Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Chương 70: Chương 70: Chương 68: Trình độ của Giang Thiên Phàm




Mà nhà phê bình Davy là người yêu cầu hà khắc với món điểm tâm ngọt này hơn.

Anh chỉ ăn một miếng, đã cau mày: “Tất cả đều rất hoàn mỹ, chính vì quá hài hòa, nước đường cháy có vẻ càng dễ dàng bị phát hiện... Tôi vốn chuẩn bị xong để bị chinh phục hoàn toàn... Nhưng bây giờ lòng đầy hụt hẫng...”

Đúng vậy, Victor đã sai lầm. Sai lầm như vậy có thể không ảnh hưởng đến toàn bộ, dù sao rất ít thực khách có thể nếm ra, nhưng đối với những nhà phê bình có vị giác vô cùng nhạy bén mà nói, thật sự không thể xem nhẹ.

Bánh matcha opera của Victor được 6.8 điểm, cuối cùng cậu ta vẫn đạt được 8.7 điểm.

Khán giả thở phào, chỉ cần từ 8.7 điểm trở lên, u7 thế của Victor đã rất rõ ràng. Trừ khi Lâm Khả Tụng ở vị trí thứ hai có thể đạt 10 diem638, nếu không căn bản không thể thắng được cậu ta.

Bây giờ xem ra, cơ bản có thể khẳng định Victor là quán quân của cuộc thi này rồi.

“Thật ra á quân cũng không tệ đúng không... Ta nói đối mặt với đối thủ như Victor... Cho nên Khả Tụng chỉ cần giành hạng hai, không bị Hậu Đằng Tín kia lật đổ là được rồi... Nhưng dù có bị lật đổ, con bé cũng có thể đạt hạng ba không phải sao?” Chú Lâm bắt đầu căng thẳng, nói năng lộn xộn.

“Ba, ba đang nói gì vậy! Vẫn chưa tới phút cuối cùng mà!” Lâm Tiểu Tuyết dùng khuỷu tay huých chú Lâm.

Tống Ý Nhiên cười nói: “Phải đó, vẫn chưa tới phút cuối cùng.”

Lúc này, Sansa cũng giơ tay ra hiệu đã hoàn thành.

Món ăn của cô ta, từ khai vị đến món chính và cả món tráng miệng cuối cùng, đều là đồ chay.

Tại New Yoek, đầu bếp nổi tiếng nhất về đồ chay là Lilith có biệt danh “ma nữ“.

Nguyên liệu nấu ăn của Sansa là dùng các loại đậu nghiềm thành bột, bỏ nấm vào trong quay lên, khi bột đầu và nấm dung hòa vào nhau, bỏ vào miệng, cắn xuống, nấm tươi trong bột đậu trào ra... Winston phát ra tiếng thở dài.

Trên bàn mỗi nhà phê bình có ba miếng nấm, mà Davy không thể cưỡng nổi sự hấp dẫn, ăn hết cả ba cái.

“Nhà phê bình Davy, anh cần dừng lại, vẫn còn món ăn của các thí sinh cần anh nếm thử!” Anna Lisi không thể không nhắc nhở.

“Đừng lo, bụng tôi rất lớn. Ba miếng nấm nhỏ này với tôi mà nói là rất nhỏ...”

Tất cả khán giả đều phá lên cười, không khí của cuộc thi thoải mái không ít.

Mà món chính của Sansa là đậu phụ chiên kèm cải bó xôi và sốt nấm.

Các nhà phê mình mở đậu phụ chiên ra có vẻ như mở ra bít tết tươi mới, vẻ mặt khi đưa vào miệng cũng vô cùng sun sướng.

“Tôi chưa bao giờ cảm thấy món ăn không có chút thịt nào có thể khiến vị giác của tôi mở rộng như vậy!” Vẻ liếm môi của Davy như một con mèo lớn, khán giả không thể không bật cười.

Winston, Luke và các nhà phê bình khác cũng đánh giá món chính rất cao, khuyết điểm duy nhất là mặt đậu phụ nên chiên thêm một chút, để mỗi mặt đều mang đến cảm giác giòn tan.

Sau món chính của Sansa là món tráng miệng, là bánh Gandhi màu vàng. Lá bạc hà xinh xắn trang trí trên bánh Gandhi, Hương rượu Gandhi với vị sô cô la hạnh nhân, bánh ngọt mềm mà ướt, thiếu sót duy nhất là trong quá trình làm bánh không đợi sô co6la đông hết đã đem nướng.

Món ăn của Sansa cuối cùng đạt 8 điểm, rõ ràng cô ta không hoàn toàn vừa lòng với số điểm này, bởi vì như vậy không khiến cô ta có ưu thế tuyệt đối tiến vào top 3.

