Editor: tu tai
Trong video Giang Thiên Phàm mặc tây trang màu đen ưu nhã, trên cổ đeo nơ, chân trái thản nhiên gác ở trên đùi phải. Trong tay của anh là gậy dò đường đã bị gấp gọn lại, nhẹ nhàng đặt hờ trên đầu gối.
Không hề thấy chút áp lực nào từ trên mặt anh.
Ánh đèn màu trắng rơi lên mặt của anh, có một loại phong cách bình tĩnh nội liễm.
Mà phỏng vấn anh còn là chủ biên của tạp chí《 mỹ thực gia 》Winston.
Ông ta lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Giang Thiên Phàm: “Tôi không có nghe lầm chứ? Có thể lặp lại. . . . . . lời anh vừa nói một lần nữa sao?”
Thái độ của Giang Thiên Phàm không có bất kỳ biến hóa nào.
“Có thể. S&C đang đầu tư xây dựng một công viên chủ đề khổng lồ, mà công viên chủ đề sẽ làm xong sau ba tháng nữa. Lợi nhuận tháng đầu tiên của công viên chủ đề cũng sẽ quyên tặng cho quỹ Hồng Thập Tự. Giang thị làm đối tác của S&C , sẽ đưa nhà hàng dưới trướng vào công viên chủ đề, chúng tôi cũng sẽ quyên tặng lợi nhuận tháng đầu tiên. Cùng lúc đó, chúng tôi có kế hoạch tiến hành cuộc thi tài nấu nướng trong giới mỹ thực ở công viên chủ đề, khích lệ người mới khiêu chiến mài giũa lẫn nhau, nghiên cứu ra món ăn mới. Các vị bếp trưởng của các nhà hàng cũng có thể hướng dẫn tại chỗ. Tôi tin tưởng ở đây, các loại suy nghĩ ý tưởng va chạm nhau nhất định sẽ sinh ra linh cảm mới.”
Winston cười: “Tôi tin tưởng sẽ có rất nhiều nhân tài mới của giới mỹ thực xuất hiện thể hiện bản thân mình ở công viên chủ đề này, điều này cũng sẽ hấp dẫn nhiều du khách hơn vì chủ đề công viên hấp dẫn nhiều hơn du khách cho công viên chủ đề.”
Giang Thiên Phàm gật đầu một cái: “Đúng, vì mở rộng lực ảnh hưởng của hoạt động này, tôi quyết định tự mình tham dự trận so đấu kỹ thuật nấu nướng khai trương công viên chủ đề.”
Trên mặt Winston không lộ vẻ gì, ánh mắt của ông ta lại biểu hiện ông hết sức kinh ngạc.
“Anh. . . . . . Anh nói cái gì? Anh tự mình dự thi? Vậy. . . . . . Ai là đối thủ của anh?”
“Jessica • Bếp trưởng của Quintin. Tôi nghĩ, tất cả mọi người rất muốn nhìn đến tôi cùng bà ấy nấu nướng trên sân khấu.”
Giang Thiên Phàm cứ như vậy mặt không đổi sắc ném xuống một tin tức nặng ký như vậy.
Winston há to miệng: “Dự định này của anh đã thương lượng với bếp trưởng của Quintin hay không? Có lẽ chưa chắc bà ấy đã có thời gian. . . . . .”
Winston biết Giang Thiên Phàm không phải cái loại người để ý danh lợi đó, mặc dù mọi người cũng biết bếp trưởng của Quintin lợi dụng kết quả cuộc tranh tài “Đầu bếp xuất sắc” tiến hành lăng xê, nhưng không có ai sẽ thật sự cảm thấy tài nghệ của Giang Thiên Phàm không bằng Jessica • Quintin.
Ông hiểu cách làm người của Giang Thiên Phàm, anh sẽ không so đo cùng Jessica • Quintin. Cho nên, lần khiêu chiến này thật sự chỉ là vì tạo thế cho buổi khai mạc công viên chủ đề sao
“Chủ biên Winston, đây chỉ là điều tôi muốn mà thôi. Tôi sẽ trưng cầu ý kiến của bếp trưởng Quintin, nếu như có vị bếp trưởng nào khác nguyện ý tham gia hoạt động này, công viên chủ đề cũng rất hoan nghênh.”
