Edit: Trần Hướng Nam
“Ác ác ác, tiểu công chúa của chúng ta đã trở lại, thế nào? Chơi vui vẻ sao?” Lão cha thấy Tiên Đậu vào cửa, để tách trà buổi chiều trong tay xuống, đứng lên rộng mở ôm ấp với Đậu Đậu.
Tiên Đậu giống như tiểu người điên chạy tới, nhào vào trong lòng ngực ông, “Ha ha! Lão soái ca, tinh cầu Tháp Ba Tháp Ba chơi rất vui, con cực kỳ thích, hôm nay con chơi cả ngày còn chưa chơi đủ, a, đúng rồi! Đậu Đậu còn mua thật nhiều lễ vật mang về tặng cho cha và anh trai nữa nha!”
Nhàn nhã vào theo sau Tiên Đậu - Andy đứng ở cửa nhìn bộ dạng nhảy nhót của cô, không thể không bội phục cô em gái này thật tràn đầy sức sống, chạy ngược chạy xuôi cả một ngày ở khắp phố lớn ngõ nhỏ trên tinh cầu Tháo Ba Tháp Ba, thế nhưng còn dư thừa tinh lực nhiều như vậy, thật là tuổi trẻ a!
Bất quá lúc này đây ‘ cùng đi ’ đi dạo phố với Đậu Đậu, hưởng thụ được những cảm xúc mới mẻ, hắn cũng cảm thấy vui vẻ, giống như được giải phóng vậy. Andy ở nơi này đã thành thói quen, không ngờ nhìn từ góc độ của Tiên Đậu lại thấy mới mẻ sống động hơn, loại cảm giác này giống như là một tấm hình đen trắng biến đổi thành truyền hình rực rỡ màu sắc, hắn rất hưởng thụ cảm giác sinh mệnh như được rót vào sức sống mới mẻ này.
Đương nhiên, còn thích vẻ lẩm bẩm lầm bầm đáng yêu của Đậu Đậu khi chọn mua lễ vật cho bọn họ, tỷ như lúc chọn lựa lễ vật cho lão cha, không ngờ cuối cùng cô lại chọn trúng mặt nạ, hơn nữa mỗi loại đều lấy rất nhiều, nói cái gì người già rồi phải chú ý bảo dưỡng linh tinh, trời biết Ma cà rồng bọn họ khi đến tráng niên sẽ dừng sinh trưởng, lão cha căn bản là bất lão, thoạt nhìn già nhất cũng giống như một thanh niên tương đối thành thục mà thôi.
Còn khi mua lễ vật cho hắn thì cô liền trở nên kén cá chọn canh, cái gì mà cái này không đủ cao cấp, cái kia không đủ tinh xảo, tóm lại là y chang tiểu ma đầu không hề kiêng kị đùa giỡn ông chủ thân sĩ lễ phép và nhân viên, khiến họ choáng váng mặt mày trực tiếp té xuống sàn giả chết luôn. Một đường dạo chơi đi xuống, vì chọn lựa lễ vật cho hắn, có vô số chủ quán bị cô độc hại. Lần đầu tiên Andy xuất hiện cảm giác hạnh phúc khi được người nhớ thương và coi trọng như vậy, này đại khái chính là cảm giác có người thân nhân đi.
Đặc biệt nhất là lúc Đậu Đậu lựa chọn lễ vật cho Cao Lương, bộ dáng cười tinh quái khi chọn đặc chế lương thực dành cho sủng vật - sâu trùng còn sống. Nụ cười xấu xa đùa dai ấy, Andy lại thấy rất đáng yêu. Rõ ràng Đậu Đậu không thích Cao Lương lại chịu mua lễ vật, nói đến cùng, cũng không phải bởi vì hắn, mà chỉ vì muốn giỡn trò đùa dai......
Tốt thôi, hắn đã hơn ngàn năm tuổi rồi, cũng không nên có ý nghĩ ấu trĩ vậy đi.
Andy đánh giá lần ‘ cùng đi ’ này xong, liền nở nụ cười ấm áp gia nhập buổi tụ hội trà chiều của gia tộc Bố lỗ sĩ, nghe Tiên Đậu ríu rít kể lại những gì mình đã trải qua với lão cha, còn lấy ra mặt nạ ra khoe với ông là chính mình quan tâm săn sóc thế nào, rồi lại vui sướng trong lòng nhìn xem lão cha khi thấy mặt nạ nháy mắt liền cứng đờ, này hết thảy đều quá tốt đẹp, thật sự...... Làm người lưu luyến! Hắn nghĩ bản thân đã cô đơn trong thời gian dài quá.
“Bất quá, không được hoàn mỹ chính là hôm nay gặp được một tên cản đường đáng ghét......”
Tới rồi, Tiên Đậu bắt đầu cáo trạng với lão cha. Trên thực tế, để gia tăng ấn tượng của Andy khi đã xem trộm bản thân đánh Ivan, đương nhiên, cáo trạng cũng phải yêu cầu có kỹ xảo nha, như thế nào cáo trạng mà người ta cũng thú vị đáng yêu là mười phần khảo nghiệm bản lĩnh của phái nữ.