Tiểu Tử Tu Tiên

Chương 36: Chương 36: Đại thần Tô Ku Đa




Tiếng gào của con thuồng luồng khiến mặt hồ dậy sóng. Tiểu Dã muốn chạy đi nhưng bên dưới hồ lại phóng lên một cái đầu thuồng luồng nữa. Tiểu Dã nhìn thấy nó khiến hai chân run rẩy không nhấc lên nổi nữa. Áp lực giai vị cực cao khiến Tiểu Dã như muốn quỳ rạp xuống. Hắn chịu không nỏi ánh mắt kinh khủng kia. Thân hình Tiểu Dã loạng choạng đang muốn ngất xỉu thì dị biến phát sinh.

Trên bâu trời xuất hiện một con Kim Ưng to lớn khổng lồ nhanh như chớp lao xuống. Móng vuốt cứng như thép lóe lên ánh sáng lạnh lẻo tấn công vào đầu con Song Đầu Giao (thuồng luồng hai đầu). Cái đầu bên phải của con Song Đầu Giao gặp nguy hiểm liền hạ xuống nhanh chóng, đầu còn lại phóng thẳng táp vào cổ con Kim Ưng.

Kim Ưng quyết đoán bỏ dở tấn công bay nghiêng một góc dứt khoát khó tin né tránh cú táp tử thần. Nó phóng lên cao xòe đôi cánh ra sử dụng thiên phú của nó triệu hồi từng bóng lông vũ màu hoàng kim óng ánh sắc như dao lam, nhọn như lông nhím tạo thành vô số ám khí lơ lửng trong không trung. Kim Ưng “oác” một tiếng rung trời thị uy.

Song Đầu Giao không chịu thua kém đôi mắt xanh lè sáng lên ánh sáng xanh dương thiên phú dũng khởi, thác nước dậy sóng, dòng nước lớn quấn quanh hai đầu của Song Đầu Giao thành hình một con thủy long gầm thét chống chọi với con Kim Ưng.

Tiểu Dã bị dư kình thổi bay ra xa, tên đen đủi này có lẽ ông trời còn muốn hắn sống để hành hạ tiếp đây mà. Hắn rơi ngay vào đám lá mục trong rừng, vì đám là khá dày nên an toàn thoát một kiếp. Tiểu Dã đang định chạy về Làng Sen nhưng hướng đó hai con quái vật đánh nhau, hắn nào dám mò đến. Hắn vắt cổ lên mà chạy về hướng của Làng Tre.

Dự tính của Tiểu Dã là đến làng Tre sẽ mất khoảng nữa ngày nhưng do sợ hãi hắn chạy nhanh như chuột. Lúc đến làng Tre là còn sơm hơn một giờ đồng hồ.

Hắn gặp Nguyễn Lão Bản ở chợ giao thuốc và bù lu bù loa về trận chiến của hai con quái vật nhưng chả ai tin hắn. Ở vùng này ngoài sơn tặc ra thì xưa này làm gì có quái vật nào. Tên này thật là khoác lác không biết gắn mác Vietnamese.

Tiểu Dã chán nản, biết có nói thêm cũng chả ai tin hắn. Nguyễn Lão Bản thì nghe hắn bù lu bù loa không chịu đi tưởng tên này vòi tiền, dứt khoát cho 20 đồng tiền rồi đuổi đi. Tiểu Dã nhận được tiền vui mừng nhưng lại không dám trở về, lỡ lại gặp hai con quái kia thì có mà nộp mạng. Hắn lang thang một hồi liền thấy đói bụng, bèn lấy bánh bao ra ăn.

Vừa đi vừa ăn bánh bao thì hắn thấy một đông người, nhìn lên thì ra là đỗ trường. Hắn ăn vọi cái bánh bao liền đi vào tham quan cho biết. Tiểu Dã có nghe mấy người ở làng Sen hay nói đi qua làng Tre tìm phụ nữ và đánh bạc nhưng hắn cũng không biết là như thế nào.

Lúc đi vài thì thấy chỉ có mỗi cái bàn lớn. Đỗ trường ở nơi khỉ ho cò gáy này chỉ có một loại chơi “chẵn, lẽ“. Tiểu dã thân hình nhỏ bé nên chen vào được. Hắn thấy trên bàn có 8 ô. Hai ô lớn ghi CHẴN và LẼ, ô CHẴN có 2 ô nhỏ ghi 2,4,6, ô LẼ cũng có 3 ô nhỏ ghi 1,3,5.