“Như vậy cuộc so đấu tài nấu nướng này, có quy tắc gì sao?”
“Nếu chuẩn bị vì buổi khai mạc công viên chủ đề, thì dĩ nhiên những du khách dạo chơi ở công viên ngày hôm đó đều là người xem. Do mười hai vị Bình phẩm của cuộc thi “đầu bếp xuất sắc” mỗi người đề cử năm người không phải là đầu bếp chuyên nghiệp tạo thành sáu mươi người trong ban bình phầm thưởng thức đồ ăn ngay tại hiện trường.”
“Đợi chút. . . . . . Ý anh là anh và bếp trưởng của Quintin phải chuẩn bị phần ăn cho sáu mươi người? Tôi. . . . . . Không có nghe lầm chứ?”
“Không có, cho nên mỗi người chúng tôi có thể mang một người trợ thủ.” Giang Thiên Phàm mở gậy dò đường ra, đứng dậy nhìn về Winston vẫn còn đang kinh ngạc, “Đây chỉ là một ý nghĩ của tôi mà thôi. Nếu như bếp trưởng của Quintin không muốn, lại không có vị bếp trường nào khác đồng ý tham gia hoạt động này, thì tôi nghĩ tôi cũng đành phải chuẩn bị những hoạt động có sức hấp dẫn khác thôi.”
Giang Thiên Phàm còn cường điệu đó cũng không phải một cuộc “Tranh tài” , mà là một “Hoạt động” .
Nhưng Winston biết một phát tin tức này lên trang web của tạp chí 《 mỹ thực gia 》 tất nhiên sẽ nhấc lên sóng to gió lớn.
Điều này đối với Jessica • Quintin mà nói, tuyệt đối tiến lùi đều khó.
Xem xong đoạn video này, Lâm Khả Tụng trả máy tính bảng lại cho Tống Ý Nhiên, cúi đầu xuống tiếp tục xem quyển sách trên tay, tiếp tục ghi chép như thường.
“Này, phản ứng của em cũng quá bình tĩnh thôi.” Tống Ý Nhiên dùng cùi chỏ đụng đụng Lâm Khả Tụng.
Lâm Khả Tụng thở dài một cái, để bút xuống, chợt bóp chặt cổ Tống Ý Nhiên: “Anh nói đi, rốt cuộc hôm đó anh và Thiên Phàm mưu đồ bí mật cái gì? Đừng cho là em không biết S&C là tập đoàn mà anh cùng đám bạn hồ bằng cẩu hữu của anh hợp tác đầu tư!”
“Làm sao em biết?” Tống Ý Nhiên ngẹo đầu hỏi.
“Quá rõ ràng mà! S&C, đúng lúc chữ cái đầu tiên trong tên của anh và Kevin bạn anh!”
“. . . . . .” Tống Ý Nhiên sáp lại phía Lâm Khả Tụng, đôi mắt hoa đào lại bắt đầu câu nhân, “Vậy bây giờ em có hối hận hay không?”
“Hối hận cái gì?”
“Hối hận Tống Ý Nhiên anh đã cá vượt long môn, mà em lại cùng với Giang Thiên Phàm rồi. Vốn dĩ em có thể làm Tống phu nhân của anh.”
“Anh không phải là cá muối, em cũng không phải Tống phu nhân! Chớ nói sang chuyện khác! Rốt cuộc thì anh và Thiên Phàm là chuyện gì xảy ra?”
“Bọn anh hợp tác thôi! Giang thị quản lý tất cả mảng ăn uống của công viên chủ đề, giải quyết một vấn đề lớn cho S&C. Phải biết rằng, ăn uống ngon cũng có thể hấp dẫn nhiều du khách hơn cho công viên chủ đề.”
“Chỉ có vậy?”
