Tiểu Tổ Tông Hạ Phàm

Chương 65: Chương 65: Tên wechat mới của Hạ tỷ




Nếu trực tiếp sửa chữa gấp đôi không hiện thực, Hạ Diệp dự định đem mục tiêu nhốt lại, từ từ gắn kết cảm tình.

Trước khi phát tin tức, nàng nhớ tới người ta Giang Vân Châu tên wechat là: “Vân nhĩ nhất Châu”, Giang Vân Dương tên wechat gọi “Chồng của ngươi ở nhà trẻ”.

Lại nhìn chính mình, đã kêu Hạ Diệp, một chút thú vị cũng không có.

Nàng tròng mắt chuyển vòng vo, tiểu não liền hiện một vầng sáng, bỗng nhiên nghĩ đến tên của một người vừa khí phách vừa rất có thái độ……

**

Giang gia bên này.

Giang Xuân đang ở trên sô pha xem văn kiện, trong tay cầm một ly cà phê.

Đặt xuống bên cạnh điện thoại một tiếng rất to.

Hắn nhắc lên mi mắt liếc mắt quét qua một cái.

Bạn bè wechat “ông trời không có mắt” phát đến một cái tin tức.

Hắn nắm chặt ly cà phê.

Hắn lúc nào mà thêm người bạn tốt như này.

Tên như thế đại nghịch bất đạo.

Lấy điện thoại ra, mở ra, vừa muốn đem đối phương kéo vào danh sách đen, lại chú ý tới ảnh đại diện wechat của người nọ.

Một con gà nướng orleans màu sắc tươi đẹp, thơm ngon chảy dầu.

Sắc mặt Giang Xuân hơi đen.

Hạ Diệp?

Đổi tên ông trời không có mắt?

Lớn mật!

Ông trời không có mắt: có ở đây không?

Giang Xuân không muốn đáp lại nàng, nhưng đối phương rất nhanh chóng lại gửi đến một câu.

Ông trời không có mắt: có thời gian thì cùng nhau ăn cơm?[đôi mắt nhỏ chờ mong]

Giang Xuân trung thực: Được, lúc nào?

Ông trời không có mắt: Đến lúc đó thì sẽ liên lạc với ngươi trước ~[trái tim][trái tim][trái tim]

Giang Xuân bị mấy cái “trái tim” ở cuối làm cho có chút mơ hồ, không biết hôm nay tiểu cô nương này lại muốn làm cái gì gian ác.

Liên lạc với hắn thì thôi đi, còn gửi nhiều cảm xúc đến như vậy.

Thật kì lạ.

Kì quái……đáng yêu.

Hạ Diệp bên này nhận được câu trả lời, yên tâm đem điện thoại cất đi.

Mời hắn ăn cơm kết nối cảm tình, Hạ Diệp cảm thấy rất đáng, vừa có thể ăn được đồ ăn ngon, còn có thể hít được linh khí!

Tuy rằng Godear GDP(bình quân đầu người) chi phí tiêu dùng không thấp, nhưng anh hai của nàng cho nàng một tấm thẻ!

Hạ Hòa bưng khay hoa quả, thấp thỏm gõ cửa rồi mở của phòng Hạ Diệp, Hạ DIệp đã bắt đầu đọc sách rồi.

Hạ Hòa thấy sách trong tay nàng, một trái tim đang treo hoàn toàn được đưa trở lại trong bụng.

Nàng không phải loại cha mẹ dù có đánh chết cũng không cho con yêu sớm, bằng không sẽ không cho con gái thỏa thuận cùng Giang gia kết hôn.

Lo lắng như vậy, thật sự là bởi vì con gái lớn lên trông quá đẹp rồi, sợ bị kẻ xấu nghĩ đến.

Hạ Diệp quay đầu, vẻ mặt ngây thơ: “làm sao vậy mẹ?”

Hạ Hòa: “A, không có việc gì, buổi tối hôm nay có phát sóng trực tiếp trận đấu của anh hai con?”

Hạ Diệp gật đầu: “được, cảm ơn mẹ.”

**

Cùng lúc đó, Giang Châu bên này.

Bố cục của hiện trường trận đấu thập phần có cảm giác khoa học kĩ thuật hiện đại, khắp nơi có thể thấy đang thiêu đốt kinh phí.

Mấy ngày nay, câu lạc bộ của Hạ Thần liên tục ở Giang Châu thi đấu.

Chiến tích khả quan.

Hôm nay, đài truyền hình mời bọn họ và chiến đội SAI của bản địa tiến hành đối kháng thi đấu biểu diễn, đễ tăng cao tỉ lệ người xem truyền hình, tổ chương trình đặc biệt mời Hồng Tiểu Hoa ở giới giải trí làm khách quý.

Lúc này, hậu trường, trong phòng thay đồ là bảng tên đội FB, một số người chơi mặc đồng phục thể thao điện tử đang tụ tập cùng nhau, hạ giọng thảo luận.

“Các ngươi nói chuyện này có muốn hay không nói với Hạ Thần a?”

“Cho dù bây giờ không nói, buổi tối quay chương trình anh ấy cũng sẽ biết.”

“Đúng vậy, đến lúc đó có thể càng ảnh hưởng sự phát huy trong trận đấu của anh ấy, không bằng trước tiên nói, làm cho anh ấy có một cái suy nghĩ để chuẩn bị.”

“Tổ chương trình này thật sự không có điểm mấu chốt.”

Vừa tiến vào phòng thì vẻ mặt của đội viên sững sờ: “Gì chuyện có muốn hay không nói cho Hạ Thần? Tôi thế nào nghe không hiểu?”

“Ngươi còn không biết?” đội viên khác đồng thời nhìn về phía hắn: “Tổ chương trình mời đến một vị khách quý nữ, chính là người bạn gái cũ mà Hạ Thần của chúng ta không bao giờ quên, Giang Mạn Mạn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.