Tần Tu Kiệt nhận được tin nhắn lúc hắn vừa mới ăn điểm tâm xong.
Gia đình của Khương Tiêu rất đông, ông bà và chú bác đều ở khá gần nhau. Vì tránh làm cho Tần Tu Kiệt đến ở lại không thấy thoải mái, anh không dẫn hắn về nhà cũ mà đi tới một căn trọ nhỏ anh để không trong một khu thương mại.
Hai người đàn ông thì không nấu cơm, buổi sáng cũng không ai làm điểm tâm hay gọi bọn họ rời giường, hai người liền ngủ thẳng đến khi tự tỉnh mới thôi, sau đó bò dậy rửa mặt, ra khỏi cửa đi đến một tiệm ăn có danh tiếng không tệ để giải quyết vấn đề ăn uống.
Xem xong thứ Việt Nhiên gửi đến, Tần Tu Kiệt cảm thấy mình đã ăn quá nhiều, cơ năng của thân thể đều dời xuống dạ dày cho nên đại não vẫn còn mơ hồ, hoàn toàn không hiểu được dụng ý bước đi này của Nguyệt Trầm.
Hắn không thể làm gì khác hơn là hỏi: Bọn họ làm gì?
Bên kia yên tĩnh trong chốc lát, trả lời lại: Trước mắt, hình như là muốn thấy người sang bắt quàng làm họ với em.
Tần Tu Kiệt ngơ ngác, bỗng nhiên có một sáng kiến chợt lóe lên.
Hắn nhanh chóng nhảy đến bài viết đã chìm, liên tục gửi qua cho em họ, kèm cả câu kết luận: Em lại nhìn xem, có lẽ là fan nè, bọn họ cho rằng Nguyệt Trầm thích em, còn muốn đục khoét giúp hắn nữa.
Việt Nhiên đen mặt xem mấy bài viết có liên quan đến ‘thật giống tình yêu đích thực’ kia xong, tắt trang web đi, im lặng nhìn mấy người xung quanh một cái, tiếp tục kiếm vật liệu của mình.
Những hội viên ngoại giao được các bang hội lớn phái tới cố gắng được nửa ngày, tất cả đều tan nát trở về trong thất bại, báo tin tức lại: Tính cảnh giác của cậu ấy cao quá, hơi khó tiếp cận.
Nhóm bang chủ rất bất ngờ, hỏi: Đó không phải là một tên ngốc bạch ngọt à?
Hội viên: Cậu ấy trả lời lại là “Tui không tổ đội với người lạ, người ta chỉ cần lão công đi cùng thôi hà >_<“, hỏi nhiều thì trả lời lại “Tránh ra, đừng đi theo tui, tui sợ lắm [rưng rưng nước mắt]”.
Nhóm bang chủ im lặng.
Bọn họ suy nghĩ một chút, đều cảm thấy có lẽ là bầu không khí không thích hợp, bèn để bọn họ thay đổi phong cách.
Vậy nên đến lúc Việt Nhiên đổi nơi hái thảo dược lại phát hiện xung quanh cũng có một đám người kỳ quái.
[Phụ Cận] Trăng Rằm Lên Núi: Hu hu hu đau tay quá mệt mỏi quá, anh giai có muốn tổ đội với chúng tôi hái thảo dược chung không [rơi lệ]
[Phụ Cận] Ngươi Tới: Thêm tui nữa [gào khóc], tui cũng mệt quá rồi cơ hu hu.
[Phụ Cận] Con Chuột Tự Di Chuyển: Tui cũng vậy hu hu hu [đáng thương]
Việt Nhiên mặt không có cảm xúc nhìn bọn họ chằm chằm.
Mấy hội viên ngoại giao nghĩ là cậu đang suy tư, lập tức cảm thấy có hiệu quả.
Ba nam nhân thô kệt đằng sau máy vi tính lại tiếp tục hu hu hu, hận không thể đem hết biểu cảm bán manh ra dùng.
