Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 72: Q.14 - Chương 72: Bối cảnh đủ miễu sát (2).






Diệp Tử Tô hiểu ý cười, đang ở vị trí này, Ina cũng không có biện pháp tùy tiện giống như Lâm Hồi Âm như thế này, ít nhất vào lúc này thân phận công chúa thực sự không đáng hâm mộ.

- Không cần đâu, chị cũng làm quen được không ít bạn bè, Aslan thật sự chỗ tốt, học được không ít này nọ.

Mấy ngày nay Diệp Tử Tô cũng như cá gặp nước, tư liệu toàn phương vị cùng tư liệu sống, không thể không nói điều kiện trụ cột của học viện Hoàng Gia còn tốt hơn nhiều so với OMG, về phần tư liệu lưu trữ, lại không có cách nào khác so với. Trước kia Diệp Tử Tô cảm thấy sở nghiên cứu của công ty rất vĩ đại, hiện tại xem là có điểm ếch ngồi đáy giếng.

Loại chênh lệch này không phải một ngày hai ngày có thể bù lại, nhưng mà một thế hệ học viên mới của Trái Đất, không biết từ lúc nào Diệp Tử Tô lại có một khát vọng.

Có một ngày nàng có thể cống hiến một phần lực lượng để Trái Đất quật khởi, không thể để cho người ta xem thường Trái Đất!

Đây là nơi nhân loại bắt đầu!

Loại tâm tình này, Lâm Hồi Âm sẽ không thể lý giải, một ý tưởng kỳ diệu xuất hiện ở trong đầu của nàng, thật sự là quá tốt, trái tim không tự chủ được mà đập nhanh lên, thật muốn lập tức thử xem.

……..

Vương Tranh được thả ra, hắn không hề cảm thấy đây là chuyện quan trọng gì, đổi một người khác, một đệ tử nếu gặp phải loại sự tình này, chỉ sợ một đoạn thời gian rất dài tâm tình đều bị ảnh hưởng, nhưng đối với Vương Tranh mà nói thật sự chỉ là chút việc nhỏ.

Điểm ấy ngay cả Lâm Hồng cùng Tiếu Phỉ đều có điểm chậc chậc lấy làm kỳ, người này không phải giả vờ, tâm tính của một người không thể giấu diếm. Không thể không nói, ấn tượng của Lâm Hồng đối với Vương Tranh không tính rất tốt, dù sao hắn cũng là một trong các đương sự dính đến toàn bộ sự tình.

Nhưng mà loại thái độ này, loại lòng dạ này quả thật làm cho Lâm Hồng có chút ngoài ý muốn.

Tiếu Phỉ còn muốn xử lý chuyện tình kế tiếp sau đó một chút, dù sao coi như Vương Tranh là đại náo cục cảnh sát, nhưng thân là giảng viên, nàng không muốn để cho đệ tử lộ sáng tỏ quá mức, hoặc là thừa nhận một ít trình tự không cần thiết. Từ ngay từ đầu trách nhiệm chuyện này thuộc về Aslan, phải biết rằng, trong lúc còn học Đại Học, một trong số văn bằng phụ được Tiếu Phỉ lấy thêm chính là luật pháp quốc tế.

Vương Tranh chuẩn bị đi bộ trở về, lại gặp một người khá ấn tượng đúng ra không cần đến, anh bạn này ở cửa đi qua đi lại.

Là Trì Mộ Dã.

Vương Tranh trong lòng ấm áp, là anh em thì không phân biệt trời Nam đất Bắc.

- Hắc hắc, Mộ Dã, loay quay làm cái gì đây?

Trì Mộ Dã nghe tiếng xoay người, vừa thấy Vương Tranh, lập tức nhảy dựng lên:

- Ngươi thật sự được thả ra, thật tốt quá, đến đưa ngươi lễ vật!

Vừa nói xong lấy một cái đen tuyền gì đó trực tiếp tạt lên đầy mặt Vương Tranh, bạn học Vương trợn mắt há hốc mồm, sau đó Trì Mộ Dã ôm Vương Tranh một cái:

- Chúc mừng đã ra, ta ôn đi lên mạng tra xét tập tục Trái Đất của các ngươi, nghe nói từ loại địa phương này đi ra đều dùng vật hư thối để xua cho hết xui, ta mất rất nhiều sức lực mới lấy nước bùn, cũng coi như vật hư thối.

Vương Tranh trợn mắt há mồm, chuyện này đại khái xem như chuyện không hay ho nhất trong cả ngày hôm nay, may mắn Trì Mộ Dã còn chuẩn bị khăn mặt.

Vương Tranh đi tới lề đường gần đó phun ra:

- Ngươi ở trang web của thánh phán nào tra được, cho dù có chúng ta cũng là dùng tàu hủ thúi!

- Tàu hủ thúi, là cái gì thúi, không phải không khác nhau là được hay sao.

