Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Chương 58: Chương 58




Sáng sớm hôm sau ... Nó thức dậy với vẻ mệt mỏi và uể oải ...

Xuống giường thật nhẹ nhàng và không làm Hắn thức giấc ...

Nó bực dọc khi cả đêm Hắn hành hạ nó tả tơi thế này ...

... Nó khoăt vội chiếc áo sơmi của Hắn sang phòng Linh ...

May là trước khi đi ... Linh còn để lại vài bộ đồ còn chưa gỡ mác ...

Nó chọn chiếc áo balỗ da đen và chiếc quần short ngắn da đen bó sát ...

Lấy ít phấn trang điểm của Linh ... Nó nhẹ nhàng thoa vào khuôn mặt mệt mỏi của Nó ...

Xong việc ... Nó làm VSCN sau đó khoát chiếc áo da đen đi xuống dưới nhà ...

" Wowww ... Bộ tính ăn kiêng hay sao mà nhiều rau củ quả quá vậy nè ... " - Nó lắc đầu ngán ngẩm ...

Đúng lúc người giúp việc đến thì bị Nó đuổi khéo về ...

Hôm nay ... Nó quyết định dành cả ngày cho Hắn ...

Lên phòng ... Tìm chiếc áo của Hắn ngày hôm qua ... Lấy chìa khóa xe sau đó đi đến siêu thị ...

" Alo .... " - Nó nghe điện thoại ...

" Là ba đây ... Con gái hôm nay sinh nhật vui vẻ nhé ... " - Ba nó nói với giọng điệu nhẹ nhàng ...

" Hả ... Đến rồi sao ... Con không về thăm mẹ được rồi ... Ashiiii ... " - Nó đánh vào đầu mình ...

" Không sao đâu ... Anh hai con và chị dâu đã đi thăm mẹ từ sớm rồi ... Bà ấy chắc sẽ hiểu cho con mà ... À mà họ cũng sắp tới nơi rồi đó ... " - Ba Nó cười

" Tới gì ba ... " - Nó

" À ... Là về VN đấy ... Mà cũng sắp hết giờ rồi ... Ba phải đi về xem lại mấy bộ hồ sơ để còn họp nữa ... "

" Ba nhớ giữ gìn sức khỏe ... Công ty đã có anh hai lo rồi ... Ba hay là đi du lịch sang VN với con vài hôm đi ... " - Nó

" Ba sẽ suy nghĩ sau ... Giờ thì sinh nhật vui vẻ nhé ... Ba thương con ... " - Ba nó hôn lên điện thoại rồi tắt máy

Nó mỉm cười tắt điện thoại ...

Đến trung tâm mua xong đồ thì Nó lại đi về ... Trên đường ... Nó suy nghĩ thật nhiều ...

Ngày giỗ mẹ Nó đã đến ... Cũng là ngày mà Nó phải trả thù ... Cho người đã đứng sau cái chết của mẹ Nó ... Bắt họ phải trả giá cho những gì họ đã làm với gia đình Nó ...

Nắm chặt volang ... Nó nhấn ga nhanh chóng về nhà ...

***

Hắn sau khi thức dậy không có Nó thì hoảng sợ lật đật mặc quần áo sau đó chạy xuống nhà tìm Nó ...

Vừa đúng lúc Nó về nhà ... Chạy xe vào sân thấy Hắn mặc bồ đồ thể thao màu xám đứng trong phòng khách đứng dựa đầu vào cánh cửa nhìn ra ngoài ...

Nó nhìn Hắn cười sau đó ra đằng sau xe lấy đồ ăn vào ...

" Em đi đâu sao không nói với anh ... " - Hắn xách túi đồ trên tay Nó ...

" Em sợ anh ngủ không đủ giấc ... À mà hôm nay Hoàng và Linh về nhà đó ... " - Nó lấy đồ ăn trong túi ra rồi bắt đầu vào việc nấu ăn ...

" Linh có gọi cho anh ... Cả nhà họ sẽ về đây ... Chắc vài hôm nữa lo chuyện kết hôn là vừa ... " - Hắn kéo tay áo rồi vào phụ Nó ... Cả hai nói chuyện cười đùa vui vẻ với nhau ....

