Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Chương 51: Chương 51




" Ting " - Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra ...

- Tiểu thư đã có thai ... May là thai vẫn an toàn ... Cần lo cho sức khỏe tốt hơn ... - Vị bác sĩ ân cần ....

- Tôi biết rồi ... - Minh gật đầu sau đó đi đến phòng hồi sức của My ...

- Jey ... Tôi cần anh ... - Nó gọi với theo Jey khi anh đang đi theo My ...

- Demonwhite cần anh đó Jey ... - Gin mỉm cười nói ...

- Nhưng còn Killer ... - Jey chỉ tay về phía My

- Killer đã có chồng lo ... Còn tôi thì chẳng có ai lo ... Vậy anh có giúp tôi không ... - Nó châm chọc ...

- Được rồi thưa chủ tịch ... - Jey buồn bã nói ...

Cả 3 xuống dưới lấy xe rồi đến tổ chức ...

***************

23h00 - Tổ Chức Demonwhite

Nó ... Gin cùng Jey tiến vào trong ...

Giờ này các thành viên đã về nhà nghỉ ngơi hết cả ... Chỉ còn vài sát thủ chăm chỉ ở lại tổ chức trực đêm và làm việc ...

- Chào Chủ Tịch ... Quản Lí ... - Đám sát thủ cúi đầu chào Nó ... Gin và Jey ...

- Có chuyện gì xảy ra không ... - Nó

- Thưa không ạ ... - Một tên sát thủ cúi đầu ...

- Tốt ... - Nó nhoẻn miệng cười

Sau đó ấn thang máy lên tầng cao nhất của Tổ Chức ...

Jey về phòng bắt đầu công việc Hacker của mình ...

Gin và Nó đến phòng họp để làm việc ...

Nó ôm cái laptop gõ phím cạch cạch ... Tay này gõ ... Tay kia thì lấy vài bộ hồ sơ và các hợp đồng xem ... Tiếng bút xột xoạc của Gin và Nó ký tên ...

- Bảo Thiên ... Anh ấy khỏe chứ ... - Nó tay lật vài hợp đồng ... Hỏi Gin ...

- Anh ấy vẫn ổn ... Chỉ là thay đổi khá nhiều ... Ăn chơi nhiều hơn thôi ... - Gin bất giác trả lời ...

- Cậu không buồn Tớ chứ ... Vì lúc trước ... tớ đã đùa giỡn với tình cảm của Thiên ... - Nó mắt đỏ hoe nói ...

- Này ... Cậu đừng khóc chứ ... Không phải lỗi do Cậu ... Là Cậu đã yêu Kelvin quá nhiều - Gin bỏ tập hồ sơ kia ... Chạy đến ôm chầm nó vào lòng ...

- Hức ... - Nó khóc ...

Thiên nãy giờ ở ngoài cũng đã nghe hết mọi chuyện ... Anh đau thắt lại ... Nghẹn ngào ...

Nhìn lại mình ... Làm sao mà xứng với Nó được chứ ... Cha mẹ bị sát hại từ nhỏ ... Anh và Gin đã sống nhờ Phan Ngọc ... Lấy tư cách gì để yêu thương và che chở cho nó đây ...

- Thiên ... - Jey vỗ vai Thiên khi thấy Thiên thất thần trước cửa phòng Nó ...

- Suỵt ... Ra đây ... - Thiên kéo Jey ra khỏi cửa phòng Nó ....

- Này ... Họ làm gì mà phải ra đây nói chuyện vậy ... Hay là ... - Jey sau khi ra ngoài liền hỏi Thiên ...

- Là cái gì ... Cậu có mà nghĩ bậy bạ ... - Thiên cau mày ...

- Chưa nói gì sao biết bậy ... Mà làm gì đứng đấy ... - Jey châm chọc ...

- Uh ... Có tí chuyện ... Mà đừng nói cho họ là tôi ở đó nhé ... Tôi sẽ giải thích sau ... - Thiên nói rồi nhảy vọt vào thang máy ...

- Ơ này ... - Jey gọi với theo nhưng cửa thang máy đã đóng lại ...

" Cạch "

" Ô mẹ ơi ... " - Jey hai tay che mặt ... Quay ra sau ...

" Này ... Vào phòng chủ tịch phải gõ cữa ... " - Gin buông nó ra ... Chỉnh lại trang phục sau đó nghiêm giọng

" Hừ .. " - Nó đứng dậy bỏ ra ngoài ...

" Tôi có chuyện cần bàn ... Ở lại nghe tôi nói đi ... " - Jey kéo tay Nó lại

" Có chuyện gì ... " - Nó lạnh lùng

" Là chuyện của Waitail ... Theo như tôi biết ... Toàn nhà Tusaly là tổ chức của Waitail ... Do Phong lãnh đạo ... Hắn ta đã và đang đối đầu cùng Demonwhite và K.W.T ... " - Jey

" Tusaly sao ... Hình như tôi đã nghe qua thì phải ... " - Gin

" Uh ... Rất quen ... " - Nó

" Hai người biết sao ... " - Jey hỏi

" Là nơi mà Lâm Vương Triệu hay đến ... Lão ta còn rất thân thiết nữa kìa ... " - Gin

" Đang có ý gì đây chứ ... " - Nó đăm chiêu ...

" Tìm được rồi ... " - Jey đang nhìn vào laptop thì kêu lên ...

" Sao ... " - Nó và Gin nhìn Jey ...

" Lại đây ... *Xì Xầm* .... " - Jey nhoẻn miệng ...

" Cậu chắc chứ ... " - Gin phân vân ...

" Chứ còn ý gì nữa đây ... " - Jey đắc ý

" Hừ ... Tôi về trước ... " - Nó nói sau đó mở cửa ra về ...

**********

Gió đêm ở đây thật là lạnh ... Mở điện thoại lên xem ... Đã hơn 1h sáng rồi ...

Mà cũng gần đến 14-02 rồi ... Ngày mà nó đối đầu với Waitail ... Đối đầu với kẻ đã đứng sau cái chết của mẹ nó ...

Hít một hơi dài ... Cảm nhận sự nóng hổi của nước mắt ... Gió thổi lạnh hơn ... Từng làn gió chạy dọc sống lưng ... sởn cả gai ốc ...

Nó ngồi phịch xuống ghế đá gần đó ...

Cắm tai nghe vào ... Ngân nga vài câu hát ...

Đi vòng quanh tìm nơi có anh

Nhiều khi lòng em ... lạc lối giữa đêm

Biết những tháng ngày này .. không có anh trôi qua càng dài

Gió ơi xin gửi lại chút thương ... đến bên anh nằm mơ em nhớ

Lời anh nói thì thầm .. đến nhẹ nhàng ... nếm chút ít yêu thương

Giọng hát trong trẻo pha chút chua xót ... Nó ngân nga giữa đêm ... Khuôn mặt xinh xắn ... Ánh trăng soi vào ... Thật đẹp và nhẹ nhàng ... Gió hất tung lọn tóc kia lên ... Khiến nó như đang chìm vào từng lời hát ...

- Hay ...

- Anh thì biết gì chứ ... - Nó hất mặt ...

- Ra là có người đang nhớ anh ...

- Có mà ảo tưởng ...

- Em không nên đi khuya như vậy đâu ... Sẽ rất nguy hiểm đó ...

- Quen rồi ...

- Bỏ thói quen ấy đi

- Tại sao ...

- Không tốt đâu

- Và ... - Nó

- Rất cám dỗ ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.