Editor: Nguyễn Thủy
Chung Tình vội vàng nói: “ Đương nhiên không có.”
Hệ thống bình tĩnh nói: “ Cho nên ký chủ lo lắng cái gì?”
Chung Tình phục hồi tinh thần: Đúng vậy, cô luôn làm chuyện tốt cho nam chủ, cô khẩn trương cái gì.
Chung Tình tự nhận không thẹn với lương tâm ngồi thẳng ưỡn ngực, đối diện với ánh mắt Thường Tranh, sau đó.....
Hai người lâm vào không khí xấu hổ.
Lần đầu tiên cô chắm chú nhìn đôi mắt THường Tranh.
Đồng tử hắn rất đen, u ám thâm thúy, liếc mắt nhìn chỉ thấy vực sâu thăm thẳm, cái gì cũng không nhìn tới.
Không, Chung Tình rõ ràng thấy thân ảnh của mình.
Hắn chăm chú nhìn bản thân.
Không biết như nào mặt Chung Tình bỗng đỏ lên.
Cô có chút mất tự nhiên nói: “ Cậu..... cậu xem tôi làm cái gì?”
Thường Tranh phục hồi tinh thần thu lại ánh mắt.
Trong nháy máy, khí tràng tính xâm lược trên người hắn biến mất không thấy, cả người biến về bộ dáng thành thục ổn trọng mà Chung Tình biết.
Giống như một phút trước, khí tràng Thường Tranh sắc bén bức người chỉ là ảo giác của Chung Tình.
Chung Tình thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cô cảm thấy Thường Tranh lúc nãy rất nguy hiểm, nam chủ như bây giờ vẫn dễ ở chung hơn.
Hệ thống:.... Ký chủ đúng là đà điểu, cô cho rằng nhìn không thấy liền an toàn?
Nhìn thấy phản ứng của cô, ánh mắt Thường Tranh hơi buồn bã, lại không nói gì, trên mặt lộ ra ý cười.
Thường Tranh như vậy khiến Chung Tình hoàn toàn yên tâm.
Thường Tranh nhìn sâu vào mắt cô: “ Em chỉ thấy, Đào Yêu, chị đối với em thật tốt.”
Chung Tình cảm giác lời này như cất giấu ma lực, làm tai cô không chịu khống chế mà ửng hồng.
Cô không rõ cảm giác này là gì, nhưng ngay sau đó, lời nói của nam chủ khiến cô lo lắng.
” Từ lúc ba mẹ em qua đời, liền không có ai đối tốt với em như vậy.”
Cảm giác kỳ lạ trong lòng vừa mới dâng lên liền biến mất thay vào đó là đau lòng.
Đây là lần đầu tiên Thường Tranh nói với Chung Tình về gia đình của hắn.
Cô nhớ tới buổi tối ngày trước nói chuyện với Thường Tranh, hắn nói bản thân là xuất thân chính quy.
Kết hợp với lời hắn vừa nói, có lẽ, còn có một đoạn chuyện xưa không tốt đẹp đi?
Thường Tranh cũng không nói thêm gì, chỉ là thuận tiện nhắc tới ba mẹ vậy.
Hắn nghiêm túc nói với Chung Tình: “ Em thật sự cảm ơn chị, Đào Yêu. Nhưng mà em không thể nhận ý tốt của chị.”
Chung Tình ngạc nhiên: “ Vì sao?”
Tròng lòng Thường Tranh nói: Tôi hy vọng một ngày trong tương lai, có thể dựa vào thực lực của mình, đứng kề vai bên em. Nếu bây giờ tôi nhận sự giúp đỡ của em, ngày sau dù có thành công thế nào, trong lòng em, tôi sẽ là kẻ yếu cần sự giúp đỡ đi?
Hắn biết suy nghĩ cùng hành động của mình thật ngu ngốc, nếu không có Đào Yêu giúp đỡ, hắn sẽ phải cố gắng gấp chục lần mới có thể đạt được thành tựu.
Nhưng là đàn ông, hắn có nguyên tắc của mình.
” Em chỉ muốn nhìn thử, dùng năng lực của mình có thể tiến bao xa trong showbiz.”
Không hổ là nam chủ! Tầm nhìn không giống nhau!
Chung Tình để tay lên ngực tự hỏi, nếu đổi lại là mình, có cơ hội tốt như vậyở trước mắt, cô không chắc chắn mình có thể không chút do dự từ chối được không.
Quả nhiên nam chủ thế giới này, tâm tính cứng rắn, làm đến nơi đến chốn. Không nổi tiếng quả thật không có thiên lý.
Hệ thống cảm nhận tâm tư ký chủ.....
Ký chủ, cô tỉnh tỉnh.