Bỗng tiếng chuông cửa reo lên ...

Là Linh và Hoàng ...

" A ... Chào cậu ... Huy rất là nhớ cậu đó ... " - Khánh Huy chạy đến ôm chầm lấy Hắn rồi nói

" Jersey nó có ở trong chứ ... " - Hoàng trên xe bước xuống ... Kéo vali vào rồi nói ...

" Cô ấy ở trong ... Vào nhà đi ... " - Hắn thả Huy xuống đóng cửa sau đó đi vào trong ...

" Annie .... " - Nó ôm chầm lấy Linh ...

" Lần trước là mày về nước không báo trước đấy nhé ... Báo hại tao phải đi tìm ... À mà My sao rồi " - Linh hỏi thăm

" Nó vẫn khỏe ... Cái thai vẫn tốt ... Còn chuyện của Minh thì ... " - Nó nhún vai

" Chậc " - Linh tặc lưỡi

" Chắc sẽ ổn thôi ... Tao phụ mày nha ... " - Linh nói rồi vào trong phụ Nó ...

Hắn và Hoàng ngồi nói chuyện với nhau ... Khánh Huy thì lon ton trong bếp chơi với Linh và Nó ...

Sau đó thì Hùng và Khánh đến cùng Trang và Nhii ... Do lúc nãy Hoàng gọi ...

" Hôm nay là sinh nhật Jersey ... Tính sao ... " - Ellie ngồi bắt chéo chân ... Tay lật vài cuốn tạp chí ... Đầu tựa vào vai Khánh ...

" Vui là chính ... Dù sao thì ngày đấy đã tới rồi ... " - Hắn trầm ngâm ...

" ... Hừ ... Chẳng ra làm sao cả ... Sống yên bình cũng chẳng được ... Bên anh Khoa có tin gì chưa ... " - Nhii

" Vẫn còn khó khăn lắm ... Anh ấy sẽ tìm trong thời gian sớm nhất ... " - Hùng

" Dù sao trước khi đi có là được ... Phải tìm ra kẻ đứng sau mọi việc ... Dù gì

cũng đã vào tới hang cọp rồi ... Liều một lần xem sao ... " - Hoàng

" Gọi Như và Gin ... Yin ... Jey tới luôn rồi mình bàn một thể ... Tốt nhất đừng làm cho Lyna biết là được ... Mặc dù là nguy hiểm ... Nhưng đây vẫn là cách hiệu quả nhất còn gì ... " - Khánh

Như ... Gin ... Yin và Jey đến thì nhập vào cuộc nói chuyện nhanh chóng ...

Bảo Quân ... Khánh Huy ... Thiên Vũ kéo nhau ra ngoài sân chơi ...

Không khí trong căn phòng giảm xuống rõ rệt ... Gương mặt ai cũng không một chút biểu cảm ... Lạnh lùng như một sát thủ ...

" Mọi người cứ để vui trọn vẹn hôm nay đi ... Em nhất định sẽ không sao đâu mà ... " - Nó nói ... Mắt hướng về phía xa xăm ...

Mọi người ai cũng ngạc nhiên và phản đối kịch liệt ý kiến của Nó ...

Nó đã quyết định sẽ đi một mình đến nơi đó ... Nó sẽ trả thù cho mẹ ... Một mình ...

" Anh hai sẽ đi với em ... " - Hoàng lên tiếng ... Cố gằn giọng để không nổi cáu lên với Nó ...

" ... " - Nó không đáp ... Xuống dưới cùng Hắn dọn bày thức ăn ra ...

Buổi tiệc hôm đó diễn thật vui vẻ với mọi người ... Duy chỉ có mình Nó và Hoàng là vẫn đang chìm trong mớ hỗn độn kia thôi ...

Tiếng nhạc sập xình ... Cùng tiếng hét ... Các thành viên Demon đều đến dự sinh nhật của Nó ... Không khí ngày càng vui hơn khi Bảo Uyên và Ngọc Hạ đến ... Nó thấy mệt nên đã lên phòng nghỉ trước ...

" Gin à ... " - Uyên thấy Gin liền chạy đến ôm chầm lấy anh ...

