người nọ kinh ngạc hỏi.
"Công chứng? Không có." Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục lắc đầu, nàng chưa bao giờ biết phải đi làm công chứng gì đó, cũng không có người nói với nàng chuyện này.
Nói cách khác, nếu giờ nàng luyện đan, xem như kinh doanh không có giấy phép.
"Không có huy chương báo danh cái gì, sẽ không là giả mạo chứ!" Một người đang ngủ bị đánh thức, không khách khí nói.
Người báo danh cho Độc Cô Thiên Diệp không tức giận, nói: "Ngươi đi Công hội Luyện đan sư làm công chứng trước, sau đó bảo bọn họ phát huy chương cho ngươi, rất nhỏ, trên đó có ghi cấp bậc bây giờ của ngươi. Công chứng xong thì lại đến nơi này báo danh."
Độc Cô Thiên Diệp đã hiểu, nói cảm ơn với hắn rồi cùng Tử Tiêu đi Công hội Luyện đan sư. Lúc rời khỏi còn nghe người bên cạnh người kia nói: "Cũng chỉ có ngươi kiên nhẫn, giống như vậy, chắc chắn là lừa đảo, ngươi cần gì..."
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, cánh rừng lớn chim gì cũng có, nhưng người báo danh này cũng không tệ lắm, có thể cho nói cho bọn họ bồi dưỡng trọng điểm một chút.
Lúc đi Công hội Luyện đan sư vừa vặn đụng phải Lã Nghị, biết được nàng tới công chứng, trực tiếp lấy ra một đống, hỏi nàng muốn lấy cấp bậc nào. Độc Cô Thiên Diệp nhìn hắn, hỏi: "Không cần luyện đan nghiệm chứng sao ?"
"Ha ha, người khác đương nhiên cần, ngươi thì không cần." Lã Nghị lay lay mớ huy chương, lay61 ra một cái hỏi, "Cấp 8 cũng không thể ?"
Độc Cô Thiên Diệp không nói gì, đây là do quan hệ sao? Nhìn thấy Lã Nghị lấy huy chương ra, trên có ngôi sao tám cánh, còn có đầu chim, nói: "Kông cần. Không phải nói cấp 5 có thể báo danh sao, cho ta cấp 5 là được."
Lã nghị lấy ra một huy chương cấp 5 đưa cho nàng, nói: "Sư phó đã nói cho ta, ngươi có vấn đề gì cứ tới tìm ta, bình thường ta đều ở đây."
"Hảo." Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, lại cùng Tử Tiêu về báo danh, nhưng vì có vẻ chân thật một chút, hai người đi dạo phố một lát, uống trà một hồi, cân nhắc bọn họ hẳn là sắp xong, mới chậm rãi đi về.
Khi quay lại quả nhiên chỉ có người lúc trước ở đó, hai người khác đã không còn, để lại hai cái bàn trống. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp lại đây, mỉm cười hỏi: "Đã xong rồi hả?"
Độc Cô Thiên Diệp lấy huy chương kia ra, hắn nhận nhìn một chút rồi trả lại cho nàng, đưa bảng biểu cho nàng.
"Ngươi điền bảng này trước, sau đó trước trận đấu hai ngày đến xem thông báo chúng ta dán ở đây."
Độc Cô Thiên Diệp nhìn một chút, nhớ tới lúc trước khi đến Học viện Đế Quốc cũng là điền biểu, giờ nàng lại một lần nữa viết ở mục tên 3 chữ Bách Lý Tà. Sau đó ở đại lục viết đại lục Không Linh, cấp bậc viết cấp 5.
Sau khi điền xong, nàng đưa biểu cho người báo danh. Người nọ thu biểu nhìn một chút sau đó đặt chung với nhựng biểu khác, lay61 ra một cái ngọc bài cho nàng, lại dặn dò : "Trận đấu bắt đầu ngày 1 tháng 11, nhất định phải đến xem thông cáo trước."
"Được, ta sẽ chú ý , cảm ơn." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó cùng Tử Tiêu về khách sạn. Khi về Hác Bằng Du còn đang ngủ!
Đối với việc hắn ngủ bọn họ rất hiểu biết , cho nên không tìm hắn, hai người ở khách sạn kêu cơm trưa ăn.
"Ngươi sẽ không cứ như vậy đi theo ta chứ ?" Độc Cô Thiên Diệp ngồi đối diện Tử Tiêu, ăn đồ ăn đặc sắc nơi này. Hương vị quả thực không tệ.