Sau Sansa, Hậu Đằng Tín cũng nhấc tay ra hiệu đã hoàn thành.

Sao mọi người đều hoàn thành rồi, chỉ còn Khả tụng và một thí sinh người Nga! Sốt ruột chết mất!” Lâm Tiểu Tuyết trên khán đài che kín hai mắt của mình.

Chú Lâm vỗ vỗ tay cô nói: “Đừng căng thẳng! Đừng căng thẳng! Có lẽ Hậu Đằng Tín cũng sẽ mắc sai lầm!”

Lâm Tiểu Tuyết nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hậu Đằng Tín, lắc đầu nói: “Nhìn sao anh ta cũng không giống như sẽ mắc sai lầm.”

Hậu Đằng Tín bày ra đồ ăn Nhật hoàn toàn khác tiêu chuẩn của bữa tiệc lớn.

Món khai vị của anh ta là salat hồi hương bạch tuộc.

“A, Salat hồi hương bạch tuộc là một trong những món khai vị được ưa chuộng nhất. bản thân bạch tuộc không có hương vị gì, rốt cuộc satlat có thể ngon hay không, quan trọng nhất là cân bằng tỉ lệ bạch tuộc và hồi hương. Nhiều hồi hương, vị vốn có của cá hồi sẽ mất đi, bạch tuộc ngon lại không thể phụ trợ và dẫn vị.”

Winston chỉ ăn một miếng, đã để đồ ăn xuống, điều này khiến mọi người bắt đầu căng thẳng, không lẽ salat có vấn đề gì?

“Tác phẩm hoàn mỹ, nếu đây là một màn trình diễn nhạc kịch, tôi sẽ đứng dậy vỗ tay. Trong món salat này, hòi hương và bạch tuộc gặp nhau, giống như trải qua một nụ hôn mãnh liệt... Món này tuyệt đối không kém trình độ của bậc thầy hải sản Hudgens!”

Winston rất ít dùng ví dụ hình dung tác phẩm của một thí sinh nào đó, chuyện này chứng minh anh rất vừa lòng với món ăn của Hậu Đằng Tín.

Sau đó món chính của Hậu Đằng Tín cũng chinh phục ngoạn mục đầu lưỡi của các nhà phê bình: Cá tuyết cay. Nguyên liệu vô cùng đơn giản, ngoại trừ cá tuyết, chỉ dùng tỏi, cà rốt, tiêu đỏ, hương thảo, muối biển và tiêu đen, Nhưng cách giữ lửa của món này khiến các nhà phê bình trầm trồ khen ngợi, tỉ lệ nguyên liệu phối hợp hoàn mỹ đến không thể nào khiển trách, khiến người ta không thể cầm lòng mà ăn hết cá tuyết vào miệng.

“Tươi mới ngon miệng, vị cay của tiêu đen trong thịt cá tuyết như muốn lan tràn trên đầu lưỡi, hương vị cân đối đến bất ngờ... Đây là món mà những nhà phê bình ẩm thức chúng tôi muốn nếm! Không có quá trình nấu nướng phức tạp, không có nguyên liệu khiến người ta không thể gọi tên, tất cả quyết định ở kỹ thuật.”

Winston nói ra yêu cầu ban đầu với các thí sinh và cũng là yêu cầu quan trọng nhất.

Chỉ đáng tiếc so với món khai vị và món chính của Hậu Đằng Tín, món tráng miệng của anh ta kém một chút: Bánh sô cô la Bittersweet Hoàng Gia.

Độ ngọt của kem đường hơi nhạt, có liên qan đến việc Hậu Đằng Tín không hề thích đồ ngọt.

Nhưng dù sao, điểm trung bình cuối cùng của Hậu Đằng Tín lên đến 9.4 điểm. Nếu món tráng miệng của anh ta hoàn mỹ hơn một chút, thậm chí điểm trung bình vòng này của anh ta có thể sẽ đạt 9.6 điểm.

Nhưng ưu thế như vậy vẫn không có cách nào giúp anh ta vượt qua tổng điểm của Victor. Dù sao trong hai trận đấu trước Victor đã đạt ưu thế quá rõ rang2tuy vòng th71 ba xuất hiện sai lầm nghiêm trọng, nhưng vòng thứ tư và trận chung kết đã kéo điểm số của cậu ta lên không ít.

Anna Lisi nhìn điểm số, cô cười nhìn về phía Lâm Khả Tụng và thí sinh người Nga còn lại: “Các bạn thân ái, còn ba phút nữa là kết thúc cuộc thi! Các bạn đã chuẩn bị xong chưa?”

Thí sinh người Nga và Lâm Khả Tụng đã bắt đầu bày bàn.