" Ờ ... Mọi người sẽ nhìn đó ... Em ... Buông anh ra đi ... " - Gin

" Sao lại buông chứ ... Anh trước sau gì cũng là của em mà ... Sao em lại buông ... " - Uyên nũng nịu ... Hôn lên môi anh

" Uyên à ... " - Gin gượng ...

Mọi người ai cũng vui vẻ riêng Ngọc Hạ là cô đơn bóng lẻ ...

***

" Mẹ ơi ... xe kem kìa ... con muốn ăn kem mẹ ơi ... " - Một cô bé xinh xắn đang kéo tay một người phụ nữ trung niên sang bên kia đường ...

" Từ từ đã ... Cẩn thận ... Mẹ sẽ mua cho con ... " - Người phụ nữ kia vỗ về đứa con gái của mình ...

" Kítttttt ... Ầm ..... " - Chiếc xe tải bỗng từ đâu tiến đến ... Thắng gấp ...

" Mẹ ơiiiiiiiiiiiiiii ..... " - Cô bé bị đẩy ra ngoài ... Liền đứng dậy chạy đến ôm chầm lấy người mẹ ... Máu ướt đẫm cái váy ...

" Jersey ngoan ... Đừng khóc ... Mẹ yêu con ... "

" Mẹ ơi ... Đừng bỏ con mà ... MẸ ƠIIIIIIIII ..... " - Nó bật dậy ... Mồ hôi ướt đẫm gra giường ... Gối ... mền bị đá bay xuống giường ... Đầu tóc nó đã thấm ướt ...

Nhiệt độ trong phòng tuy đã 22° nhưng mồ hôi vẫn ướt cả áo ...

" Jersey ... Em làm sao vậy ... Bình tĩnh đii ... " - Hoàng ôm chầm lấy Nó

" Mẹ ơi ... Mẹ ... Anh hai ... Là em hại chết mẹ ... Là lỗi do em ... " - Nó nức nở ...

" Không ... Là do có người cố tình hại mẹ ... Không phải lỗi do em đâu ... " - Hoàng lau nước mắt cho Nó rồi vỗ về

" Nhưng ... Lúc đó em không kéo tay mẹ đi nhanh ... Lúc đó em không đòi ăn kem thì mẹ sẽ không xảy ra chuyện ... " - Nó

" Đều là nằm trong kế hoạch của họ thôi ... Không phải tại em ... " - Hoàng

" Anh haiii ... Lúc nãy em mơ thấy mẹ đó ... Em mơ thấy mẹ nằm trên vũng máu ... hức hức " - Nó

" Ngoan ... Lớn rồi đừng khóc nữa ... " - Hoàng xoa đầu rồi ôm chầm lấy Nó ...

" Cô ơi đừng khóc nữa ... Huy tặng cô nè ... " - Khánh Huy bước vào phòng ... Tay cầm theo một chú gấu bông màu đà xinh xắn đưa cho Nó ...

" .... " - Nó không nói gì ... Chỉ mỉm cười xoa đầu Huy

" Con ở đây chơi với cô ... Nhớ đừng để cô khóc đấy ... " - Hoàng vuốt má hôn lên tóc cậu con trai sau đó ra ngoài ...

" Huy chơi với cô nha ... " - Khánh Huy mang đồ chơi đến chỗ Nó sau đó cùng nó chơi ...

" Jer nó sao rồi ... " - Linh lo lắng hỏi ...

" Sẽ không sao đâu ... "

" Phải tìm cách giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt ... Chứ cư như vậy ... Em sợ Jersey chịu không nổi ... " - Linh

" Anh cũng nghĩ vậy ... Khi nào Khoa về sẽ bắt đầu ra tay ... " - Hoàng hôn lên tóc Linh sau đó cùng cô ra ngoài bữa tiệc ...

" Ra đây ... " - Thiên kéo tay Ngọc Hạ ra sau vườn ...

" Buông tôi ra ... " - Ngọc Hạ bị Thiên kéo đau đến nổi nhăn mặt khó chịu cáu gắt lên ...

" Cô là người của Lâm Vương Triệu kia phải không ... " - Thiên nắm chặt cổ tay Ngọc Hạ ...

