Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 16: Q.3 - Chương 16: Hiến thân cho nghệ thuật (1).




Mac Lauren gật gật đầu:

- Ích lợi là có, nhưng là công ty chúng ta là chú ý đến lợi nhuận, loại mở rộng này sẽ đánh vỡ tiền lệ, đồng thời cũng chiếm rất nhiều tài nguyên tuyên truyền của công ty, phương diện này ngươi cũng biết, cho nên thưởng phạt rõ ràng…

- Mac Lauren tiên sinh, ta chỉ vì cái này kế hoạch đưa ra giả thuyết cùng làm người chấp hành, cảm ơn mọi người nguyện ý cho ta cơ hội này, nếu là có gì ngoài ý muốn, ta sẽ toàn quyền phụ trách!

Sauron bình tĩnh nói ra, đến một bước này, đã như tức nước vỡ bờ, làm được thì phải làm, không làm được cũng phải làm.

Đối với hắn mà nói, kỳ thật cũng không có khó xử như vậy, nghĩ lại mấy tháng trước, hắn đã cùng đường, mà hiện tại ít nhất có lựa chọn, dốc toàn bộ lực lượng còn có thể cược một trận.

- Tốt lắm, ngươi hiểu được là tốt rồi, kế hoạch này được thông qua, các bên có liên quan phối hợp một chút, ta không hy vọng nhìn thấy có công đoạn nào đó xảy ra vấn đề, ai có vấn đề người đó sẽ chịu trách nhiệm liên đới!

Mac Lauren nghiêm túc nói, làm một trong các tổng tài của công ty CT có quyền lực xử lý công việc, quyền uy của hắn là không thể nghi ngờ.

Thực hiển nhiên, đối với chuyện này, Mac Lauren biểu hiện thái độ ủng hộ.

Sauron có vấn đề của Sauron, Mac Lauren tự nhiên có vấn đề của Mac Lauren.

Ở hệ Mặt Trời, Địa Cầu biểu hiện bình thường, ở liên minh Ngân Hà hệ Mặt Trời biểu hiện cũng rất bình thường, nhưng cần phải có một vài điểm tỏa sáng!

Đến vị trí như Mac Lauren, đã không đến mức quan tâm đến sự dao động, mà là cần mặt mũi!

Hội nghị chấm dứt viên mãn, tiếng vỗ tay một mảnh, nhưng mà trong nụ cười của mọi người đều là sự giả dối, bọn họ đang đợi để chế giễu, lăn lộn nhiều năm như vậy mới có thể đi đến vị trí này, đều là dựa vào ổn thỏa mới có được như ngày hôm nay. Cái này rõ ràng là đem hy vọng ký thác ở trên người một người, rất không đáng tin cậy, hơn nữa làm gì có ai có thể mãi mãi giành thắng lợi được?

Tên này Sauron cũng là được ăn cả ngã về không mà thôi.

Sauron ngẩng đầu mà bước tiêu sái đi ra ngoài, đến tuổi này bỗng nhiên lại toả sáng mùa xuân thứ hai, có chút nhớ lại công việc đã làm. Làm việc ở CT nhiều năm như vậy, từ một lập trình viên nho nhỏ đi từng bước một đến chức vụ phó tổng của khu vực Địa Cầu, người phụ trách khu vực Châu Á. Hắn đã quên mất niềm vui khi phấn đấu, bản thân cả ngày ngồi như con rối gỗ, hôm nay thật sự cảm thấy vui sướng một trận.

Đôi khi, chính là trực giác, tuy rằng hắn cùng Khô Lâu chưa gặp mặt lần nào nhưng là một fan bí mật của CT, Sauron đã nhìn vô số lần ghi hình chiến đấu Khô Lâu, không bỏ sót một chi tiết nào.

Kỹ thuật, thể lực, kinh nghiệm, thậm chí tâm lý, toàn bộ đều có thể từ chi tiết nhỏ khai quật ra.

Đây tuyệt đối là một chiến sĩ chân chính đáng sợ.

Mặc dù đôi khi cũng sẽ có một chút tình huống không thể hiểu, nhưng trực giác nói cho hắn, tuổi của đối phương hẳn sẽ không rất lớn, nhưng là từ phương diện chiến đấu nhìn xem thì có vẻ đây là một chiến sĩ hơn 40 tuổi có đẳng cấp cao cấp mới làm ra được.

Nhưng chuyện này thì đã làm sao?

Chuyện đã quyết định làm, sẽ không cần cả ngày miên man suy nghĩ nữa.

Bạn học Vương cũng không nghĩ tới mọi chuyện phức tạp như vậy, lại càng không nghĩ đến biểu hiện của hắn đã làm liên lụy đến đấu tranh bên trong của CT.

Giang hồ chỗ nào cũng có.

…….

Hiện tại quân đoàn đang rất Hot, quân đoàn Khô Lâu ổn định tại vị trí khá cao, người chơi rất nhiều, Rainbow cùng Chúa Tể Hoang Dã hai cao thủ gia nhập cũng mang đến hỏa lực thật lớn.

