Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 152: Q.16 - Chương 152: Đánh giá (2).






- Binh lính học viên ngươi chạy chậm một chút, bảo trì được tiết tấu đuổi kịp trạch Ba là được, chính là tên gầy teo kia, làm quen rồi chứ?

Vương Tranh gật gật đầu:

- Tốt.

Kinh Long khẽ gật đầu, lại đưa mắt nhìn từ phía sau theo kịp lão Hùng cùng Gan Lớn, hai người kia ở bên trong tiểu đội có nhân duyên tốt nhất, cũng là do tính cách nhiệt tâm nhất yêu thích kết bạn, liền mở miệng nói:

- Gan Lớn, lão Hùng, các ngươi quan âm binh lính học viên một chút, theo ở phía sau, chỉ cần cam đoan nửa đoạn trước đừng tụt lại phía sau là được, thi đấu là tổng thời gian của mọi người, chúng ta ở phía trước chạy nhanh , các ngươi hơi chậm một chút cũng không sao cả.

- Đi đi, dù sao ta cũng là loại chạy không nhanh, sự chịu đựng còn tạm được a.

Thường Gan Lớn cười cười, loại trận đấu này, hắn bình thường cũng sẽ làm cái đuôi của đội ngũ.

Lão Hùng túm lỗ tai, hắn là muốn chạy lên trước, chỉ là đưa mắt nhìn về Vương Tranh cùng Ba Lý, liền thả chậm bước chân.

Vương Tranh cũng không có gì, tốc độ đều đều , chỉ cần không lọt đội là được, đối với hắn mà nói hai ngày không ngủ nghỉ đầu óc hơi chút có mệt mà thôi, hơn nữa chủ yếu là còn vì điều chỉnh thử robot hao tốn không ít trí nhớ, trên thân thể, là hoàn toàn không có vấn đề. Chẳng qua hắn cũng may mắn, nếu phân đến tiểu đội Cáo Bạc, chỉ sợ cũng sẽ tươi sống bị ghê tởm đến chết.

Vừa lên đến, hai đội liền đánh đến gay cấn, tuy rằng không có đấu đá kịch liệt, nhưng hợp lại tốc độ chạy đi thì ngươi cản ta ta cản ngươi, cũng là không khống chế được.

Hai tiểu đội có thể đấu đến tình trạng bây giờ, thực lực cũng thật sự sàn sàn như nhau, cả hai bên ai cũng ăn không được người kia.

Hai gã đội trưởng nghĩ cũng không cần nghĩ, vô luận ai thắng, nhiều nhất kém 1-2s, mà 1-2s có thể không mang đến chênh lệch.

Đội nào sẽ thắng, liền xem đội viên khác phát huy.

1’ sau, hai đội đều bắt đầu tăng tốc, thực lực mạnh, đã bắt đầu rời khỏi đại đội chạy ở phía trước, hình thành nhóm thứ nhất chạy dẫn đầu.

Kinh Long cầm cờ chạy ở ở phía trước, đội phó tiểu đội Cáo Bạc liền đi theo hắn chỉ kém có nửa bước, kỳ thật là sóng vai ngang nhau, chẳng qua Kinh Long vốn là tên cơ bắp, ở mặt chất lượng có ưu thế tuyệt đối, núi thịt quét ngang, căn bản là không ai dám cùng hắn cứng rắn cướp đoạt vị trí phía trước.

- Ha ha, chạy nhanh như vậy? Tên não cơ bắp, xem ra hôm nay ngươi không lo lắng nha

Đ phó tiểu đội Cáo Bạc là Dương Điển cười lạnh, trực giác đến tên cơ bắp có chút không thích hợp, tuy rằng và bình thường giống nhau đều xông lên cướp đoạt chạy ở trước nhất, nhưng mà tiết tấu tốc độ đã nhanh hơn.

Chớp mắt, Dương Điển nhếch khóe miệng tươi cười càng vui vẻ:

- Ta nhớ ra rồi, có phải bởi vì người mới tới của các ngươi không được hay không? Nghe nói đó là kẻ dở hơi từ hệ Mặt Trời, tiểu đội Cáo Đỏ các ngươi thật sự là nhân tài xuất hiện lớp lớp a!

- Không cần ngươi quan tâm.

Kinh Long nhịn tính nóng nảy xuống, nhanh hơn bước chân bỏ Dương Điển ra mấy mét, nhưng mà Dương Điển có thể trở thành đội phó tiểu đội Cáo Bạc, cũng là ngườicó thực lực 100%, tiết tấu bước nhanh đuổi theo.

- Chậc chậc, lại nói tiếp, ngươi có thể còn không biết, đội chúng ta bổ sung cái người mới, ha ha, tuy rằng không chạy trốn nhanh, nhưng mà vẫn có chút bản lĩnh.

Kinh Long mắt điếc tai ngơ, Dương Điển đội phó tiểu đội Cáo Bạc, cùng Cáo Bạc là một giọng, âm thanh thật sự là…, nghe hắn nói còn không bằng nghe chó sủa, thân hình chợt lách qua, đánh tới phía Dương Điển.