Trì Mộ Dã mở mắt to hồn nhiên trông chờ.

Vương Tranh bại lui, hắn không muốn dây dưa ở trên vấn đề này

- Lần sau nhập gia tùy tục, không cần làm mấy chuyện trời ơi đất hỡi này.

- Hì hì, Vương Tranh, ngươi là như thế nào làm được?

Trì Mộ Dã một bộ là bộ dáng hiếu kỳ.

- Cái gì mà làm sao làm được?

- Kelin Dayton a, ngươi không biết sao, người này bị đuổi ra học viện, lại bị khu trục, biết bao nhiêu người vỗ tay tỏ ý vui mừng, rất trâu bò!

- Đại khái là cô giáo Tiếu Phỉ làm đi, xem như tên nhóc này mạng tốt, bằng không ta khẳng định cẩn thận giáo dục để hắn biết cách làm người như thế nào!

Vương Tranh cười nói, hắn kỳ thật cũng không tức giận, hôm nay hoạt động vẫn là rất thích, một đoạn thời gian không rèn luyện, cả người khó chịu.

Trì Mộ Dã nửa tin nửa ngờ, nhưng mà nghĩ không ra đầu cua tai nheo của chuyện này, chỉ có thể nói Kelin Dayton tội ác chồng chất, đây là kết cục cho việc luôn khi dễ người thành thật.

Điện thoại của Vương Tranh vang lên, là Tiếu Phỉ nhắn lại: Nhớ cảm ơn cho tốt, là Hồi Âm, em tên nhóc này không cần phải gặp rắc rối, đây là Aslan, không phải Trái Đất, em cho rằng là nơi nào cô cũng có thể ra mặt được sao.

Mặc dù có chút cười khẽ, nhưng ý vẫn là rất minh xác, chuyện lần này đúng có điểm lớn, Tiếu Phỉ thực sự bao che cho hắn, nhưng thân là đệ tử, có lẽ hắn hẳn là cố gắng giảm bớt phiền toái.

Chết tiệt nha, tại sao mình luôn đụng tới loại cặn bã như thế, cũng không thể nói như vậy, chỉ là người khác đụng tới loại sự tình này thì sẽ nhịn, chỉ là hắn không nhịn được thôi.

Nhưng mà nhìn xem Trì Mộ Dã một bên cao hứng phấn chấn, có lẽ loại sự tình này, luôn cần có người đi làm.

Có lẽ là người khác, có lẽ là hắn.

Vương Tranh cũng không nghĩ tới chỉ là chút việc nhỏ nhưng lại làm người bên cạnh khẩn trương như vậy, Diệp Tử Tô vừa thấy Vương Tranh thì liền kiểm tra từ trên xuống dưới, xác định không bị sứt mẻ gì mới thở ra một hơi.

Một bên Trì Mộ Dã há to miệng, trông mong nhìn Diệp Tử Tô:

- Ta là bạn bè tốt nhất của Vương Tranh ở Aslan, bạn học Tử Tô phải không, về sau ở Aslan gặp được chuyện gì thì có thể tìm ta, ta nổi danh cọp Maja, không có chuyện gì làm không được.

Nháy mắt, hình tượng Trì Mộ Dã trở nên cao lớn:

- Thì ra Trái Đất cũng có người đẹp a.

Vương Tranh dở khóc dở cười:

- Ngươi nói thế là gì, chẳng lẽ là Trái Đất chúng ta thật sự là thế giới man hoang sao?

Diệp Tử Tô cũng buồn cười:

- Ta cũng đến Aslan mới biết được, bên ngoài đều có hiểu lầm lớn đối với Trái Đất như vậy.

- Kỳ thật cũng chỉ là không hiểu biết, Tử Tô, xem ra chúng ta là bắt buộc phải làm cho mọi người hiểu rõ Trái Đất thêm một chút.

Vương Tranh trong ánh mắt lóe ra hào quang, đã trải qua chuyện này chẳng những không làm cho hắn nổi giận, ngược lại càng thêm hưng phấn.

Càng là như thế này, càng phải đấu một trận.

- Đại ca dương cờ, Tử Tô tự nhiên là toàn lực đi theo!

Diệp Tử Tô cũng là giống nhau, thân là người Trái Đất, nàng cũng sẽ không lùi bước.

- Tốt, rất tốt, nếu mọi người có duyên phận như vậy, ta mời khách, chúc mừng Vương Tranh tránh được một kiếp!

Trì Mộ Dã cười nói.

Diệp Tử Tô vô cùng tin tưởng thực lực của Vương Tranh, nhưng dù sao cũng là người thừa kế OMG, đối với giàn giáo quyền lực của xã hội này, từ nhỏ đã có nhận thức rõ ràng, ở học viện Hoàng Gia Aslan vì người Trái Đất tranh một hơi, thực tế không phải chỉ trông vào thực lực là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.