Editor: Shmily
Các bạn ạ! Tới tận chương này mình mới biết Kỳ Hinh là con gái, ôi!!!
- ----------------------
Cuối cùng thì Lê Trà Trà cũng đáp ứng gia nhập hiệp hội bảo vệ môi trường biển.
Kỳ Hinh sợ Lê Trà Trà đổi ý, đến báo danh cũng không cần Lê Trà Trà tự điền, ân cần cầm bút điền giúp cô, cũng không cần phỏng vấn gì cả, trực tiếp để Lê Trà Trà gia nhập.
Cố Điềm không tham gia, cô ấy có chứng sợ hãi biển sâu, cuối cùng chọn gia nhập club đàn cổ.
Hai người đi canteen ăn cơm, Cố Điềm hỏi: “Sao tự dưng cậu lại muốn tham gia club?” Cô ấy do dự một lát, cuối cùng vẫn nói: “Lúc ấy tớ vốn muốn ngăn cậu, nhưng lại ngại nói trước mặt hội trưởng của bọn họ. Các cậu là người quen, tớ cũng không tiện nói nhiều, nhìn qua thì phúc lợi của bọn họ quả thực rất tốt, hội trưởng miêu tả cũng rất lãng mạn, nhưng thực tế thì nó không thích hợp với con gái một chút nào. Bọn họ có đôi khi đi ra biển không phải là sẽ trở về ngay trong ngày, thậm chí còn có khả năng ở ngoài đó bốn, năm ngày liền, có khi còn tới một tuần ấy chứ. Tớ nghe những người từng tham gia nói, hoàn cảnh trên biển rất gian khổ, chiếc thuyền nhỏ kia của bọn họ miễn cưỡng có thể sử dụng, nhưng tới nam sinh còn cảm thấy khổ thì càng đừng nói đến nữ sinh sẽ khổ như thế nào đi. Trà Trà, hay là cậu suy nghĩ lại một chút?”
Lê Trà Trà lắc đầu.
Cô hơi trầm ngâm, nói: “Lúc anh ấy nói những lời đó, tớ cũng tưởng tượng ra những cảnh tượng ngoài kia, nội tâm liền ngoài ý muốn thấy bình thản đi rất nhiều.” Lại nói: “Hơn nữa, cảnh đẹp phần lớn phải đi xa mới có thể nhìn thấy, tớ cứ thử đi cảm thụ trước đã, nếu thật sự không được thì sẽ rời đi.”
...............
Ngày hôm đó, Kỳ Hinh đã phát thời khóa biểu cho Lê Trà Trà, ngày hôm sau liền kéo cô vào trong nhóm chat của bọn họ.
[Thứ cho tao nói thẳng, đang ngồi đều là rác rưởi (5)]
Diệt bá ba ba: Chào Trà Trà, anh là Đàm Minh, là người có cái đầu màu vàng ấy.
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Trương Đông.
Kỳ ca: Chị là Kỳ Hinh.
Trà Trà: Em chào mọi người.
Kỳ ca: Bốn giờ chiều thứ sáu, club của chúng ta mở hội nghị tân sinh, nhất định phải đến đúng giờ nhé.
Trà Trà: Vâng.
Diệt bá ba ba: Em yên tâm, người của club chúng ta đều rất dễ nói chuyện, em muốn nói cái gì thì nói cái đó, không cần câu nệ đâu! Có chỗ nào không vui thì cứ đánh Đông Muội vài cái là thấy thoải mái liền.
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ mỹ nhân:???
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Dựa vào cái gì?
Kỳ ca: Đông Muội đẹp như vậy, không thể đánh, Trà Trà, em đá đi.
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Tao đẹp là sai sao!
...........
Bầu không khí trong nhóm chat rất thân thiện.
Lê Trà Trà không hiểu sao cảm thấy rất thoải mái, cả người bất tri bất giác đều thả lỏng ra. Cô an an tĩnh tĩnh nhìn xem bọn họ nói chuyện, lại huyên thuyên với nhau, ngẫu nhiên nhắn một tin tham dự.