Dương Điển cười lạnh một tiếng, để cho thân hình Kinh Long vượt qua, sau đó bắt lấy tiết tấu, nhân cơ hội một đợt phản đẩy, xem không vừa mắt là một chuyện, nhưng loại so đấu này vẫn có điểm mấu chốt nhất định, có thể tông hay níu kéo lẫn nhau, nhưng không thể đánh nhau thực sự.

Kinh Long rối loạn bộ pháp hai bước, nhưng mà Dương Điển cũng không có dễ chịu, tốc độ của hai người đều bị kiềm hãm, sau đó cùng bùng nổ lên, rất nhanh, hai người liền chạy ra khỏi nhóm chạy thứ nhất, vừa chạy vừa đấu.

Đội phó không ngừng xung đột, các đội viên của bọn hắn đấu đá cũng không lúc nào dứt, miệng cũng không nhàn rỗi, dù sao khiêu khích được bao nhiêu thì tính bấy nhiêu.

Hai bên đều là vô cùng thuần thục thói quen đấu đá, hiểu biết đối thủ, hiểu rõ đối thủ còn hơn hiểu được vợ của mình, thậm chí đối thủ có mấy nốt ruồi, mọc ở đâu cũng biết được.

Hai bên đều có chiêu riêng, dường như thế lực ngang nhau, ai cũng không thể dẫn đầu lâu lắm, vừa chạy lên, đã bị người khác từ phía sau đánh ngã hay lừa cho đổ.

Vương Tranh, lão Hùng, Ba Lý còn có Thường Gan Lớn chạy cùng một chỗ, là ở vị trí cuối cùng của đội ngũ, vị trí này, hiển nhiên không có người nào sinh ra hứng thú đối với bọn hắn, đã là cuối cùng.

- Chúng ta khống chế tiết tấu, 10km, thể lực là mấu chốt, đã từng chạy hạng mục chạy đường dài trong đại hội thể dục thể thao ở trường học hay không? Đạo lý giống như nhau, chỉ là hiện tại nhiều hơn một chút phụ trọng trang bị chiến đấu mà thôi, bí quyết ở 9km trước là hô hấp, 1km cuối cùng so kè về ý chí .

Thường Gan Lớn một bên chạy, một bên không ngừng nhắc tới, cũng không phải thật sự cùng người nào đó nói nói, đây là tiết tấu của hắn, giống như chỉ cần nói chuyện, hắn có thể chạy liên tục không thấy mệt, còn có thể bảo trì một tiết tấu hô hấp không tệ lắm.

Lão Hùng lại là cắm đầu cắm cổ, bước chân sải rất lớn, nhìn ra được, hắn không có dùng toàn lực.

Lúc này, đã không có đường có thể chạy bình thường, đã hoàn toàn là dã ngoại, cỏ xanh trên mặt đất thấm đẫm sương sớm giống như mưa bình thường làm ướt bùn đất, đế giày dẫm nát xạt xạt nghe rung động, bùn đất kiểu này rất dính, thoáng ướt nhẹp, mặt đất thật giống như có lực hút, mỗi một lần nhấc chân, đều cần ra sức chạy đi, cái này cũng làm trở ngại tốc độ bình thường.

- Tiết tấu, tiết tấu, tiết tấu .

Thường Gan Lớn miệng niệm từng từ rõ ràng, không xem lầy lội ra gì, có đôi khi phương pháp tinh thần thắng lợi dùng rất tốt, nhưng mà Ba Lý không được, trong cơ thể bắt đầu có chút không khống chế được, lão Hùng nhìn hắn một cái, khẽ cau mày, dùng một tay giữ chặt cánh tay Ba Lý, đưa hắn nương theo chạy lên, lão Hùng không phải còn có cái biệt danh gọi là lão Hùng, cũng không bởi vì hắn họ Hùng nên gọi là lão Hùng, mà là cả ngày hắn chém gió nói bản thân hắn một quyền có thể đánh chết một đầu gấu.

- Binh lính học viên, nếu ngươi cảm giác đã cố hết sức, đừng cứng rắn chống đỡ, giữ chặt ta. Ta mang ngươi chạy không thành vấn đề, lần này chỉ cần chúng ta chừa thể lực cho tốt, đến cuối cùng tiến lên đuổi kịp đội ngũ là có thể tất thắng.

Chạy qua phiến bùn đất xốp này, chạy qua một gò núi, lão Hùng cười cười, đứng cao nhìn xa. Tiểu đội Cáo Đỏ có người dẫn đầu khá nhiều, nhóm thứ nhất đã chạy xuống núi, đội phó Kinh Long đã chạy không thấy bóng người, trước mắt mà xem, tiểu đội Cáo Đỏ có ưu thế dẫn đầu rất lớn.

Vương Tranh cười cười gật gật đầu:

- Tốt.

tục không có ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.