Bắp : Hôm nay mình phải viết đi viết lại 2 lần vì đang viết tự dưng cúp điện TvT
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Reng! Reng! Reng
Tiếng chuông làm cho con ma trong người cô biến mất , lớp học bây giờ chẳng khác gì một bãi chiếng trường hết. Cô giáo vào mà cứ phải trợn mắt, há hốc mồm . Thế là cả lớp bị phạt, riêng nó thì phải ra ngoài sân nhặt rác một mình (Phạt nhẹ quá)
"Ôi mỏi tay quá, phải vô phòng y tế mới được". Chạy lòng vòng mãi cô mới tìm được căn phòng y tế. Căn phòng rộng khoảng 8m , có 5 chiếc giường nhỏ , trên những chiếc giường là những kệ để thuốc chồng chất lên nhau ( lắm dữ)...Cô dửng dưng chọn một chiếc giường rồi ngủ như heo . Cũng may cho cô là không có ai nằm ở đây nhưng đâu có nghĩa là không có người nào đang đứng đâu đó nhìn cô . Tiếng bước chan nhẹ nhàng chậm rãi của một con ma nhầm con người đang tiến về chỗ cô tay cầm chiếc iphone6 đời mới quay lại cảnh cô ngủ ( Chậc chậc , cảnh đấy Bắp đảm bảo với mọi người là rất đẹp)
*2 tiếng sau:
"Ưm ưm" - đôi mắt mờ mờ ảo ảo của cô đang chớp chớp nhẹ. Thấy cảnh tượng quỷ dữ đợi lớp mèo con của cô làm tim ai đó cứ đập thình thịch và có suy nghĩ là:"Mình bị bệnh tim từ bao giờ vậy nhỉ". Khuôn mặt đỏ như trái ớt quay đi để tránh né hành động này của cô ...
CHẾTTTTTTT - Vâng bão số tám đang lướt qua vùng đất Việt Nam trong vòng năm giây đổ lại mang theo tất cả nhịp đập của mọi người :"Ngủ quên rồi, không khéo bả giáo lại phạt tiếp thì thà mình chết đi còn hơn" - cô vò đầu kêu ca cho số phận thảm thương của mình.
"E hèm" - tiếng chó sủa của ai đó làm cô vừa quay trúng chiếc vé đi tham quan cổng giật mình.
"Không phải nhìn tôi như thế đâu. Tôi biết tôi đẹp trai rồi mà cô cứ há hốc mồm trợn mắt như thế là không được."
" Anh có tin tôi rao với mọi người rằng hotboy trường bị tôi đạp vào cái của nợ của anh không" -cô lên giọng thách thức
"Ôh cứ việc. Còn tôi sẽ mang cái video heo ngủ này đăng lên youtube trang của trường thì cô sẽ còn nổi tiếng hơn cả tôi nữa đó " -Anh nói rồi lắc lư cái đoạn video cô vừa ngủ vừa dỏ giãi lên trước mặt.
- Mắt cô tròn xoe chỉ còn mỗi lòng trắng . Cái thằng này hôm nay rảnh lắm à. Cô ngủ gật lận 2 tiếng mà thằng cha nó cầm điện thoại quay lén mà không biết chữ mỏi tay là gì sao:"Đồ bỉ ổi"- cô chỉ có thể phun ra mấy từ vậy thôi.
Anh nhìn mặt cô mà phải nín cười . Cô nghĩ anh sẽ khuất phục khi cô nói thế ư. Nực cười , cô và anh đều đang giữ điểm yếu của nhau, sao anh phải sợ cô như lúc trước nữa:"Cô mà chả vậy"- anh cười khinh một cái khẳng định cô cũng giống mình.
Cô chẳng để anh hơn mình tẹo nào , liền đớp cháp lại ngay :"Việc tôi gây ra cho anh là tự nhiên , còn anh quay lén tôi là cố tình . Tôi nói có gì sai sao?"
"Bốp ! Bốp"- tiếng vỗ tay của anh vang lên:"Đúng không sai, rất đúng là đằng khác" .Nhưng một chút anh lại tiếp tục sự việc cái đài phát thanh của mình:"Nhưng..tôi sẵn sàng làm vậy để tráo đổi bí mật cho nhau. Đồng ý hay không là tùy vào cô thôi . Tôi đồng ý rồi còn cô đồng ý nữa thì kí giấy hiệp ước. Ok"
- Shock . Cô thực sự được miêu tả bằng một từ shock duy nhất. Cô không ngờ anh lại khôn đến vậy , không như óc chó như cô nghĩ (T/g: *lau mồ hôi hột *) :"Được , tôi đồng ý. Miễn sao anh không cho tôi nổi tiếng là được."
END CHƯƠNG 10