Nghe thấy lời nói Độc Cô Thiên Diệp, Tử Tiêu ngẩng đầu, biểu tình vô cùng đáng thương lại xuất hiện: "Nàng ghét bỏ ta ? Muốn đuổi ta đi ?"
Mỗi lần nhìn thấy biểu tình như vậy của Tử Tiêu, Độc Cô Thiên Diệp có cảm giác giống như mình vừa làm một chuyện tội ác tày trời vậy, nàng bất đắc dĩ liếc mắt, nói: "Ta chỉ là muốn nói ngươi không có chuyện của mình sao?"
"Có chuyện a, nhưng là đều để cho người khác làm." Tử Tiêu nói, "Giờ chuyện của ta chính là đi cùng nàng."
"Ai." Độc Cô Thiên Diệp thở dài, "Tùy ngươi . Chỉ cần không chậm trễ chuyện của ngươi là được, nếu muốn rời khỏi, tùy thời đều được, nói cho ta để ta biết là được."
"Hảo." Tử Tiêu nở nụ cười, chuyện này có phải nói, nàng cũng không ghét hắn đi theo ?
"Không biết giờ nương ta ở đâu, ở Thần điện hẳn là có tin tức." Độc Cô Thiên Diệp nhìn đám người lui tới ngoài cửa sổ, hơi ưu thương nói.
Chờ trận đấu luyện đan xong, nàng muốn toàn lực tìm mẫu thân! Tuy biết giờ bà không có nguy hiểm sinh mệnh, nhưng trực giác của nàng nói cho nàng, mẫu thân đang chịu khổ!
"Đến lúc đó chúng ta đi thần điện xem sẽ biết." Tử Tiêu nói.
"Ừ." Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, đột nhiên hơi thương cảm, nếu mẫu thân đang chịu tội, vậy phụ thân ở đâu? Vuốt chiếc nhẫn trên tay, bên trong còn có lá thư lúc trước ông viết cho nàng.
Sau khi Độc Cô Thiên Diệp báo danh xong thì bế quan trong phòng, còn Tử Tiêu thường xuyên ra ngoài, mà Hác Bằng Du, không cần phải nói, tiếp tục sự ngiệp ngủ của hắn! Bọn họ không biết ngay sau ngày Độc Cô Thiên Diệp báo danh, 2 phút cuối cùng trước khi báo danh chấm dứt, một tiểu tử hắc y quần áo đi tới chỗ báo danh.
"Báo danh?" Vẫn là người ngày hôm qua báo danh cho Độc Cô Thiên Diệp.
Hắc y nhân gật gật đầu.
"Đưa huy chương cho ta xem một chút."
Một nho nhỏ huy chương xuất hiện trên tay hắn.
"Được rồi, ngươi điền biểu này đi." Người báo danh lấy biểu ra đưa cho hắn, hắn xoát xoát xoát điền xong đưa lại.
Người báo danh nhìn thấy chỗ đại biểu không có ghi, hỏi: "Hạ Hầu Thanh Đế, ngươi đại biểu bên nào?"
Hạ Hầu Thanh Đế sờ sờ ban chỉ [*chiếc nhẫn cực bự đeo trên ngón tay cái, thường làm ngọc màu xanh, ai xem phim cổ trang sẽ biết] trên ngón tay mình, nói: "Ta đại biểu bãn thân."
Cái gì? Đại biểu bản thân?
Thấy người báo danh không hiểu được, Hạ Hầu Thanh Đế nói: "Nếu ta thắng, ta sẽ là tổng hội trưởng Công hội Luyện đan sư các ngươi, Tổng công đoàn ở đâu, ta không ngại."
Đây là có chuyện gì?
"Quy định cũng không nói không thể được, ta hỏi hội trưởng cái đã." Người báo danh nói.
"Có thể."
"Vậy ngươi đi theo ta đến." Người báo danh nhân thu dọn mọi thứ rồi mang theo Hạ Hầu Thanh Đế đi.
Rất nhanh, bọn Hắc Bạch Vô Thường và Sa Bảo họ đều biết chuyện này, điều kiện báo danh lúc trước cũng không nói không thể, cho nên đều đồng ý .
Tin tức có người muốn khiêu chiến luyện đan sư hai đại lục truyền ra rất nhanh, mọi người đều muốn biết Hạ Hầu Thanh Đế này là ai, nhưng sau ngày đó không có ai gặp lại hắn nữa.
Độc Cô Thiên Diệp luôn luôn ở trong phòng nghiên cứu luyện đan và tu luyện linh khí, ăn đều là Tử Tiêu mang đến tận phòng cho nàng. Có đôi khi nàng làm mê mẩn, Tử Tiêu mang cơm đến rồi lại mang đi.