“Thật sự chỉ có vậy!”
Lâm Khả Tụng buông lỏng tay bóp ở cổ Tống Ý Nhiên ra, tiếp tục xem sách.
Mà lúc này, Jessica • Quintin lại nhìn tin tức trên web nắm quả đấm, mím chặt môi.
“Mẹ? Đã xảy ra chuyện gì sao?” Elis bưng trái cây, gõ cửa phòng mẹ mình một cái.
“Con không thấy Giang Thiên Phàm đưa ra khiêu chiến đối với mẹ sao?”
“Con thấy rồi.” Elis đi tới ngồi xuống bên cạnh mẹ mình, “Nếu như mẹ không muốn, có thể tùy tiện tìm lý do thoái thác. Tranh tài cái gì, từ trước đến giờ Giang Thiên Phàm khinh thường điều này.”
“Lần này là cậu ta nhằm vào mẹ đấy, con còn không nhìn ra sao?” Phu nhân Quintin nhíu mày, “Nếu như mà mẹ không đồng ý tiếp nhận khiêu chiến của cậu ta, những kẻ vẫn đỏ mắt với nhà Quintin sẽ dùng cái này để làm vài bài báo tới giễu cợt chúng ta, thậm chí càng ngày càng nghiêm trọng. Đừng quên, là chúng ta chặn ngang sự hợp tác giữa Giang Thiên Phàm cùng chính phủ thành phố New York trong hạng mục phố mỹ thực, cũng là mẹ lợi dụng đại sư kết quả cuộc thi đầu bếp xuất sắc tới lăng xê, lần này. . . . . . Có thể chúng ta đã đạp lên ranh giới cuối cũng của cậu ta. Nhưng nếu như mẹ chấp nhận khiêu chiến của cậu ta. . . . . . Elis. . . . . .”
Phu nhân Quintin chắp tay trước ngực, đầu ngón tay chống đỡ mi tâm, hình như hết sức khổ não.
“Con hiểu, bất cứ ai đối mặt với Giang Thiên Phàm, cũng không có nắm chắc có thể thắng được anh ấy. Nếu như mẹ thất bại trước anh ta dưới con mắt của mọi người, có lẽ còn không bằng lúc ban đầu cũng không cần ứng chiến. Hơn nữa so đấu với Giang Thiên Phàm dù sao cũng không giống cuộc thi đầu bếp xuất sắc. Victor dự thi là phù hợp quy định của cuộc tranh tài. Nhưng là nếu như trong trận so đấu với Giang Thiên Phàm mẹ làm bất kỳ điều gì mờ ám, trên đời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, danh dự của nhà Quintin sẽ bị tổn thất còn nghiêm trọng hơn so với việc mẹ thua cuộc. Cho nên. . . . . .”
“Cho nên nếu như muốn ứng chiến, nhất định phải đường đường chính chính. Mặc dù mẹ rất hi vọng đây chỉ là thủ đoạn lăng xê của S&C, nhưng mà chúng ta đều biết rõ, từ trước đến nay Giang Thiên Phàm chưa bao giờ chỉ nói mà thôi.”
Tan lớp tự học buổi tối Lâm Khả Tụng bị Miller tiếp về biệt thự của Giang Thiên Phàm.
Khi cô đi tới phòng của Giang Thiên Phàm, nhìn anh ngồi an tĩnh ở trên ban công, gió đêm trêu chọc sợi tóc của anh, cũng kích thích tiếng lòng của Lâm Khả Tụng.
Anh giống như lúc nào cũng có thể sẽ biến mất ở trong màn đêm .
Khi cổ tay anh khẽ chuyển động, rượu vang đỏ trong ly xoay tròn nửa vòng dọc theo thành ly, tất cả trở nên gợi cảm.
Lâm Khả Tụng nuốt nước miếng ực một tiếng.
“Trở lại?” Giang Thiên Phàm đưa tay về phía cô.
“Ừ.”
Giang Thiên Phàm nhẹ nhàng cầm ngón tay Lâm Khả Tụng, đưa mu bàn tay cô lên môi, hôn lên.