Tiểu Dã hỏi luật chơi thì biết là đặt CHẴN LẺ là đặt 1 ăn 2 còn đặt số là đặt 1 ăn 5. Hắn thấy gã kia lắc xúc xắc rồi để xuống, bên trong chỉ có 1 viên, tên nhà cái hô to:

- Đặt nào, đặt nào.

Mọi người ào ào đặt cược, phía sau tiểu Dã có một tên bực bội hỏi ngươi có chơi không? không chơi thì nhường chỗ cho người khác. Tiểu Dã nghe thế móc ra 20 mươi đồng nhìn vào đó tính lắc đầu bỏ đi thì bị ngươi kia xô vào vai mắng:

- Có tý tiền vào đây làm gì? Cút đi.

Dè đâu cú xô làm văng 20 đồng tiền lên bàn đặt cược. Tiểu Dã thò tay tính lấy tiền lại thì bị tên nhà cái chụp tay lại bảo:

- Đã đặt rồi thì không được thay đổi

Tên cầm cái cười âm hiểm, thịt muỗi cũng là thịt muỗi, cho chừa cái tội ngơ ngác vác xác vào đây, âu cũng là bài học nhớ đời. Ha ha ha

Tiểu Dã nhìn 20 đồng tiền của mình rơi lên ô số 3 thì muốn khóc. Nơi này người ta muốn ăn nhanh nên không ai đặt số, rủi ro cao lắm. Kiểu này là thua chắc rồi hắn mở miệng tính xin lại:

- Ta...

Lập tức bị một con bạc bên cạnh chặn họng:

- Ta cái gì mà ta, nhanh mở đi nào.

Tên cầm cái vui vẻ từ từ mở dĩa. Các con bạc hô to: CHẴN, CHẴN ĐI... LẼ, LẼ ĐI. Tiếng chẵn to và nhiều hơn, rõ ràng có ít người đặt lẽ. tên cầm cái mở dĩa hô to:

- Số 3, Lẽ.

Đám người đặt lẽ thắng gào to:

- Lẽ ha ha ha ta thắng rồi, chung tiền đi

Đám người đặt chẵn thua thì lắc đầu tức giận:

- Hừ, sao lại xúi quẩy thế nhẩy.

- A chết ta rồi, toàn bộ gia sản của ta, hu hu hu

- Ha ha ha lần này về nhà thế nào cũng bị ông già nhà ngươi đuổi khỏi nhà cho coi. ha ha ha

- Này có tiền không cho ta mượn...

Tên nhà cái tính tiền cũng vui vẻ chung cho Tiểu Dã 100 đồng tiền, dù sao thì ván này hắn cũng thắng lớn. 100 đồng tiền đối với nhà cái chỉ là cái sợi lông trâu. Tiểu Dã cầm tiền thắng cược mà không dám tin, 100 đồng tiền là đủ mua 200 cái bánh bao rồi hắn quay đi tính ra về thì lại đụng người bên cạnh, 100 đồng tiền rơi ngay vào ô số một. Tên hồi nãy xô hắn bị thua cuộc nên cay cú, hắn là cố ý xô đẩy. Tiểu Dã nhìn tên đó nhìn mình cười nhạo lại không dám làm gì. Quay đầu nhìn tên nhà cái thì thấy khuôn mặt tươi cười của tên kia như muốn nói:

- Ta đã nói rồi, không lấy về được đâu.

Nào ngờ lần này lại ra số 1 làm số tiền của Tiểu Dã tăng lên 500 đồng tiền. Hắn mừng quá giữ kỹ tiền rồi bỏ đi. Mọi người chỉ thấy hắn may mắn nhưng không biết là ai đụng vào hắn sẽ bị vận xui đeo bám. Tên chơi khăm kia quả nhiên sau hôm đó bị thua tơi tả. Còn nhà cái thì chẳng quan tâm chi 500 đồng nhỏ nhoi kia nên không kêu người chặn cướp Tiểu Dã.

Cầm 500 đồng tiền cất kỹ trong áo, Tiểu Dã vội vã chạy về Làng Sen, giờ này chắc hai con thú kia bỏ đi rồi cũng nên. Lúc về đi ngang qua thác nước quen thuộc thì hắn chỉ nhìn thấy trên mỏm đá có một đứa bé đang ngồi vận khí. Tiểu Dã cả kinh chạy đến vớt đứa bé tội nghiệp kia lên.