" Không ... Ông ta không phải ... " - Ngọc Hạ lắc đầu chối

" Hừ ... Con gái ông ta ... Tôi chẳng lẽ không biết sao ... " - Thiên hét ...

" Không ... Không ta không đáng làm cha tôi ... Không phải mà ... " - Ngọc Hạ hét lên ... Nước mắt dàn dụa ... Cái quá khứ chết tiệt kia của cô lại hiện về ...

" Thiên ... Đừng làm hại cô ta ... " - Nó từ xa cùng Huy bước đến ...

" Gì ơi đừng khóc ... " - Huy vuốt ve má Ngọc Hạ sau đó ra sau Nó đứng ...

" Nhưng cô ấy là con gái ông ta ... " - Thiên chau mày ...

" Thì đã sao ... " - Nó đỡ Ngọc Hạ đứng dậy ngồi vào chiếc ghế đá kia ...

" Ông ta không đáng làm cha tôi ... " - Ngọc Hạ nức nở

" Tôi muốn biết mọi chuyện .... Thật ra năm đó đã xảy ra chuyện gì chứ ... " - Nó an ủi Ngọc Hạ ...

***

5 năm trước

" Con gái à ... Con phải hiểu cho ta ... Thật ra thì ta đã hết cách rồi ... " - Lão già Lâm kia vuốt ve Ngọc Hạ

" Không được ... Tại sao chứ ... Gia đình mình không tìm được một công việc nào khác sao ... " - Ngọc Hạ

" Ông nhất định không được bán đi lần đầu của con gái tôi ... Khốn nạn ... " - Mẹ Ngọc Hạ nghe được câu chuyện thì kéo Ngọc Hạ về phía mình ... Bà đẩy lãi già Lâm kia ra xa ...

" Bà à phải hiểu cho tôi ... Là đại ca đòi tiền gấp quá ... Tôi không có đủ bây giờ ... Nhưng Hàn Lão Gia có thể cho tôi mượn ... Chỉ cần Ngọc Hạ nhà mình đến với ổng một đêm là được hết mà ... " - Lão già kia múa mồm

" Vì vậy mà ông bán rẻ đứa con gái mình sao ... " - Mẹ Ngọc Hạ tức giận hét lên ... Kéo tay cô bỏ ra khỏi nhà ...

" Phập ... Hự ... " - Lão già kia phóng con dao ngay lưng mẹ cô làm bà ngã phịch xuống đất ...

" Mẹ ơi. .. " - Ngọc Hạ ôm mẹ lại ... Máu thấm ướt áo cô ...

" Ông là đồ khốn nạn ... " - Ngọc Hạ mất tự chủ nắm cổ áo lão già kia hét lên ...

" Mày ... Thứ như mày không nghe lời tao kết cục cũng như con già ấy thôi ...

Khôn hồn thì tối nay chuẩn bị đi ... Không thì đừng trách " - Lão ta nắm lấy tóc cô ... Đẩy xuống nền ...

Sau đó ... Có người đến đem mẹ cô đi ... Còn cô bị lão ta nhốt vào trong phòng ...

Tối hôm đó ... Cô bị Lão già kia đêm đến điểm hẹn ...

Hàn Thiên Khải đã xem cô như một món đồ chơi mặc cho cô van xin biết bao nhiêu ...

***

" Cô muốn trả thù cho mẹ không ... " - Nó nhếch mép hỏi

" Đương nhiên là có ... Tôi muốn lão già kia phải hối hận ... Chết không nhắm mắt ... " - Ngọc Hạ điên tiết nói ...

" Tôi sẽ giúp cô ... " - Nó cười ... Trong đầu lóe lên một tia nham hiểm ... Cô gái này ... Và cô là cùng một mục tiêu và một ý định ... Thiên nhìn sâu vào khóe mắt tím kia của Nó thì hiểu ý ...

Chỉ cần cô giúp tôi làm một việc ... " - Thiên

" Chỉ cần trả thù cho mẹ ... Nguy hiểm bao nhiêu tôi cũng làm ... " - Ngọc Hạ

" ..... " - Nó nói nhỏ vào tai Ngọc Hạ sau đó cả hai cùng nhoẻn miệng cười ...

Ngọc Hạ thì đang trầm ngâm suy nghĩ ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.