Cứ như vậy đến hai ngày trước trận đấu, Công hội Luyện đan sư phát ra thông cáo.
Hác Bằng Du hung hăng ngủ một tháng cuối cùng cũng rời giường, nói là muốn cùng nàng đi nghiên cứu địa hình. Lúc này hắn làm cho Độc Cô Thiên Diệp kiến thức trình độ ngủ của hắn, nàng tỏ vẻ bội phục sâu sắc.[ta cũng vậy]
Độc Cô Thiên Diệp đi ra ngoài cửa, khi qua bên cạnh phòng mình, cửa đột nhiên mở ra . Nàng theo bản năng nhìn qua, nhìn thấy một bóng dáng màu đen và một ánh mắt kiệt ngạo lại tịch mịch.
Nàng hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục đi cùng bọn Hác Bằng Du.
Sau ngày báo danh Hạ Hầu Thanh Đế vẫn luôn luôn trong phòng, cũng tính hôm nay đi nhìn thông cáo, không nghĩ tới vừa mở cửa thì nhìn thấy một nam tử kiều nhỏ đi qua hắn bên ngoài, ánh mắt kia, giống như nhất suối nước mát lạnh, lập tức thấm vào lòng hắn.[thần Cupid bắn mũi tên cái đùng]
"Ngươi có biết người nọ là ai không?" Sau khi xuống lầu, Độc Cô Thiên Diệp hỏi Tử Tiêu. Gần đây hắn thường đi ra ngoài, hẳn là sẽ biết chuyện.
"Nếu ta không đoán sai, hắn chính là Hạ Hầu Thanh Đế kia." Tử Tiêu nghĩ nghĩ, đưa ra giả thiết.
"Hạ Hầu Thanh Đế ?"
"Là người báo danh ngày cuối cùng, muốn khiêu chiến luyện đan sư hai đại lục."
Hắn ? Nếu thật hắn trong lời nói, nàng có thể cảm thấy, đó là một kình địch!
Đi vào quảng trường, lúc này dĩ nhiên là người người tấp nập. Bọn họ đã cố ý chọn ngày hôm sau đến, chính là muốn tránh cao điểm ngày đầu tiên, không nghĩ tới vẫn là nhiều người như vậy. Thật vất vả đi vào, Hác Bằng Du và Tử Tiêu một người một bên giúp nàng chặn dòng người.
Nàng nhìn nhìn, 3 tờ mở lớn giấy, hai tờ trước viết phân biệt viết danh sách đại biểu hai đại lục dự thi, cũng ở dưới viết nhất định phải xác nhận hàng ngũ của mình chính xác hay không. Còn có một cái tự nhiên là Hạ Hầu Thanh Đế , một mình một người chiếm cứ tờ giấy lớn, nhất thời làm cho tất cả mọi người dự thi biết có một người cuồng vọng như vậy.
" Hạ Hầu Thanh Đế này thật trâu, ha ha, đã lâu không có gặp qua người trâu như vậy. Sư đệ, lần này ngươi có thể có đối thủ ." Hác Bằng Du nhìn tên Hạ Hầu Thanh Đế, vuốt cằm nói: "Nhưng nếu hắn thật là người cách vách trong khách sạn, ta đây muốn nhìn biểu tình thất bại của hắn."
"Vì sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Ánh mắt kia là đang tìm người có thể đả bại mình nha." Hác Bằng Du nhớ tới thoáng nhìn kia, "Nhưng lại tin tưởng không ai có thể đả bại hắn. Nếu muội thắng hắn, chắc chắn chơi vui lắm."
Hạ Hầu Thanh Đế. Độc Cô Thiên Diệp lại ngẩng đầu nhìn cái tên kia, nàng cũng hơi mong đợi.
Một thông cáo khác nói về quy tắc trận đấu, không khác với điều bọn Bạch Vô Thường nói lắm, chỉ là càng thêm cụ thể, ngày nào là đan dược tự do, ngày nào là tất luyện đan dược đều có. Nhưng cũng không nói phải luyện chế đan dược gì.
Giờ toàn bộ Phi Sa thành vô cùng náo nhiệt, thế lực trên hai đại lục cơ hồ phái đại biểu quan sát tỷ thílần này, hơn nữa người tới địa vị trong gia tộc cũng không thấp, lời nói có quyền, tùy thời chuẩn bị dùng điều kiện hấp dẫn chiêu mộ người, nếu đối phương cấp bậc luyện đan cao, cho dù là làm thượng khách cũng được.