[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Được thôi, tui kéo các người vậy [đáng yêu]
Hội viên ngoại giao rất kích động, vội vàng chấp nhận lời mời, dồn dập tham gia vào tổ đội.
Nhưng sau đó, bọn họ lại nhìn thấy kênh đội ngũ phát ra một tin nhắn.
[Đội Ngũ] Thân Hóa Thương Khung <: Tui đã hái xong rồi, đổi người khác làm đội trưởng rồi mấy ông tổ đội đi hái đi. Nhiều người sức lớn, như vậy mấy ông sẽ không mệt nữa [cố lên][cố lên][cố lên]
Mọi người: “…”
Việt Nhiên click rời khỏi đội, quay đầu rời đi.
Kế hoạch hu hu hu kết thúc trong thất bại.
Các bang hội rục rịch bắt đầu nghĩ theo hướng xấu.
Ví dụ như cố ý phái người đến gây phiền phức cho cậu, rồi lại đến hỗ trợ, trái lại đang có rất nhiều người muốn tiếp cận cậu, cậu sẽ không rõ là ai phái tới.
Tiếc là suy nghĩ thì hay nhưng hỗ trợ thì lại có quá nhiều.
Không chờ người trong bang hội của mình ra tay mà các hội viên ngoại giao khác đã nhúng tay vào. Sau khi phát sinh cãi vã thì cuốn thành một cục, bên nào chịu thiệt thì quay lại gọi người, chạy tới đánh tiếp, sau đó càng đánh càng đông người, trên bản đồ đâu đâu cũng có hiệu ứng của kỹ năng.
Đây là lần thứ ba Việt Nhiên bị kỹ năng không biết từ đâu bay tới đánh vào người. Sau khi công việc hái thuốc bị gián đoạn, cái thứ gọi là lý trí trong đầu kia ‘bặc’ một phát đứt đoạn.
Cậu run tay mở trang luyện hồn thú ra, bỏ một loạt thảo dược, khoáng thạch và một ít vật liệu vào trong, luyện ra một con hồn thú thực vật, mặc dù cấp khá thấp, nhưng tốt xấu gì có một chút lực tấn công.
Cậu đặt nó vào vị trí của con Hồn Thú thứ sáu, lập tức bật chế tấn công, trong vài giây triệu hồi ra một con Gấu Trắng Lớn bọc lấy bản thân, sau đó là Chim Quang để ngăn chặn khống chế, kế đó là triệu hồi Sói Trắng và Cỏ Nhỏ mới luyện ra, nhanh chóng buff thêm bạo kích, điều khiển Gấu Trắng vọt vào trong đám người.
Trong nháy mắt chỉ thấy kênh chiến đấu hiện lên.
Người chơi [Thích Ăn Cà Chua Nhỏ] bị người chơi [Thân Hóa Thương Khung <] tàn nhẫn giết chết.
Người chơi [Phe Lạc Quan] bị người chơi [Thân Hóa Thương Khung <] tàn nhẫn giết chết.
Người chơi [Tình Cảm] bị người chơi [Thân Hóa Thương Khung <] tàn nhẫn mà giết chết.
…
Lưng của bọn họ mát lạnh, thấy cậu đã gia nhập cuộc chiến, bèn dừng lại hết.
Khi thấy hiệu ứng kỹ năng vụt tắt, Thân Hóa Thương Khung cầm một cây pháp trượng đứng ở nơi đó, Gấu Trắng trên người hình như đã nhận lấy khá nhiều sát thương, đang dần dần biến mất, mà trên mặt đất ở gần đó lại có bốn, năm thi thể đang nằm yên.
“Ôi cái đệt ——!”
Các hội viên không kiềm được kêu lên trong kênh ngữ âm, “Tên ngốc bạch ngọt này có vẻ rất mạnh đấy!
Mấy ông bang chủ không hiểu mô tê gì: “Cậu ấy làm sao vậy?”
