Cơm tối chuẩn bị xong rồi, Hạ Tư Anh từ giữa phòng đi ra.
Lúc này mới nhìn thấy trên ghế sofa có cậu nhóc.
Năm ngoái nàng cùng ba ba tham gia một cái hoạt động thương nghiệp.
Giang gia Tiểu Thiểu gia sao lại tới đây?
Là tới tìm nàng a?
Ngô Mã cũng thật là, vậy mà không gọi chính mình đi ra, ngược lại để Hạ Diệp có cơ hội.
Nàng vén sợi tóc ra sau tai, có chút hoạt bát mà thẳng bước đi đi qua.
Giang Vân Dương mới đem video ngắn “Dạ Thần” đăng tải lên, video đã nhận được một đầu bình luận.
【 Cmn! Biên tập a?! 】
Giang Vân Dương cao thâm cười cười.
Mới mở trương mục, nhanh như vậy đã khôi phục.
Không hổ Tiểu Điềm bánh ngọt tỷ tỷ của hắn!
“Dương Dương, đã lâu không gặp a~”
Nhìn thẳng tới nghiện, một mùi nước hoa gay mũi sặc đến nỗi hắn mở mắt không ra được.
Tiểu hài tử cái mũi có thể bén nhạy, ghét nhất những thứ này mùi gay mũi.
Hắn ngẩng đầu, trông thấy Hạ Tư Anh đứng bên cạnh hắn, giống như quen biết lắm.
Xem biểu đạt rađa mini“chi” mà dựng đứng lên, hắn nghiêng đầu, hỏi Hạ Diệp: “Tiểu Điềm bánh ngọt tỷ tỷ, nà cô này là ai?”
Biểu lộ còn có chút ghét bỏ.
Bà cô?
Hai chữ này trực tiếp khiến cả kinh Hạ Tư Anh thân thể mềm mại chấn động.
Không nhớ rõ nàng coi như xong, còn gọi nàng bà cô?
Hắn rõ ràng gọi Hạ Diệp chính là tỷ tỷ!
Mình rất già sao?
Hạ Diệp giới thiệu một chút: “a, tỷ ta.”
Liền ba chữ.
Dứt lời, đứng dậy đi hướng về phòng ăn.
Ban ngày còn chắc linh khí lúc này lại cảm giác đã tiêu hao hết.
Mặc dù linh khí cũng không phải nhiệt lượng, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất đói!
**
Học kỳ mới thứ nhất, Hạ Diệp một mực dựa theo thực đơn ăn, thậm chí nàng còn đi Godear đóng gói qua một lần gà nướng, cũng rốt cuộc không có linh khí cảm giác.
Lúc này mới từ nhà ăn trở về, Nàng phải đi một chuyến toilet.
Nàng ăn cơm hăng hái, cái khác học sinh vừa học xong hướng về nhà ăn đi, nàng liền đã ăn xong đã trở về.
Chẳng lẽ, ngày đó linh khí khôi phục không chỉ là bởi vì nàng ăn thứ nào đó......
Cùng ai ăn chung...... Cũng có yêu cầu?
Lần thứ nhất gặp phải loại sự tình này, nàng cũng không mò ra quy luật, chỉ có thể cái gì đều thử xem.
Nàng ăn điểm tâm cùng trong nhà ăn chung, những ngày này cũng giống như vậy, cơm trưa là đi nhà ăn ăn, cũng thử qua.
Duy nhất chưa thử qua chính là......
Cái kia gà nướng, là ăn ở trước mặt Giang Xuân......
Hạ Diệp ngón tay trắng nõn vuốt ve cái cằm.
Hạ Tư Anh bên này.
Nàng trưa hôm nay ăn cơm cùng Điền Dã, Giang Vân Châu một bàn.
Bọn hắn vừa ăn cơm còn bên cạnh thảo luận một đạo độ khó rất lớn toán học đề, Triệu Ngọc Hoàn để bọn hắn 3 cái thảo luận, dạy cho các học sinh.
Giang Vân Châu đưa ra một loại dễ hiểu hơn nhưng trình tự giản lược dễ dàng trừ điểm phương pháp, Hạ Tư Anh thì đề xướng hẳn là dựa theo chủ nhiệm lớp dạy phương pháp, nói tính toán phức tạp cũng là tại rèn luyện bọn hắn làm bài tập không cẩn thận.
Cuối cùng bởi vì Điền Dã cũng đồng ý quan điểm của nàng, thiểu số phục tùng đa số, Hạ Tư Anh phương án được tiếp nhận.
Chung quanh ăn cơm học sinh nghe bọn hắn nghị luận cũng là một mặt hâm mộ.
“Quả nhiên là học sinh khá giỏi, bọn hắn thảo luận đề mục ta đều nghe không hiểu!”
“Nói nhảm, hắn học trọng điểm, những cái kia giáo viên đưa ra vấn đề phụ đều trực tiếp yêu cầu chúng ta bỏ qua.”
“Đồng dạng đọc cao tam, dựa vào cái gì bọn hắn cứ như vậy ưu tú?”
“Bọn hắn không chỉ có học tập ưu tú, phương diện khác cũng lợi hại đâu, cuối tuần sau khai giảng lễ, nghe nói Điền Dã sẽ đại biểu học sinh tốt lên tiếng, giáo hoa còn có thể lên đài biểu diễn tiết mục!”
Hạ Tư Anh nghe xong, trong lòng dâng lên một tia vui mừng.