Rainbow cùng Chúa Tể Hoang Dã đều có thể dẫn người đánh đoàn chiến, Rainbow là dựa vào trang bị để nghiền áp còn Chúa Tể Hoang Dã là thuần bạo lực, không thể không nói, một thám báo đẳng cấp pro có thể nghịch chuyển chiến cuộc, điều này làm cho không ít người đều hưởng thụ cảm giác lật ngược trận đấu.

Cổ ngữ có nói, một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao, tuy rằng năng lực đồng đội có hạn mà là nếu gặp một đội trưởng tốt, vẫn là có thể sáng tạo kỳ tích.

Rainbow cùng Chúa Tể Hoang Dã cũng chưa bao giờ hưởng thụ qua như thế, như mặt trăng được vô số vì sao vây quanh, có thời gian nghỉ ngơi liền đi lên đùa giỡn, thuận tiện nhìn xem có thể gặp được Khô Lâu hay không.

Kỳ thật mọi người luôn tưởng tượng có thể cùng Khô Lâu đánh đoàn chiến, khi đó sẽ là tình cảnh gì?

Một lần Penta Kill trước đó quả thật làm cho trí nhớ người ta khắc sâu!

Diêu Ngả Luân, Trần Tú cùng đại gia Tô là chiếm tiện nghi nhiều nhất, do chức vị nên ba người có thể đi theo Rainbow chiến đấu nhiều trận. Trên cơ bản đến thời điểm đoàn chiến, bọn họ chỉ cần phụ trợ là được rồi nhìn Rainbow phát ra bạo lực, giết đối thủ đến long trời lỡ đất.

………..

Chương trình học buổi sáng chấm dứt, Vương Tranh nhận được điện thoại Diệp Tử Tô, muốn mời hắn dẫn theo Thi Thi ăn cơm.

Đương nhiên là không thể từ chối, sớm muộn gì cũng phải chạm mặt, hơn nữa cũng phải dặn dò thêm một chút, trừ Tiểu Tô, cũng chỉ có Tử Tô mới có thể nhận ra Ina.

Diệp Tử Tô có chuẩn bị tâm lý, nàng biết nữ hài tử mà Vương Tranh có thể coi trọng tuyệt đối là rất tốt, nhưng nàng tự nhận bản thân cũng không tệ, nhưng là khi Vương Thi Thi xuất hiện, Diệp Tử Tô vẫn là sợ ngây người.

Trong ngày sinh nhật, công chúa Aslan đột nhiên giá lâm quả thật làm không ít người sợ ngây người, nhưng cũng không có người để ý thật sự.

Đây là hai đường thẳng song song, thậm chí là hai thời song song, mà hiện tại Ina, công chúa Aslan lại đang ngồi ở trước mắt, tuy rằng tóc đã nhuộm đi, nhưng mà Tử Tô chỉ nhìn một lần liền nhận ra.

Vương Tranh cười cười:

- Tử Tô, Thi Thi tới nơi này học tập mấy tháng, thân phận tạm thời phải giữ bí mật.

Diệp Tử Tô mỉm cười, vươn tay

- Thi Thi bạn học, hoan nghênh ngươi, ta nghĩ chúng ta có thể trở thành bạn tốt!

Hai cô gái nhẹ nhàng nắm tay, Ina cũng lộ ra nụ cười, dường như nàng nhìn ra đối phương rất tự tin.

Diệp Tử Tô có một ưu thế mà Ina không có.

- Thi Thi, ở Thượng Kinh có việc cần thì tìm Tử Tô khẳng định chắc chắn hơn, đại gia Tô l không đáng tin cậy.

- Ha ha, hiện tại ngươi cũng gọi hắn đại gia Tô.

Diệp Tử Tô buồn cười, cũng thật không biết tiểu Mỹ nghĩ như thế nào, lại đặt cho Nghiêm Tiểu Tô cái biệt hiệu này. Còn không thể nói là, lanh lảnh đọc thuộc lòng, rất làm người khác ưa thích.

Ăn cơm trưa ở căn tin trong trường học, rất đơn giản, nhưng mà khẩu vị của hai nữ hài tử đều rất tốt, kỳ thật những thức ăn này hiển nhiên không phải tiêu chuẩn của hai người nhưng mà…

Bạn học Vương cũng không chú ý đến chi tiết này, hắn rất đói bụng, mỗi ngày đều rất đói bụng, phải ăn rất nhiều đồ ăn, quả thật là lượng ăn gấp vài lần so với người bình thường.

- Ngươi thật sự có thể ăn, khẳng định không dễ nuôi.

Diệp Tử Tô cười nói.

- Có thể ăn là chuyện vui vẻ nhất trên thế giới.

Ina nói.

- Đúng là như thế, mà này Đỗ Thanh Thanh có ý kiến, ngươi đáp ứng người ta đến câu lạc bộ mỹ thuật làm người mẫu, sao đến bây giờ còn không đi báo danh? hục đám người này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.