Hội viên nói: “Vừa giết sạch mấy người luôn!”
Nhóm bang chủ nói: “Nói gì thế, không phải cậu ấy là hỗ trợ hay sao?”
Các hội viên ngẩn ra, nghĩ thầm cũng đúng nhỉ.
Việt Nhiên phát tiết xong một trận nên đã hơi tĩnh táo lại một chút, bắt đầu cạch cạch gõ chữ.
[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Đúng là đáng sợ, mấy người đừng có ở đây đánh tui nữa mà, dọa chết người ta rồi [khóc lớn]
[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Suýt chút nữa là tui chết rồi, sợ đến mức chỉ có thể nhấn đại mà thôi [khóc lớn]
[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Tốt quá tui chưa chết [khóc lớn][khóc lớn ][khóc lớn]
Mọi người: “…”
Ngài không chỉ không chết mà còn làm thịt được mấy người đó, xạo sự hả?
Khóe miệng của các hội viên giật giật, báo lại tình huống cho các bang chủ.
Nhóm bang chủ kiến thức rộng rãi, đưa ra suy đoán, cảm thấy mấy người kia có thể là chức nghiệp giòn da hoặc đã mất nhiều máu từ trước rồi, cậu chỉ nhấn đại một chút, vừa khéo mèo mù vớ được rán cá thôi. Các hội viên lại điều tra sơ qua chức nghiệp của các hội viên đã tử vong, thấy đúng là giòn da.
Có điều cái người vừa làm ra chuyện đó lại giống như chưa biết là mình đã giết người, sau đó phát ra một cái loa.
[Loa] Thân Hóa Thương Khung <: Mấy fan này thật khó hiểu, Nguyệt thần cũng nói là không được làm phiền tui nữa, sao cứ lắc lư trước mặt của tui hoài vậy [khóc lớn] còn nữa, mấy người đừng diễn kịch nữa, tưởng người ta không nhìn ra được sao? Hội fan có trông coi không vậy [khóc lớn][khóc lớn][khóc lớn]
Nhóm bang chủ: “…”
Hội viên ngoại giao: “…”
Bận rộn giành cảm tình nửa ngày, người ta lại cho rằng bọn họ là fan!
Mà chuyện này không quan trọng, bởi vì trên kênh lập tức có người đáp lại.
[Loa] Hội Fan Hậu Viện Của Nguyệt Thần: Có, tọa độ.
[Loa] Thân Hóa Thương Khung <: Du Thái Hoa Địa (90, 67)
[Loa] Hội Fan Hậu Viện Của Nguyệt Thần: Đến ngay đây.
Nhóm bang chủ: “…”
Hội viên ngoại giao: “…”
Người trong hội fan sắp đến rồi, chắc chắn trước tiên là phải xác định lại, kỹ năng lột da của cậu quá mạnh, bọn họ không thể vứt bỏ bản mặt này, vậy nên toàn bộ đều ‘quần quật’ chạy đi.
*lột da: đăng hoặc rêu rao những chuyện xấu có thật hoặc giả của một người nào đó.
Kế hoạch xấu xa cũng kết thúc trong thất bại.
Nhìn qua thì bước đột phá này có vẻ rất dễ, nào ngờ lại khó ăn như vậy.
Nhóm bang chủ bèn không muốn chơi trò giả tạo này nữa, dự định chờ Lai Nhật Thương Khung login liền trực tiếp phái người ngoại giao sang lôi kéo.
Mà ở một bên khác, hội viện của bang hội Bạch Cẩm Lý thấy phu nhân đáng yêu của bọn họ lại bị bắt nạt, vội vàng chạy tới, lần này nói bất luận là cái gì cũng phải che chở cho cậu.
Việt Nhiên cũng không muốn bị quấy rầy tiếp nên không nhẫn nại nữa, dựa vào sự giúp đỡ của bọn họ mà đi đào quặng mỏ và hái thảo dược tiếp. Cậu lại bắt được một con thú hoang lợi hại, cuối cùng cũng thoải mái rồi.