Tiếp theo, lật tay cô lại, hôn lên lòng bàn tay của cô.
Tất cả những điều này làm nhịp tim của cô đập nhanh hơn.
“Tự học buổi tối thế nào.”
Anh kéo cô xuống, thoải mái kéo cô vào trong ngực của mình, bao bọc lấy cô.
“Mới đầu ghi chép rất nhiều thông tin hữu dụng, đến phía sau lại không nhìn vào được một chữ nào nữa.”
“Sao vậy?” Giang Thiên Phàm ngước mặt lên , Lâm Khả Tụng có thể nhìn thấy rõ ràng cô trong đôi mắt màu đen như lưu ly kia.
“Em nghe nói anh đưa ra khiêu chiến với bếp trưởng Jessica • Quintin.”
“Ừ.”
“Bình phẩm là 60 vị đến từ các ngành nghề khác nhau?”
“Ừ.” Nét mặt Giang Thiên Phàm rõ ràng là không quá xem trọng chuyện này.
Anh hôn lên chóp mũi Lâm Khả Tụng, lại hôn lên gương mặt của cô.
“Này! Anh còn chưa nói cho em biết anh sẽ chọn ai làm trợ thủ của anh đấy? Em đoán nhất định Jessica • Quintin nhất định sẽ hợp tác cùng con gái của bà ấy! Bọn họ là mẹ con, nhất định rất ăn ý! Hơn nữa tài nấu nướng của Elis cũng không phải là thấp!”
“Em cảm thấy anh sẽ chọn ai?”
“Bếp trưởng Brodie? Em cảm thấy hai người rất có ăn ý, ông ấy hiểu rõ tất cả quá trình nấu nướng cùng với các món ăn của anh!”
“Thật sao?” Giang Thiên Phàm chống đầu, hướng về một bên.
Cô rất ít khi nhìn thấy anh có dáng vẻ lười biếng như vậy.
“Nếu không thì. . . . . . Bếp trưởng Hàn Bân của Việt Giang lâu? Anh cường điệu muốn phát triển hương vị món ăn Trung Quốc trong nhà hàng công viên chủ đề! Nếu như vậy, Hàn Bân tuyệt đối là một trợ thủ tốt!”
“Ý tưởng không tệ.” Ngón tay của Giang Thiên Phàm đặt lên gò má của Lâm Khả Tụng, trượt đến bên tai của cô, nhẹ nhàng đùa bỡn những sợi tóc rơi của cô.
“Này! Anh nghiêm túc một chút đi! Rốt cuộc anh muốn chọn ai làm trợ thủ cho anh! Hay đây là bí mật, anh định ba tháng sau mới công khai?”
“Em đến gần một chút, thì anh sẽ nói cho em biết.”
Lâm Khả Tụng nhíu mày, đến gần là muốn gần như nào? Cô đã ở trong lồng ngực của anh rồi, còn chưa đủ gần sao?
Hơn nữa ở đây cũng sẽ không có ai nghe lén bọn họ nói chuyện!
Nhưng cô thật sự quá hiếu kỳ rồi, ở trong lòng Giang Thiên Phàm cái người mà cực kỳ có ăn ý với anh là ai?
Cô vừa mới đem lỗ tai của mình tiến tới trước mặt của Giang Thiên Phàm, đối phương liền hôn lên mặt cô một cái.
“Em.”
Chữ kia trong rõ ràng lại có một loại tư vị động nhân.
Lâm Khả Tụng ngây ngẩn cả người, vài phút sau mới mở miệng xác định: “Anh vừa nói cái gì?”
“Anh nói, anh chọn em. Em và anh rất có ăn ý.”
“Ăn ý?” Ăn ý chỗ nào chứ?
“Có cái gì nghi vấn sao? Ta rất muốn hôn em...em liền đưa mặt lại gần. Anh nghĩ anh cùng Brodie hoặc là Hàn Bân cũng sẽ không thể có ăn ý như vậy được.”