Thí sinh người Nga bất cẩn đụng một phần món chính vào bàn, anh ngây ngốc nhìn thức ăn trên mặt đất, không thể không ôm trán lui về sau.

Trong số khán giả phát ra một tràng thở dài tiếc nuối, chuyện này nhất định tạo cho anh ta áp lực lớn hơn nữa.

Anna Lisi nhắc nhở: “Xin chú ý, dù anh mất đi một phần món chính, nơi này có 12 nhà phê bình, tuyệt đối không ảnh hưởng đến tổng điểm của anh quá 0.5 điểm! Lời khuyên của tôi là anh hãy bình tĩnh hoàn thành việc có thể hoàn thành, kiên trì đến sau cùng!”

Thí sinh người Nga thở hắt ra, tiếp tục bày bàn của anh ta.

Mà lúc này Lâm Khả Tụng đã giơ tay lên, ra hiệu mình đã làm xong tất cả các món.

“A... Lâm Khả Tụng! Tôi rất trong chờ vào cô! Các nhà phê bình đã nếm món khai vị và món chính hoàn mỹ của Victor, món chay khiến người ta kinh ngạc của Sansa và cá tuyết cay khiến người ta cảm phục của Hậu Đằng Tín, Khả Tụng, nếu cô muốn trụ vững trong top 3, cô nhất định phải không mắc sai lầm, không có bất cứ khuyết điểm nào. Cô hiểu chưa?”

Lâm Khả Tụng cúi đầu nhìn các món của mình, gật đầu: “Chúng đã hoàn mỹ.:

Khán giả trên khán đài kinh ngạc trước sự tự tin của Lâm Khả Tụng. Tuy họ cảm thấy đây là cô gái trẻ giả vờ kiên cường chống đỡ đến phút cuối cùng, nhưng vẻ bình tĩnh lúc này của cô lại khiến người ta không thể không tin vào sự tự tin của cô.

Khi món của cô được bê lên, đưa vào phòng phê bình trong hậu trường, cô không hề cảm thấy thấp thỏm bất an, trái lại... cô cảm thấy tất cả đều bắt đầu trở nên thoải mái.

Cô quay đầu lại, nhìn về phía Giang Thiên Phàm, dường như anh biết cô ở đâu, ánh mắt nhìn đúng hướng của cô.

Món khai vị đậu phụ tôm đông lạnh được đưa đến trước mặt các nhà phê bình.

Anna Lisi cưới hỏi: “các nhà phê bình... các vị xác định mình vẫn ăn được chứ?”

“A... Chúa ơi! Đậu phụ tôm đông lạnh... Tôi biết rõ tại đất nước này, người có thể đưa món này tới đỉnh cao chỉ có hai người, đầu bếp nhà hàng plarnight ba sao Micellin Brodie... và Giang Thiên Phàm. Nếu không phải chú ý tin tức bát quái, tôi tuyệt đối không tin đầu bếp Giang Thiên Phàm sẽ dạy bất cứ học trò không chuyên nào! Nên tôi tuyệt đối tin vị học trò này không chỉ có thiên phú bình thường! Cách làm món này kết hợp với cách làm cơm Trung, đã dẫn ra vị nồng đậm lại có vị đồ ăn Trung Quốc rất khác biệt! Bây giờ tôi rất biết rốt cuộc món này kế thừa được bao nhiêu trình độ của Giang Thiên Phàm!” Davy rất háo hức cầm dao nĩa lên, nhưng anh không có cách nào cắt tôm, “A, trời ạ, bây giờ rất căng thẳng. Món này được trang trí rất đẹp. Tôm đông lạnh trong suốt màu lục thật giống như ngọc bích nằm dưới đáy hồ. Trang trí như vậy, vị của nó nhất định rất tuyệt! Nhưng tôi lại lo... Lỡ nó không ngon như trong tưởng tượng của tôi... Tôi sẽ mất mát cỡ nào...”

Meire trên khán đài thở dài, nhỏ giọng oán giận với Giang Thiên Phàm bên cạnh: “Tên mập Davy chết tiệt, anh ta có thể bớt nói lời vô nghĩa, đưa tôm đông lạnh vào rong miệng, sau đó nói với mọi người ngon hay không ngon không!”

Mà Winston cũng đưa tay lên ấn chặt mi tâm: “Nếu không phải biết... tất cả thí sinh của cuộc thi đều tiến hành dưới sự chứng kiến của khán giả... Cách trang trí, màu sắc, mỗi chi tiết nhỏ của món này... khiến người ta tưởng rằng Giang Thiên Phàm... Nhưng chỉ có ngoại hình thì vô ích, chỉ có hương vị hoàn mỹ mà tinh tế, mới thực sự đại biểu cho trình độ của Giang Thiên Phàm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.