Một lát sau, cô phát hiện thành viên trong nhóm chat có năm nữa tính cả cô, thế nhưng nói chuyện ở trong này cũng chỉ có bốn người.
.........
Lúc này, Kỳ Hinh cũng sợ Trà Trà xấu hổ cho nên nói.
[Thứ cho tao nói thẳng, đang ngồi đều là rác rưởi (5)]
Kỳ ca: Hội trưởng ở trong phòng thí nghiệm, điện thoại chắc là lại để chế độ im lặng cho nên mới không thấy tin nhắn của chúng ta.
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Trà Trà, em cứ tập thành thói quen đi, hội trưởng của chúng ta chưa bao giờ tham gia mấy cuộc họp này cả. Anh ấy chỉ chi tiền rồi tổng kết lại mà thôi.
Diệt bá ba ba: Hắc hắc hắc.
Đông Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Minh Nhị, mày cười y như 250 (đồ ngốc) thiểu năng trí tuệ ấy.
Diệt bá ba ba: Mày không hiểu đâu.
Diệt bá ba ba: Về sau mày sẽ hiểu.
Đông Đông thiên ha đệ nhất mỹ nhân: Có độc.
Trà trà: Phòng thí nghiệm?
Diệt bá ba ba: Phải, anh với Nam ca đều là người có trí năng khoa học cùng kỹ thuật chuyên nghiệp, Nam ca đang làm nghiên cứu phát minh, hơn phân nửa thời gian đều ngâm mình trong phòng thí nghiệm, trừ phi có hoạt động của club ra thì anh ấy cơ bản đều ở trong đó. Hắc hắc hắc, Nam ca của chúng ta thật sự rất lợi hại, lúc còn năm nhất đã khai phá ra trí năng của người máy, còn cầm được Giải Nhất toàn quốc.
Diệt bá ba ba: Hình ảnh.jpg
..........
Lê Trà Trà click mở.
Là một bên sườn mặt của Tiếu Nam ở trong phòng thí nghiệm, trong tay anh là một bản vẽ, một tay khác cầm một cái dụng cụ bằng kim loại, mũi anh rất cao, hình dáng thâm thúy, bộ dáng hết sức chuyên chú, nghiêm túc.
[Thứ cho tao nói thẳng, đang ngồi đều là rác rưởi (5)]
Diệt bá ba ba: Nam ca có loại mị lực của người đàn ông trưởng thành! Đám người chưa đủ lông đủ cánh ở trong trường học này làm sao có thể so sánh được!
Đong Đông thiên hạ đệ nhất mỹ nhân: Vẫn là mày tàn nhẫn nhất, đem cả bản thân mình cũng mắng vào.
Diệt bá ba ba: Mày không hiểu đâu!
Diệt bá ba ba: Trà Trà, cái kiểu xưng hô “ba ba” kia của em thật sự gọi đến không mệt! Thật! Không! Mệt!
.........
Lê Trà Trà cũng cảm thấy không mệt, tiếng “ba ba” kia, là cô gọi lúc Tiếu Nam đưa cô đến phòng y tế. Cứ cho rằng Tiếu Nam người này rất khó ở chung, không nghĩ tới bên ngoài thì mạnh miệng nhưng bên trong thật ra lại rất mềm lòng. Xác thật là không mệt.
Cô xem ảnh chụp vài lần, rời khỏi giao diện, lại click mở chân dung của Tiếu Nam, ngón tay ngừng ở trên chữ “Thêm bạn tốt“.
Lần trước thêm anh không thành công.
Lê Trà Trà nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn thôi đi.
.... Nói không chừng Tiếu Nam không thích thêm bạn tốt trên WeChat, dù sao cũng có nhóm chat kia rồi, có chuyện gì thì lên đó nói cũng được.
.............