Trác Tru Trinh từ trận chiến của Huyết Hà Lão Ma và Huyết Thần Khách mà xém ngỏm củ tỏi. May mà trong lúc cấp bách Khò Khò dùng lực lượng đưa vào không gian của nó. Ai dè trận chiến của hai tên lão tổ làm không gian toái phiến tạo hiện tượng hỗn loạn không gian tạo ra lỗ hổng hút Trác Tru Trinh đến một địa điểm lạ hoắc lại còn có hai cái xác không toàn thây của hai con quái thú, có lẽ bị không gian thiết cát xét nát Khò Khò luôn tiện lôi hết vào trong không gian của nó không biết là để làm gì. Trác Tru Trinh được Khò Khò bảo vệ thoát chết nhưng lại không biết nơi này là nơi nào, bọn Thiết Ba, Mân Côi, Ngọc Khuê, Điệp Liên Tú, Kiều Vân và Ngũ Bá Đao ra sao rồi.

Dù sao cũng không phải lần đầu xuyên không, nên Trác Tru Trinh đành ngồi đó bình tĩnh lại. Nào ngờ sau lưng có tiếng kêu:

- Này tiểu tử.

làm Trác Tru Trinh giật mình ngã lộn cổ xuống hồ. Hắn leo lên lại chửi:

- F-uck thật xui xẻo.

Tiểu Dã cười nói:

- Đừng gọi ta là Thúc, cứ gọi ta là Tiểu Dã Ca, ta chưa già lắm đâu.

Trác Tru Trinh tự nói:

- Tên này vậy mà lác lác ấy nhỉ.

Khò Khò lại thông báo:

- Beep! Phát hiện Hắc Ám thể chất. Nếu không được thức tỉnh sẽ mang theo vận xui đến cho người xung quanh.

Trác Tru Trinh hỏi lại:

- Hắc Ám Chi Thể?

- Beep! Hắc Ám Chi Thể là thể chất chi vương, kẻ này là ma chủng từ ma giới lưu lại trong huyết mạch nhân loại, có tỷ lệ xuất thế 1/1.000.000.000 nghĩa là gần như bằng không và mang theo vận mệnh thần ma.

- Ái chà! như vậy tên này có tiềm nằng bá vương.

- Beep! Có thể nói như vậy.

- Hô hô, quả thật đúng với câu qua cơn hoạn nạn trời sáng trong. Gặp may rồi. Nhưng mà mi có kích hoạt được thể chất này không?

- Beep! Dễ ẹc

- Khà khà

___Để dễ dàng hơn mỗi lần Khò Khò nói chuyện ta sẽ thêm “Beep” nhá.

Khuôn mặt Trác Tru Trinh nổi lên gian trá bắt đầu thi triển âm mưu. Hắn thay đổi âm thanh dùng giọng nói già nua thương cổ nói với Tiểu Dã:

- Tên phàm nhân kia to gan, dám hô to gọi nhỏ với lão phu? Có biết ta là đại thần tiên nổi danh trên thiên đình hay không?

Vừa nói vừa lơ lửng bay lên, đã vậy khò khò còn làm hiệu ứng 3D xung đằng sau hiện lên hình ảnh của đại thần thông Tô Ku Đa già lão không râu uy nghiêm to lớn, dâm uy bùng nổ dữ dội.

Tiểu Dã là người phàm lại là thôn nhân chân chất lập tức bị lừa cho vãi đạn trong quần, vội vàng bái lạy:

- Đại thần tiên, xin tha mạng, xin hỏi ngài là vị thần nào?

Trác Tru Trình phì cười nói:

- Thần tiên trên trời muôn vạn thiên biến, tên người phàm như ngươi làm sao biết hết. Bổn thần chính là Tô Ku Đa chưởng quản sinh... sản chúng sinh.

Trác Dâm Thần tính nói là “chưởng quản sinh dục” nhưng may sao còn dừng lại đúng lúc. Tiểu Dã ngây thơ đáp:

- À vậy là giống thím Hà đỡ đẻ ở làng của ta à?

Trác Tru Trinh nghe xong tý nữa thì cắm đầu xuống đất. Còn bà nó, làm rùm beng vậy mà tên ngốc này lại liên tưởng đến bà đỡ đẻ, thiên đạo bất công quá đi mà. Hắn bực mình cười nói:

- Tùy ngươi nghĩ sao cũng được. Bổn thần thấy người phàm ngươi là người có duyên với bổn thần nên ta muốn nhấn ngươi làm để tử, nếu chịu khó sẽ tu thành Thần trên thiên giới thế nào có chịu hay không?

Tiểu Dã cuống quyết lạy đáp:

- Tạ ơn đại thần... ơ nhưng mà ta còn mẹ già cần phụng dưỡng nên không thể đi tu được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.