Chương Nhận Ra Tình Cảm
1
Chapter 9: Nhận ra tình cảm
****************************
Xe cấp cứu đến, Kai và mọi người cùng đến bệnh viện với Yuki, khi đến nơi Yuki lập tức được đưa vào phòng cấp cứu ngay, trước khi vào bác sĩ có nói là cần người nhà bệnh nhân đến nên Kai đã tìm số điện thoại của bố mẹ Yuki trong điện thoại của cô, khi gọi điện thoại thì những câu trả lời của họ khi biết việc Yuki bị tai nạn đó là: “Vậy cháu thay cô/chú đăng kí đi, cô/chú thật sự rất bận nên không thể tới được, tiền viện phí cháu cứ nói lại cô/chú sẽ trả”, thái độ thì thờ ơ cứ như Yuki là ngươig lạ vậy khiến cho anh rất bực mình, anh chỉ muốn ngay lập tức gặp họ chửi họ và đánh cho họ một trận vậy, anh phẫn nộ vô cùng vì không thể ngờ rằng cha mẹ cô ấy lại có thể cư xử như vậy, cứ như thể là người ngoài vậy. Thấy anh phẫn nộ vô cùng Kito lại khuyên Kai nên bình tĩnh lại, đang khuyên Kai thì lại thấy Maili khóc lên khóc xuống trước cửa phòng cấp cứu, Kito thấy vậy liền chạy lại đỡ Maili và ôm cô khuyên cô nên bình tĩnh, Maili ôm lấy Kito nhưng vẫn khóc nức nở như thể không muốn dừng lại. Bên này thì Maili đang khóc thảm thiết, bên kia thì đang tức giận, phẫn nộ vô cùng, Kito nhìn thấy cảnh này thì chỉ biết thở dài, không phải là anh không lo cho Yuki nhưng cũng phải giữ bình tĩnh thì mới có thể giải quyết mọi chuyện được chứ cứ như 2 người bọn họ với tâm trạng như vậy thì sao đủ minh mẫn xử lí mọi chuyện cơ chứ.
Đợi suốt 3h đồng hồ, cánh cửa phòng cấp cứu cuối cùng đã chịu mở ra, bác sĩ bước ra, Kai và Maili như mèo thấy cá chạy lại giữ lấy bác sĩ hỏi tấp nập : “Yuki/cô ấy sao rồi”, bác sĩ trả lời: “Hiện tại bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch mọi người không cần phải lo lắng chỉ có điều…”
-Có điều gì thưa bác sĩ –Kai và Maili sốt sắng hỏi.
-Có điều bệnh nhân đã bị mất máu quá nhiều nên đã bị rơi vào tình trạng hôn mê, còn việc khi nào tỉnh dậy thì phải tùy theo tình trạng sức khỏe và cũng phải xem bệnh nhân còn muốn tỉnh lại hay không nữa, tình trạng xấu nhất có thể xảy ra là bệnh nhân sẽ phải sống cuộc đời thực vật.
-Không cậu ấy nhất định sẽ tỉnh lại mà nhất định là vậy *day day tay áo bác sĩ* -Kai nói.
-Cậu cứ bình tĩnh, bây giờ vẫn chưa thể nói gì được .
-Kai bình tĩnh đi, dù sao thì Yuki cũng qua cơn nguy hiểm rồi mà, bình tĩnh lại đi. –Kito khuyên can Kai
Sau đó Yuki được đưa vào phồng bệnh chăm sóc, Kai đi làm thủ tục nhập viện cho cô rồi quay lại chăm sóc Yuki, Kito nói để đó đã có cậu và Maili chăm sóc rồi nên Kai về nghỉ ngơi đi vì anh còn lịch quay nữa nhưng Kai đã thẳng thắn trả lời không chút do dự:
-Tao sẽ ở đây chăm sóc Yuki, mày với Maili về trước đi, lịch quay tao gọi cho quản lí hủy hết rồi, giờ đối với tao Yuki quan trọng hơn thứ gì hết.
