Sao tự dưng cô lại nhớ đến thế giới trước kia của mình đến vậy. Có lẽ là vì người con trai đó mà cô mới vậy. Chả là cô có một người ca ca luôn yêu thương cô từ hồi bé xíu, cho đến khi cô 12 tuổi thì ca lại bị thích khách giết hại. Năm đó là một tuổi thơ kinh hoàng nhất của cô. Ai bảo cô vẫn luôn vui vẻ, hoạt bát thì sẽ không sao nhưng đâu biết rằng trong lòng đang chảy nhiều nước mắt.
Cô vẫn sống như mọi ngày để quên đi tuổi thơ đó nhưng càng cố quên đi thì nó càng in sâu trong tâm trí. Khuôn mặt hiền hậu đó hôm nay cô lại bắt gặp . Vết thương sâu trong tim bị toạc ra, cô đã chạy đến ôm anh nhưng cuối cùng bị đẩy phắt ra và mắng cô . Hóa ra chỉ là người giống người mà thôi, ai đời nào ca cô còn sống chứ.
Lặng lẽ đứng bên cửa sổ nhìn vầng trăng sáng, hàng ngàn ngôi sao đang lấp lánh. Cứ thế trong đêm yên tĩnh chỉ còn tiếng gió vi vu nhẹ thổi làm cho kí ức nơi đó hiện lên. Hôm nay cô lại mất ngủ, chỉ ngồi yên một mình ngẫm nghĩ vẩn vơ mấy chuyện trước.
********
Qủa thực hôm nay thấy cô chạy đến ôm người con trai đó anh tự dưng muốn ghen. Cô nói "ca" làm anh ngạc nhiên và càng ngạc nhiên thêm khi người đó nói :" Lầm người rồi, điên" . Lời nói đó, anh chắc chắn rằng khi nghe cô bị một cú shock rất lớn bằng việc cô ngồi bệt xuống đất và khóc ran lên.
Anh cũng chỉ có thể an ủi cô rồi đưa cô về kí túc xá chứ chẳng dám hỏi cô điều gì . Nó và hắn thì cứ chỉ biết im lặng và lẽo đẽo theo sau...
"Người con trai đó là ai?"- trong phòng kí túc xá , anh lẩm bẩm một mình như một con người tự kỉ và cứ thế mất ngủ theo cô luôn.
--------------------------------------
Cô đã vứt bỏ cái cảm giác hôm qua và trở lại với thường ngày vẫn chỉ có học-ăn-chơi-ngủ rồi lại học-ăn-chơi-ngủ .... Cho đến một ngày...
"Hôm nay lớp chung ta có học sinh mới"- vẫn tiếng nói hiền hậu của cô giáo chủ nhiệm vang lên làm cho "ngôi nhà hạnh phúc" trở lại thời điểm cái ngày cô chuyển đến.
Chiếc cửa lớp quen thuộc hé dần ra. Một học sinh nữ cao khoảng mét 65 có khuôn mặt cute chẳng kém cô bước vào.
"Một tiếng "oh" thay cho lời chào của toàn thể học sinh, tiếp theo là những lời xì xào bàn tán".
Cô cảm nhận được đây là một người hiền từ vẫn còn chút trẻ con toát trên khuôn mặt và đáng để cho cô kết bạn.
" Em giới thiệu về mình đi"- lại là tiếng nói của cô giáo Hường vang lên.
( Bắp : Học sinh mới gọi là nhỏ cho gọn nha ).
"Xin tự giới thiệu mình tên là Hoàng Lan Vy và là vị hôn phu của anh Nam lớp 11a8"- nói xong nhỏ cười một cái để lộ hai chiếc răng khểnh trông càng cute hơn.
" Cái gìììì ??? Hôn phu ư??? " - Nghe nhỏ nói cô như sét đánh ngang tai và không chần chừ bật dậy khỏi ghế nhìn về hía nhỏ và nói lớn.
Không chỉ có cô ngạc nhiên mà tất cả thành viên 10a5 lẫn cô Hường đêu căng mắt ra ngạc nhiên . " Hóa ra hotboy trường đã có vị hôn phu là đây"- suy nghĩ của mọi người .
Xác định được mục tiêu, nhỏ chĩa thẳng đôi mắt vào cô :" Ừ, mình là hôn phu của anh Nam. Có chuyện gì không bạn?".
Cô thẫn thờ cả người, kể từ giây phút đó cô coi như mình đã hết hy vọng. Anh đã có vị hôn phu rồi mà, đâu thèm để ý tới mình đâu. Có chăng chỉ có cô đơn phương thôi. Thật vô vị.
" Không có gì, mình chỉ hơi ngạc nhiên chút thôi"- nói xong cô còn cười một cái lấy lệ.
Từ nãy đến giờ nó im lặng suốt xem phim miễn phí. Nó đã chắc chắn rằng qua biểu hiện của cô khi nhỏ nhắc tới là vị hôn phu của anh là cô phẩn bác ngay chứng tỏ cô yêu anh rồi. Nó chỉ có thể cảm thông cho đứa bạn của mình mà thôi.
Cô giáo xếp cho nhỏ ngồi ngay trên bàn cô và nó và tiết học bắt đầu.
END .
*Ngoại truyện: Bắp : Có hôn phu rồi mà bày đặt vớ vẩn với chị Nhi nhà ta. Tuyên bố Bắp ghét anh từ bây giờ ( đùa xíu hoy :v)