Hiệp hội club bảo vệ môi trường biển có phòng họp sử dụng cố định. Sáng sơm Kỳ Hinh liền tìm người bên hội học sinh xin chìa khóa. Club của bọn họ xin phòng họp toàn là nơi không dùng, hoặc chưa có ai sử dụng cho nên hội học sinh cũng rất dễ tính, liền cho mượn ngay. Nhưng Kỳ Hinh lại biết lý do sâu xa, thực chất là do hội trưởng của bọn họ tài đại khí thô, một năm học ở trường đại học A đã quyên tặng một đống khu dạy học, trường học còn làm riêng một dòng chữ lớn treo ở trên tường để tỏ ý cảm ơn sự cống hiến của Tiếu gia.
Ngày họp của hiệp hội bảo vệ môi trường biển tới, rốt cuộc Tiếu Nam cũng chui ra khỏi phòng thí nghiệm.
Kỳ Hinh gọi điện thoại cho anh, báo thời gian mở họp.
Thân làm hội trưởng, tất nhiên là phải tham dự.
Tiếu Nam không có thói quen đến trễ, từ trước đến nay đều đến sớm hơn 15 phút. Kỳ Hinh còn đi sớm hơn cả anh, đến từ 40 phút trước, sắp xếp phòng họp một chút, còn chuẩn bị một ít điểm tâm, thuận tuận đem quyển sách nhỏ phát đến trên mỗi một bàn.
Thói quen của Tiếu Nam, thành viên trong nhóm bảo vệ môi trường biển đều biết.
Cho nên lúc Tiếu Nam vào thì Trương Đông và Đàm Minh đã ở đó.
Tiếu Nam nhìn nhìn, hơi sửng sốt: “Sao lại thế này?”
Kỳ Hinh nói: “Mấy ngày nay hội trưởng ở trong phòng thí nghiệm cho nên bọn em cũng không có quấy rầy tới anh, cũng chưa kịp nói với anh nữa. Chúng ta đã phá tan lịch sử trước kia, chiêu mộ thêm tới sáu thành viên mới! Em cũng đã nói với bọn họ ở trong nhóm chat rồi, hôm nay là hội nghị tân sinh cho nên cần phải tới đúng giờ. Hội trưởng, báo cho anh một tin vui, club của chúng ta hiện nay có rất nhiều người, tổng cộng là 11 thành viên, trừ em và Trà Trà sư muội thì đều là con trai! Nhóm sư đệ này rất được việc nha.”
Trương Đông nói: “Thật sự là trước nay chưa từng có mà, là tin vui của club chúng ta, về sau có thể tận tình mà sai bảo các học đệ rồi!”
Đàm Minh nói: “Kỳ ca thật sự là quỷ tài marketing! Đã ra tay thì chỉ có thành công! Về sau nếu Kỳ ca đi làm tiếp thị bán nhà, không cần tới nửa năm cũng có thể đi lên đỉnh cao của nhân sinh, bao nuôi các tiểu bạch kiểm vừa đẹp trai vừa dùng tốt!”
Tiếu Nam hỏi: “Sao lại thế này?”
Đàm Minh nói: “Để em giải thích cho!”
Hắn là một bộ dáng xem kịch vui, nói: “Nói tới chỗ này, thật không thể không khen tài marketing của Kỳ ca, đương nhiên có thể thành công như vậy, phần công lao này vẫn phải nhờ đến Trà Trà sư muội. Trà Trà sư muội mới nhập học không đến một tháng, mọi người đều nói em ấy nhất định sẽ trở thành hoa hậu giảng đường, bao nhiêu người đều âm thầm ái mộ dung nhan của em ấy! Hoa hậu giảng đường tương lai ở trong club của chúng ta, những người ái mộ Trà Trà sư muội không học cùng khoa với em ấy tự nhiên sẽ bắt đầu ngo ngoe rục rịch, chỉ ước gì cận thủy lâu đài*, cho nên liền liên tục chen chúc nhau đi báo danh. Bọn em đều nhất trí cho rằng, thể lực của bọn họ không tồi, cũng tính là ưu thú, không đến mức đều là lũ t*ng trùng chui lên não, cho nên mới có thể để bọn họ cống hiến cho club của chúng ta! Là những người tốt nhất được chọn!”