Kito biết dù có nói gì them chăng nữa thì cũng sẽ không có kết quả gì vậy nên anh đưa Maili đi về để Kai một mình yên tĩnh chăm sóc Yuki. Sauk hi 2 người họ ra về mình Kai ở lại, Kai đau lòng nhìn Yuki mà rơi nước mắt, những giọt nước mắt này của anh là thật lòng chứ không phải là những giọt nước mắt dùng để diễn. Anh cầm tay Yuki lên áp lên má mình nói:
-Rốt cuộc thì cậu còn bao nhiêu đau khổ nào chưa chịu đựng vậy, bố mẹ thì li hôn bỏ mặc không quan tâm, sống tự lập hồi 3 tuổi, vậy tuổi thơ của cậu có những gì vậy, cậu đã chịu đựng những gì vậy, mình thật sự không thể hiểu nổi con người cậu nữa, mạnh mẽ hay yếu đuối, tinh nghịch hay lạnh lùng mình thật sự không biết nữa, liệu cậu có thể sẽ chia cùng mình không vậy. Cậu hay mau tỉnh dậy đi, không có cậu cãi nhau mình buồn lắm, cô đơn lắm.
Kai cứ như vậy khóc bên cạnh Yuki rồi thiếp đi lúc nào không biết. Đến mai Maili và Kito đến thăm Yuki thì vẫn còn thấy Kai nằm đó ngủ, tay không chịu buông tay Yuki ra, nước mắt làm ướt chăn khiến 2 người nhìn nhau lắc đầu, cả 2 người đều nghĩ: chắc cậu ấy khóc nhiều lắm, rõ rang là thích người ta vậy mà cứ giả vờ, suốt ngày cãi nhau thề sống thề chết không đội trời chung vậy mà….
Kito khẽ kéo Maili ra ngoài để không gian yên tĩnh cho 2 người, một lúc sau Kai tỉnh dậy, nửa bước cũng không chịu đi chỉ ngồi im đó nhìn Yuki. Kito với Maili dù nói cách nào cũng không thể khiến anh đứng lên được, ăn không chịu ăn, uống cũng không chiun uống vậy nên chỉ sau 3 ngày anh đã bị ngất đi vì quá sức, lần này anh nằm bên cạnh giường Yuki ngắm nhìn cô, bác sĩ không cho anh ra khỏi giường bệnh Kito với Maili cũng vậy nên anh đành nằm đó nhìn Yuki. Maili chăm sóc Yuki, Kito chăm sóc Kai, 2 người luôn thay phiên nhau túc trực trong phòng bệnh.
Kai nhìn Yuki và cũng đã nhận ra một điều rằng là không biết cô đã từ lúc nào bước vào lòng anh, chiếm giữ một vị trí quan trọng trong anh. Ở bên cô tuy lúc nào cũng cãi nhau nhưng anh thật sự rất thoải mái, cứ như được sống là chính mình vậy nhưng rồi anh chợt nhói lên khi chợt nhớ ra mối tình đầu của anh, anh bị người mình yêu phản bội, lừa dối, cô bỏ anh đi khi nghe tin đồn gia đình anh phá sản, anh thì bị đuổi ra khỏi ngành giải trí chính vì vậy mà anh đã trở nên không còn dám tin vào tình yêu nữa, rốt cục tình yêu có tồn tại hay không anh thật sự không biết. Liệu giờ đây anh còn có thể yêu không, anh còn dám yêu Yuki không, liệu cô ấy có phản bội anh như người con gái trước kia không, anh thật sự không biết.
Sau 5 ngày nằm giường bệnh thì Kai đã khỏe lại như trước, anh lại tiếp tục chăm sóc cô nhưng vì Kito và Maili nói sẽ không cho anh chăm sóc nữa nếu anh không chịu ăn nên trưa hôm đó anh đã chạy xuống dưới bệnh viện ăn ít cháo rồi quay lại phòng bệnh. Chưa tới phòng bệnh, anh thấy Kito với Maili có vẻ sốt sắng ở ngoài, bác sĩ thì chạy vao có vẻ rất vội vàng, trong lòng anh như cảm thấy điều không hay anh chạy lại hỏi Maili và Kito xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, Maili với Kito nói : “Yuki tỉnh lại rồi” nghe được điều này lòng anh vô cùng vui mừng, anh quay người lại chạy vào phòng bênh thấy bác sĩ đang kiểm tra cho cô thấy cô đã mở mắt ra anh thật sự đã thở phào nhẹ nõm, chạy lại ôm Yuki: “Rốt cuộc thì cậu đã tỉnh lại rồi, cậu có biết tôi đã lo lắm khong hả”.