[Đội Ngũ] Tâm Tự Thành Tro: Còn thiếu thứ gì nữa không? Bên tôi có vật liệu hiếm nè.
[Đội Ngũ] BB Luyến: Bên tui cũng có, muốn cái gì không?
[Đội Ngũ] Thân Hóa Thương Khung <: Không cần đâu, lão công cho tui nhiều rồi, tui đủ dùng mà [vui vẻ]
Nhưng thật ra bây giờ cậu vốn dĩ không muốn đụng đến mấy vật liệu cực kỳ quý hiếm này, bởi vì lỡ đâu đánh bậy đánh bạ lại luyện ra một loài hiếm, vậy trang bị cậu rèn đúc bây giờ sẽ thật sự không còn tác dụng gì nữa. Chi bằng trước hết luyện ra vài thứ linh tinh để dùng tạm, chờ đến khi cậu thay hình đổi dạng rồi hẳn chuyên tâm nghiên cứu trang bị rèn đúc.
Cậu mở trang luyện thú hồn ra lần nữa, lấy tích phân trong đấu trường đổi thành vật liệu bỏ vào, rồi bỏ thú hoang và khoáng sản vào, nhấn bắt đầu.
Chỉ thấy ánh sáng màu trắng lóe lên, giữa kim loại tinh luyện xuất hiện một con gà béo nhỏ màu trắng.
Việt Nhiên: “…”
Như vầy cũng quá là tào lao luôn rồi!
Bang chúng đợi nửa ngày cũng không thấy cậu hé răng, lại hỏi cậu luyện ra chưa.
Mặt Việt Nhiên không hề có cảm xúc, dứt khoát quăng bé Gà Béo kia ra.
Toàn thân bé Gà Béo trắng như tuyết, lông xù.
Có thể là do lần đầu tiên được triệu hồi nên nó cực kỳ vui vẻ, vỗ cánh nhỏ bay xung quanh chủ nhân, kết quả vừa mới xoay được gần phân nửa, liền ngã một cái ‘phịch’ lên mặt đất, mệt đến nổi thở phù phù.
[Đội Ngũ] Thân Hóa Thương Khung <: Đáng yêu quá đê ~(≧▽≦)~
Xí, đáng yêu em gái mi!
Việt Nhiên im lặng nhìn nó, hận không thể chặt đôi nó ra, vật liệu cậu đổi được sau khi cực khổ đánh đấu trường đều đi toi hết luôn!
Bang chúng không biết rõ chân tướng đều cảm thấy dáng vẻ đáng yêu kia rất hợp với bang chủ phu nhân của họ, liền ăn theo nói đáng yêu quá.
Vì Việt Nhiên phải duy trì tính cách đã được thiết lập nên rất phối hợp mang bé Gà Béo này theo, không cảm xúc đi chơi cả ngày.
Buổi tối lúc Khương Tiêu login liền thấy cậu kéo theo một con gà nhảy tới trước mặt mình.
[Bang Hội] Thân Hóa Thương Khung <: Lão công anh tới rồi [vui vẻ xoay vòng vòng]
[Bang Hội] > Lai Nhật Thương Khung: Ừm, cái gì vậy?
[Bang Hội] Thân Hóa Thương Khung <: Em luyện đó, đáng yêu không [vui vẻ]
[Bang Hội] > Lai Nhật Thương Khung: Đáng yêu.
[Bang Hội] Thân Hóa Thương Khung <: [vui vẻ]
Khương Tiêu nhìn mấy biểu cảm kia, nhịn không được phải gửi nhắn tin riêng.
[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Cậu thích nó thật à?
[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Anh đoán xem.
Khương Tiêu ngẫm lại tính cách của tiểu hồn sư, khóe miệng khẽ cong lên.
[Bang Hội] > Lai Nhật Thương Khung: Đi, lão công dẫn em đi đấu trường, thử sức của é Gà Béo này một chút.