Cơm nước xong xuôi, Giang Vân Châu đi chơi bóng rổ, Điền Dã đưa nàng trở về phòng học.
Tuy Điền Dã mặc dù không nổi tiếng bằng Giang Vân Châu, nhưng Hạ Tư Anh cùng hắn đi ở khuôn viên sân trường, vẫn có thể thu hoạch một đợt ánh mắt hâm mộ.
Hạ Tư Anh cảm thấy mình thật sự rất sáng suốt, cũng may nàng mặc dù ưa thích Giang Vân Châu, nhưng chưa từng vì vậy mà bỏ rơi Điền Dã.
Chuyện tương lai ai cũng khó mà nói, huống chi ngày đó Giang gia tới từ hôn, Giang thúc thúc nói Giang Vân Châu cơ thể có vấn đề......
Cũng không biết có thật hay không.
Nàng hai tay chắp sau lưng, bước chân nhẹ nhàng: “Điền Dã, cậu có thể cùng tôi đi một chuyến tới lớp 19 không? Tớ muốn gặp em gái tớ......”
Điền Dã đang xem video trên điện thoại, nghe vậy ngẩng đầu: “đi.”
Hạ Tư Anh cho là mình có trách nhiệm thúc giục anh học tập cho giỏi: “gần đây, cậu xem điện thoại di động tần suất có chút cao.”
Điền Dã vội vàng cất điện thoại di động: “nhìn thấy một cái đại thần, thật lợi hại, liền nhìn kĩ một chút.”
Hắn hai ngày này chú ý một cái đại thần.
Không biết là Professional Duelist tiểu hào vẫn là hoang dại người chơi, tốc độ tay rất nhanh, liên chiêu tiếp cùng một chỗ để cho người ta hoa mắt.
Nhiều người cho rằng video của “anh” được điều chỉnh quá nhanh nhưng anh cảm thấy không phải vậy.
Từ góc độ kĩ thuật, nó hiệu quả hơn nhiều người chơi chuyên nghiệp, nhưng nó chỉ là một tài khoản mới đăng kí chỉ có 1000 người hâm mộ và nó vẫn chưa phổ biến lắm
Hạ Tư Anh hơi cười, không nói gì.
Hạ Diệp từ toilet đi ra, đối với linh khí khôi phục nếm thử đã có dự định mới.
Thời gian đã được ấn định cho tối nay
Lúc đi ra, vừa vặn gặp Hạ Tư Anh và những người khác.
Hạ Tư Anh bên cạnh người đại diện Điền Dã, Hạ Diệp phía trước nghe người ta nhắc qua, dù sao cô cũng yêu cháu trai cả của em trai mình, đó là cháu trai lớn của cô nên cô phải chăm sóc nó.
Hạ Tư Anh: “muội muội, ta là cố ý tới thăm em, nhìn em nhanh như vậy liền thích ứng trường học mới, tỷ an tâm, cuối tuần sau khai giảng lễ, nhất định phải tới dự”
Khai giảng được tổ chức đặc biệt vào cuối tuần, không giống bình thường lên lớp, nếu như có chuyện, là có thể xin nghỉ phép.
Hạ Diệp đặt cánh tay lên một bên bệ cửa sổ, cười nhìn nàng: “Chị biểu diễn cái gì?”
Toàn bộ Kinh đô, người có thể thổi sáo cổ, cũng không vượt qua 10 người, đây là loại đồ vật cao cấp, Hạ Tư Anh đương nhiên sẽ không nói: “cái này sao...... Em gái đến lúc đó cũng sẽ biết~”
Hạ Diệp nhún vai: “được.”
Thái độ của cô làm cho Điền Dã không khỏi nhíu mày.
Hạ Tư Anh có ý tốt đến gặp cô, kết quả cô lại có loại thái độ này.
Xem ra bên ngoài những tin đồn là sự thật.
Một chiếc bình hoa đẹp không có ý nghĩa.
So với Hạ Tư Anh kém xa.
Trong suy nghĩ Điền Dã, Hạ Tư Anh chính là nữ thần, thần thánh không thể xâm phạm.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết cậu là cháu trai của Điền hiệu trưởng, thái độ đối với hắn đều có thay đổi, chỉ có Hạ Tư Anh, đối xử với cậu rất dịu dàng kể từ khi cậu bước vào năm nhất trung học.
Không mạnh mẽ, rất thuần khiết.
Nhưng hắn lại không biết, kỳ thực Hạ Tư Anh đã sớm nghe từ Hạ Vũ Chính rằng hắn là cháu trai của hiệu trưởng Điền.
Cô ấy chỉ biết điều đó sớm hơn bất cứ ai khác.
Hạ Tư Anh nhìn vẻ mặt Điền Dã, thật hài lòng mà mở miệng: “Chúng ta đi thôi.”
Điền Dã khẽ gật đầu.
Lúc lên tầng, Hạ Tư Anh thuận miệng hỏi một câu: “đúng rồi, cậu nói cậu thấy một vị đại thần lợi hại, hắn tên gì? Nói không chừng có thể là đồng đội của anh hai tớ, có thể giới thiệu với cậu”.
Điền Dã không nghĩ vậy, đội FB chưa bao giờ thấy người chơi mạnh mẽ và hung hãn như vậy, nhưng anh vẫn phải trả lời câu hỏi của Hạ Tư Anh.
“Tên tài khoản là......”
“Dạ Thần.”