Đang ngồi lướt fb nhàm chán thì Vy có điện thoại.
- Gọi ta có việc gì đây?_ Vy hỏi
- Thưa bang chủ, đã sắp xếp được lịch gặp bang Devil Winner ạ _ Giọng Nam quân ở đầu dây bên kia.
- Ò, ta biết, lúc nào ý nhỉ?_ Vy
- Dạ 12h đêm nay nhưng tại bar của bang họ cơ ạ_ Giọng Nam quân e dè.
- Có sao đâu, ngươi sợ gì chứ, bar nèo?_ Vy cười lớn.
- Dạ bar Kai ạ_ Vẫn cái giọng e dè đấy.
- Còn việc gì không, hay dạo này chú thừa tiền buôn điện thoại_ Vy chọc Nam quân.
- Dạ, chẳng qua tại con ny nó đăng kí cái gì mà gọi cả tháng mất 10nghìn ý mà tỷ_ Nam quân cười.
- Ơ thế gọi cho nó mà buôn, gọi cho ta không khéo mai bị đánh ghen chớt_ Vy không để Nam quân trả lời, tắt máy luôn.
Trong đầu nó bây giờ soạn ra 1 đống câu hỏi, tuy nhiên vẫn chưa có lời giải đáp. Đang vẩy qua vẩy lại cái điện thoại nó sực nhớ đến cái vụ yêu đương của bà tiếng anh. Thế là chị nở nụ cười gian, mở trang web của trường và tải video đó lên.
- Enter_ Vy vui nói rồi ấn nút enter
Bài viết có tiêu đề rất chi là hay: “ Bạn có muốn đi ăn tối cùng thầy quản giáo không? Hãy tặng thầy 1 cái hôn như cô giáo tiếng anh Phạm Thanh Hà, cô đã được đi ăn tối rồi. Yêu tiên các bạn nữ sinh nhé! “ Vừa mới đăng chưa được 10 phút đã mấy chục lượt xem thế này sáng mai phải mấy nghìn học sinh biết chuyện.
“ Đúng rồi menu “
Đột nhiên Vy nhớ là nói làm menu bữa ăn ình, thế là mở winword lên bắt tay vào làm. Thoáng nhìn qua thực đơn có vẻ nghĩ cô tiểu thư này ăn uống đơn giản đó. Nhưng thực ra là không. Tuy cô ăn ít món nhưng những món cô ghi trong thực đơn toàn là món cầu kì, khó nấu, chỉ cần làm thiếu một nguyên liệu hay sai một bước thì nó chỉ có thể đổ vô thùng rác. Sau một hồi suy nghĩ cứ backspace rồi lại đánh cuối cùng cô cũng in nó ra. Tiến tới gần giường có 1 cái dây. Dây này là dây dẫn tới cái chuông dưới nhà, chỉ cần cô kéo nó, sẽ có người lên phòng cô. Và cô đã kéo nó.
“ Cốc....Cốc...Cốc “
Tiếng ai đó gõ cửa phòng chắc là người hầu đây mà. Nhanh ghê nhề.
- Vào đi_ Giọng Vy.
1 cô hầu bước vào, tiến lại gần Vy.
- Cô chủ có việc gì sai bảo không ạ_ Hơi cúi người, tóm lại cô này đứng không thẳng đi.
- Đưa thứ này cho nhà bếp._ Vy đưa cho cô hầu menu.
- Dạ._ Cô hầu lấy đang định đi....
- Đứng lại đã._ Vy ngồi vắt chéo chân ở giường.
- Cô chủ còn gì sai bảo ạ?_ Giọng lễ phép, có chút run rẩy.
- Mang cho tôi 1 tách cà phê với một chút bánh mochi của nhật. 11 giờ mang lên phòng cho tôi một miếng bánh mouse dâu tây sữa chua, một cốc nước cam. Ngoài ra mỗi ngày đều phải thay ga trải giường, chăn, gối, khăn tắm. Với ga, chăn, gối dùng những lại có họa tiết hoa lá đơn gian chỉ khoảng 3 màu là nhiều nhất. Thế nhé?_ Vy tuôn 1 tràng làm cô hầu ngây người.
- Dạ vâng ạ_ Cô hầu đáp nhưng vẫn đứng đó.
- Đi đi, nhớ bây giờ tôi cần gì rồi thì mau đi chuẩn bị đi._ Vy quát.
Cô hầu vội vội vàng vàng chạy luôn xuống nhà, không chào hỏi thêm một câu nào nữa. Nằm trên giường hai tay vắt sau đầu, sao thời gian trôi lâu quá à.
“Cứ ngỡ như yêu thương tìm đến
Cứ ngỡ con tim lại chìm đắm giữa những êm đềm
Khẽ nắm đôi tay ai trìu mến
Và làm cho nỗi cô đơn chợt biến tan đi trong đêm
Để một lần nữa giấu yên bình trong vòng tay
Để một lần nữa khép mắt em vùi sâu vào những mê say
Để thời gian cứ thế trôi chậm đi vài giây
Gửi theo những dấu yêu cho con tim em nhận lấy
Tình yêu trong em đây ngây ngô dại khờ
Mong anh không hững hờ
Để con tim em không mang thêm vụn vỡ
Ngọt ngào đầu môi anh trao em những lời
Yêu thương kia không xa vời
Để dẫn bao nồng ấm theo ta chung một lối ....”
( bài sâu trong em của Bích Phương)
Thấy nhạc chuông điện thoại kêu lên cô bật dậy với cái điện thoại nghe.
- Ơi?_ Vy trả lời khác thường vì đây là điện thoại của nhỏ Nhi.
- Mày thấy sao?_ Nhi giọng nghiêm túc.
- Mày hỏi câu không rõ ràng tao biết chả lời sao?_ Vy cười cười hỏi ngược lại Nhi.
- Mày đừng giả vờ nữa. Lúc đi ăn tối tao có gặp nó rồi._ Nhi
- Thì ở bên Anh tao đã tha rồi mà giờ nó lại tự chui đầu sang đây, còn gây hấn với bang mình thì việc giì ta phải tha. còn cái cảm xúc mày hỏi tao cũng bình thường như mọi khi thôi, dù gì chuyện cùng đã 3 năm rồi._ Lúc này giọng Vy mới thực sự nghiêm túc trả lời.
- Thế thì tốt, tối tao qua đón mày nhé?_ cái giọng yên tâm.
- Oki, 11 giờ 45 nhé, bar đó cũng không xa._ Vy nhìn đồng hồ trên bàn.
- bye_ Nhi chào rồi cả hai đứa cùng tắt điện thoại.