Ngay tại tầng 33 của Plaza, phòng 333 là căn hộ riêng của Kiệt. 4 chàng
đang tụ tập ở đây. Kiệt đi kiếm đồ ăn, Minh và Thiên đấu game, Huy bật
laptop gõ lien tục, sau đó gọi Thiên:
“- Thiên! Lại đây mau! Nhanh lên!”. Huy vẫy tay lien tục. Vừa thua một màn, Thiên không cam lòng đứng dậy, Minh cũng đi theo.
“- Chuyện gì?”
“- Ông hỏi nhỏ này hả?” Huy chỉ chỉ vào màn hình, trên màn hình một cô gái mặc chiếc đầm ống dài qua đầu gối đang cười tươi tắn, nụ cười tươi hơn
cả ánh mặt trời khiến người ta chói mắt, tiếp theo một ảnh mặc đồng phục với mái tóc buộc lệch đáng yêu tinh nghịch, nhưng vẻ mặt ưu tư, đôi mắt buồn nhìn xa xăm, cuối cùng một ảnh là đang cuộn tròn trong chăn như
chú mèo con, vẻ mặt tĩnh lặng như một thiên thần ngủ quên. Mỗi một kiểu
ảnh lại thể hiện một vẻ đẹp khác nhau của cô gái, cô gái đó chính là
người hai lần đụng Thiên: Nhạc Lưu Ly.
“- Nhạc Lưu Ly! Sinh ngày
14/2/1990! Cao 1m72 nặng 50kg. Số đo 3 vòng 88-61-92. Woa! Chuẩn nha! Là học sinh giỏi toàn diện, đứng đầu trong các kì thi lớp 8, lớp 9 và nửa
kì đầu lớp 10. Năng khiếu: biết múa, sử dụng nhạc cụ như piano, violon.
Ngoài ra còn có nhất đẳng huyền đai Teakwondo và Karate, ngoài ra còn
luyện aikido khá lâu năm...” Càng đọc Minh càng biến sắc. Con gái đẹp
hắn gặp nhiều, con gái giỏi hắn cũng gặp nhiều, nhưng nếu đúng như những gì trong đây viết thì con bé này đúng là quái vật.
Kiệt từ trong
bếp ra thấy mấy thằng bạn cắm cúi vào màn hình laptop cũng ngó vào, anh
cũng thấy hơi bất ngờ khi Ly giỏi võ như vậy, ngược lại Thiên tỏ ra đầy
hứng thú và lòng cũng thoải mái phần nào. Nó cũng nhất đẳng Karate cộng
thêm Judo, có mấy ai là đối thủ của nó? Vậy mà để con nhỏ đó uýnh thật
mất mặt! Mà con nhỏ đó cũng võ nghệ đầy mình thì nó cũng có lí do biện
hộ cho mình rồi. Càng nghĩ đến Ly nó càng thấy hứng thú, rút điện thoại
ra nó bấm gọi...
Huy chỉ tiếp vào hình Yến, nói:
“- Nhỏ này thành tích cũng không kém! Hạ Phi Yến sinh ngày 6/8/1990. Cao 1m74 nặng 49kg. Số đo 3 vòng 84-60-90. Thành tích học tập giỏi nhưng không đều, về
thành tích võ thuật cũng chẳng kém em kia, còn được trải qua một kì huấn luyện đặc biệt của quân đội nữa chứ... Chẹp! Xinh nhưng... mạnh mẽ
quá!” Huy lắc đầu tiếc nuối. Kiệt lại chú ý đến người con gái phía trên, kéo lên xem: “Thủy Mị Linh, một trong tứ đại gia tộc. Sinh ngày
9/9/1990. Cao 1m70 nặng 50kg. Số đo 88-63-91. Có giọng ca trời phú, giỏi về violon, châm ngôn sống “Hướng tới ngày mai, để săn trai”...” đọc đến đây Kiệt phì cười thầm nghĩ “nhỏ này đúng là..”
“- Ông tìm kiểu gì ra mấy thông tin này thế?” Minh thắc mắc.
“- Đây là danh sách bình chọn thập đại mĩ nhân bên học viện nữ sinh, bà
Gia Tú nhà tôi năm ngoái cũng có mặt trong đây” di chuột lên phía trên
rồi chỉ vào “ đệ nhất mĩ nhân đó nha! Nhưng chỉ hơn em Ly một phiếu
thôi!”
“- Cuộc thi mới tổ chức năm ngoái à? Năm nay tổ chức không nhỉ?” Minh hỏi tiếp.
“- Nghe bà Tú khoe có từ trước khi bà ấy vào rồi! 2 năm liền giữ danh hiệu đệ nhất nên năm nay chắc sống chết gì bà ấy cũng cố giành nhất cho
coi!” Huy nhún nhún vai. Thiên nghe điện thoại xong, quay ra thong báo:
“- Từ mai học lớp 11A”
“- Tôi nhớ là 11E chứ hả?” Huy hồ nghi, nó xem đâu có sai?
“- Miễn hỏi! Biết thế là được rồi!” Nói xong Thiên xoay người vào phòng
ngủ để mặc 3 thằng bạn nhìn nhau khó hiểu. “Lưu Ly? Có lẽ sau này đi học cũng không quá nhàm chán!” Thiên nghĩ thầm.