* Cận thủy lâu đài: chỉ việc có lợi thế về cự ly nên giành trước đạt đc cái muốn có, nói rộng ra là chỉ có đc sự ưu tiên, ưu đãi về 1 mặt nào đó.
Kỳ Hinh bổ sung: “Hội trưởng, không phải anh nói Trà Trà sư muội là con gái anh sao? Bọn em đều mang tới vài đứa con rể không tồi để cho anh chọn này, đợi lát nữa anh liền có thể thực hiện quyền lợi của cha vợ rồi. Nếu như anh cảm thấy không được thì chúng ta đem hắn đá đi.”
Đàm Minh phụ họa đến thập phần vang dội.
“Phải! Quyền lợi của cha vợ!”
Tâm tình Tiếu Nam rất phức tạp, cứ cảm thấy thân phận người cha này của mình phải làm quá nhiều thứ, vừa quản thể xác và tinh thần khỏe mạnh cho con gái lại phải quản cảm xúc và sự an toàn cho cô, hiện tại còn phải quản cả nửa kia của cô nữa.
Tâm tình quá phức tạp cho nên Tiếu Nam không biểu tình gì, chỉ nhàn nhạt nói: “Đi đi.”
.....
Không bao lâu sau, thành viên của club mới lục tục tới đông đủ.
Lê Trà Trà đúng giờ tới, cứ tưởng rằng sẽ vừa lúc nhưng lại không nghĩ tới mình là người đến muộn nhất. Cô vừa mới vào cửa thì mười ánh mắt hoặc quen thuộc hoặc xa lạ đều nhất trí dừng ở trên người cô. Ngay sau đó, còn có mấy nam sinh không hẹn mà cùng đứng lên.
“Trà Trà, cậu ngồi bên cạnh tớ đi.”
“Chỗ này của tớ có điều hòa thổi đến này, cậu đi ở bên ngoài chắc cũng nóng, lại đây ngồi cho mát.”
“Đừng, lúc này mà ngồi gần điều hòa sẽ dễ dàng bị cảm, nếu không cậu qua chỗ tôi ngồi đi, không nóng cũng không lạnh, ánh sáng cũng tốt nữa.”
.......
Lê Trà Trà dừng một chút, nói: “Không cần, cảm ơn.”
Vừa nhấc chân liền chọn vị trí cách xa bọn họ nhất ngồi xuống. Tuy rằng bọn họ gọi chỗ này là phòng họp nhưng kỳ thật cũng chỉ là một phòng học có 50 chỗ mà thôi. Kỳ Hinh bày đồ ăn đồ uống đều ở hàng thứ ba.
Từ trước đến nay Lê Trà Trà đều ngồi hàng đầu, thấy bàn đầu phía bên phải không có ai liền lập tức ngồi xuống.
Trương Đông khẽ nhếch miệng: “Này...” Đó là vị trí của lão đại.
Nhưng mà lời còn chưa nói ra, Tiếu Nam cũng đã mở miệng: “Được rồi, người đã tới đông đủ, bắt đầu đi, Trương Đông, mày lên giới thiệu về club của chúng ta.” Tiếu Nam từ trên bục giảng đi xuống, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lê Trà Trà.
Hàng hai còn có một người ngồi, Lê Trà Trà chưa thấy qua hắn, lúc này hắn lén lút tới gần, hỏi cô: “Trà Trà, cậu muốn uống trà sữa thêm dừa hay thêm trân châu?”
Lê Trà Trà nhìn, trừ Tiếu Nam ra thì trong tay mỗi người đều cầm một cốc đồ uống, vì thế cũng không khách khí nói: “Trân châu, cảm ơn cậu.”
Nam sinh vui sướng ra mặt, lại đỏ mặt mà nói: “Cho cậu.”
Toàn bộ hành trình Tiếu Nam đều nhìn thấy, có chút không vui.
Shit, lấy tiền của lão tử đi mua đồ uống cho con gái lão tử sao!
- ---------
Tác giả có lời muốn nói:
Nam ca: Không hợp lý! Cái gì cũng không hợp lý!