Lão lục tử bảo người ta quét tước truyền tống trận một chút, nghĩ ngày mai là trận đấu luyện đan, đêm nay hẳn là không ai đến, đang nghĩ tới nên về ngủ một giấc ngày mai xem trận đấu, truyền tống trận lại sáng lên.
"Bây giờ còn có người ?" Lão lục tử nói, kêu người trên truyền tống trận chạy nhanh xuống, tránh cho đối phương vào không được bên này.
Rất nhanh, năm người xuất hiện trên truyền tống trận. Lão lục tử vừa thấy, ánh mắt mị lên, hơi hành lễ.
Người của gia tộc lánh đời![vâng, bật mí với mọi người gia tộc của ba ba Diệp tỷ chính thức lên sàn … ten ten ten…]
Năm người kia cũng không nói gì thêm, chỉ liếc mắt nhìn lão lục tử một cái rồi ra khỏi Công hội Linh sư.
Lão lục tử ra một thân mồ hôi lạnh, giật mình nhớ lại người của gia tộc lánh đời không thích người khác biết bọn họ, mình vừa hành lễ tỏ vẻ mình biết bọn họ là gia tộc lánh đời, cái liếc mắt kia là cảnh cáo! Cảnh cáo hắn không được nói ra ngoài!
Điều chỉnh tâm tình của mình, lão lục tử nói với người phía dưới: "Xem kỹ, buổi tối có khả năng sẽ có người đến, một đám đừng ngủ."
"Vâng, quản sự."
Lão lục tử ra khỏi Công hội Linh sư, hắn muốn đi tiểu điểm uống rượu an ủi, sau đó ngày mai xem trận đấu!
Một đêm này, có bao nhiêu người mất ngủ?
Sáng sớm hôm sau, Hác Bằng Du nhân tiện đến trước cửa phòng Độc Cô Thiên Diệp thúc giục nàng .
"Sư huynh, sao huynh thức sớm vậy?" Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc nhìn Hác Bằng Du hỏi. Chuyện này không phải mặt trời mọc tây ra sao?
"Hắc hắc, hôm nay muội trận đấu, sư huynh ta đương nhiên phải dậy sớm một chút chuẩn bị." Hác Bằng Du nói, "Đi thôi, tên Tử Tiêu kia đã ở chờ."
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu cùng Hác Bằng Du đi xuống, cánh cửa bên cạnh lại mở ra, Hạ Hầu Thanh Đế nhìn Độc Cô Thiên Diệp đi xuống lầu.
Ăn sáng xong, mấy người Độc Cô Thiên Diệp đi chỗ trận đấu. Lúc đến nhìn thấy bên trong đã có rất nhiều người. Độc Cô Thiên Diệp báo tên của mình và số báo danh, lấy ngọc bài ra chứng minh thân phận, sau đó vào đài thi đấu.
Hác Bằng Du và Tử Tiêu nhìn Độc Cô Thiên Diệp đi vào, xoay người đi vào theo con đường dành cho người xem. Trước khi vào thấy Hạ Hầu Thanh Đế vào đài thi đấu.
"Tên kia quả nhiên là người dự thi." Hác Bằng Du nói với Tử Tiêu, chỉ vào người lắc mình biến mất trong dòng người.
Tử Tiêu liếc mắt nhìn nơi đó một cái, thản nhiên nói: "Kết quả sẽ không thay đổi. Chúng ta vào thôi." Nói xong xoay người tiếp tục đi, Hác Bằng Du nhún nhún vai bàng, đi theo.
Khi Độc Cô Thiên Diệp đi vào đến sân thi đấu, nhìn thấy bên trong đã có rất nhiều luyện đan sư, nàng đi vào khu nghỉ ngơi bên cạnh, tìm cái ghế ngồi xuống, lấy tay chống đầu nhìn người trên đài.
Chỉ chốc lát, một người ngồi bên cạnh nàng. Độc Cô Thiên Diệp nghiêng đầu nhìn nhìn, là người ở phòng cách vách khách sạn.
Hạ Hầu Thanh Đế nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp nhìn mình, cũng không nói gì thêm, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không keo kiệt một cái.
Rất nhanh, một ít thế lực đại gia tộc vào bàn. Công hội Luyện đan sư chuẩn bị đài quan sát chuyên môn cho bọn họ, để tiện cho bọn họ quan sát tuyển thủ bên dưới. Nhưng vì giờ là đấu vòng loại, thế lực lớn cơ bản không đến, đến là mấy tiểu bối hoặc là mấy người không quan trọng. Còn có mấy thế lực rải rác, hoặc là quần chúng thuần túy đến xem náo nhiệt.
Toàn bộ đến người xem chỉ ngồi vào một phần ba chỗ ngồi, chỗ khác đều còn trống.
Nhanh chóng đến 9 giờ, người của Công hội Luyện đan sư, đồng thời còn có mười vị trọng tài lần này. Bọn họ vào kém chủ trọng tài là Hắc Bạch Vô Thường và Sa Bảo nửa bước, có thể thấy được thân phận người nọ cũng không đơn giản!
Đợi người của Công hội Luyện đan sư và trọng tài ngồi xong, một người chủ trì đi lên, hành lễ với bốn phương, nói: "Giờ, mong mọi người im lặng."
Người nọ vừa nói, giọng nói truyền khắp sân đấu, mọi người lúc nãy còn châu đầu ghé tai lập tức an tĩnh lại.
"Cảm ơn mọi người tới tham gia luyện đan trận đấu lần này! Trước khi trận đấu bắt đầu, chúng ta giới thiệu trọng tài trước, bởi vì trận đấu này quyết định vấn đề quyền sở hữu tổng công đoàn Công hội Luyện đan sư, cho nên vì công bằng, lần này trọng tài trận đấu là là đặc biệt mời từ Công hội Luyện đan sư đại lục Phong Linh, bọn họ sẽ nguyên tắc công bằng công khai công chính cho điểm mọi người."
Người trên thính phòng phát ra một tiếng nghị luận, mọi người đều không nghĩ tới lần này trận đấu cư nhiên muốn mời người không gian khác đến làm trọng tài, khó trách vừa khi mới vào Hắc Bạch Vô Thường và Sa Bảo vô cùng tôn kính bọn họ đều.
"Mà chủ trọng tài của chúng ta, là Luyện đan sư cấp 10 của Công hội Luyện đan sư đại lục Phong linh!" Người chủ trì tiếp tục nói, như là không phát hiện mọi người bị lời nói của hắn làm kinh ngạc.
Luyện đan sư cấp 10, đó là luyện đan tông sư!
"Được, giờ ta nói quy tắc trận đấu lần này. Hôm nay tham gia trận đấu tổng cộng có ba ngàn linh hai người, lần này yêu cầu rất đơn giản, luyện chế một viên đan dược cấp 5 Phục Huyết hoàn. Lần này chúng ta sẽ căn cứ ngươi đan dược cấp bậc và hoàn thành thời gian để giám định, loại 1000 người. Chúng ta sẽ có người chuyên môn phụ trách tính toán cấp bậc đan dược và thời gian của ngươi. Luyện đan bắt đầu."
Ba ngàn người đồng thời luyện đan, trường hợp như vậy có thể là nói là đồ sộ chưa từng có, trước nay muốn nhìn một luyện đan sư luyện đan đều khó, giờ cư nhiên thấy ba ngàn người đồng thời luyện đan, người trên khán đài vạn phần kích động, khi mọi người lấy đan lô của mình ra nữa khiến thính phòng thượng sợ hãi than không ngừng.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn, đây coi như là một lần luyện đan sư trực tiếp liều mạng, có người đan lô rất bình thường, có người đan lô đẹp đẽ quý giá, hoặc Phong cách cổ xưa, trong đó có rất nhiều đan lô tốt.
Trừ đan lô, phòng luyện đan còn có cái nữa —— lửa. Có người là dùng lửa mình tu luyện, có người là dùng bản mạng hỏa diễm khế ước thú, có người còn dẫn dị hỏa vào thân thể của mình luyện hóa, làm cho nó thành một bộ phận của mình. Loại lửa cuối cùng là nguy hiểm nhất, nhưng một khi thu phục, thì là một trợ lực lớn cho việc luyện đan!
Bởi vì trình tự này là dựa theo trình tự báo danh, cho nên một loạt cuối cùng chỉ có nàng và Hạ Hầu Thanh Đế. Khi Hạ Hầu Thanh Đế đứng bên người mình, Độc Cô Thiên Diệp chắc chắn hắn là nhân vật Phong vân của một tháng qua.
Nhìn thấy những người khác đều đã đánh hoả diễm, Độc Cô Thiên Diệp mới bắt đầu chậm rãi cầm dược liệu trên bàn nhìn nhìn, cẩn thận kiểm tra một lần mới lấy một cái đan lô ra, đánh một đạo hỏa diễm bình thường ra.
Hạ Hầu Thanh Đế bên cạnh cũng là giống vậy, kiểm tra dược liệu xong mới bắt đầu lấy đan lô ra luyện đan. Độc Cô Thiên Diệp vừa thấy cái đan lô kia, trong lòng cả kinh, híp mắt gắt gao nhìn chằm chằm nó!