Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 22: Q.6 - Chương 22: Mạo hiểm (2).




Cũng không thể trách Hoàng Tử lại nói chắc chắn như thế, hắn quả thật có tư cách nói như vậy.

Đoàn đội phối hợp tác chiến, thứ này không phải chỉ nói suông ngoài miệng là được.

Hợp tác có thể nghịch thiên, làm cho năng lực cá nhân của đối thủ hóa thành tro bụi.

Rainbow cùng Chúa Tể Hoang Dã cũng đã login, hai người vẫn có sự ăn ý nhất định, nhưng lần này cũng không có nắm chắc quá lớn.

Rainbow, lần này là gánh vác nhiệm vụ làm tay súng bắn tỉa, đối mặt Lucky, hắn một chút nắm chắc cũng không có. Bởi vì hắn vẫn thường lấy Lucky làm tấm gương, xem qua không ít trận đấu của Lucky, sự bình tĩnh cùng khả năng nắm chắc thời cơ đúng là nghịch thiên.

Chúa Tể Hoang Dã thì càng không cần phải nói, thám báo toàn năng tiến vào vòng tròn chuyên nghiệp lựa chọn lớn nhất chính là làm robot phụ trợ. Được xưng đại quản gia, vì đẳng cấp Kim Cương nên Chúa Tể Hoang Dã từng có một lần chiến đấu cùng Hammer, thời điểm đó Chúa Tể Hoang Dã quả thật thực cuồng vọng. Từ đầu đường xó chợ đi ra tính cách vẫn còn hấp tấp như thế, tự nhận là năng lực phi thường cân đối, tuyển thủ chuyên nghiệp là cái rắm gì, tùy tiện có thể đánh bạo.

Kết quả có thể là do quá kiêu ngạo. Khi gặp Hammer, trận chiến ấy tuyệt đối là thế giới sụp đổ, tan tác toàn diện. Bị Hammer ngược đến mẹ đều nhìn không ra,, quả thật là bị đả kích trầm trọng.

Tuy rằng thất bại thật thê thảm, nhưng không có ai thèm để ý, rất đơn giản, tất cả mọi người cho rằng bại bởi tuyển thủ chuyên nghiệp là chuyện thường ngày ở huyện, bị ngược thảm thiết cũng không phải chuyện đặc biệt gì.

Nhưng ở trong lòng Chúa Tể Hoang Dã, quả thật là một đả kích không nhỏ, lại không giống chiến đấu với Khô Lâu. Cùng chiến đấu với Khô Lâu xong, khát vọng của Chúa Tể Hoang Dã là phải tiến bộ, cho nên gia nhập quân đoàn Khô Lâu, nhưng cùng Hammer một trận chiến sỉ nhục, lại chỉ có thể lựa chọn "Quên đi" .

Người lưu lạc trong giang hồ, sớm muộn gì cũng sẽ gặp lại, nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy.

Phỏng vấn xong Hoàng Tử, không ít truyền thông tương quan của CT tiếp tục phỏng vấn Hammer cùng Lucky.

Lucky chỉ cảm thấy hứng thú đối với phỏng vấn viên là người đẹp, người này cũng là có biệt danh là hoa hoa công tử, hoàn toàn tương phản với sự bình tĩnh trên chiến trường, đối mặt phóng viên xinh đẹp phỏng vấn đương nhiên là chém gió tận trời, rồi cùng đối phương trao đổi phương thức liên hệ, về phần trận đấu gì đó thì nói sau đi.

- Lucky ca, ngươi cảm thấy phần thắng trong trận đấu này là bao nhiêu?

Lucky nhịn không được nở nụ cười:

- Tùy tiện thôi cho dù là một chọi ba cũng được, các ngươi còn xem là thật sự sao, chỉ là chơi đùa một tí mà thôi, không cần xem là sự thật.

- Tuyển thủ Hammer, ngươi có ý kiến gì đối với ba đối thủ không, ngươi cảm thấy bọn họ có thể thắng sao?

Mặt khác một bên một nam phóng viên đang phỏng vấn Hammer.

Hammer lắc đầu:

- Không có ý kiến.

- Ngươi xem qua trận đấu của bọn họ chưa?

- Không nhìn qua.

- Ngươi biết bọn họ sao?

- Không biết.

Tất cả những câu trả lời đều rất ngắn gọn sáng tỏ.

- Nhưng theo chúng ta biết, trước kia ngươi cùng Chúa Tể Hoang Dã có chiến đấu qua, thời điểm hắn vừa mới tiến vào đẳng cấp Kim Cương.

- Không nhớ rõ.

... ...

Chúa Tể Hoang Dã gắt gao nắm chặc nắm tay, thất bại không phải chuyện thảm nhất, thảm nhất là đối thủ ngay cả ngươi là ai cũng đã quên.

Thời điểm Vương Tranh cùng Nghiêm Tiểu Tô vào đến, mọi người cũng đã là rất chờ mong một trận chiến này.

Bởi vì cho tới bây giờ, vô luận là bên trong hay là bên trong quân đoàn Khô Lâu truyền ra tin tức đều là không có phối hợp qua, hơn nữa cho đến bây giờ, ngay cả kế hoạch chiến đấu cũng không có.

Ngẫu hứng mà chiến?

Đây là muốn nghịch thiên thành thần, hay là muốn tỏ ra trâu bò?

Trên mạng hình thành hai phe hoàn toàn tương phản, bất quá trước mắt phe bôi đen dường như chiếm cứ ưu thế.

Có lẽ là còn rất nhiều nghi ngờ , hơn nữa đều là có căn cứ kèm theo, ngay cả Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú đều có chút quan tâm.

Bọn họ cũng không thể không đi xem băng ghi hình về chiến đội Hoàng Tử.

Trước mắt là ghi hình chiến đội Hoàng Tử xếp No. 1 trong danh sách tìm kiếm ngày hôm nay ở khu vực Địa Cầu, đây là chuyện mà ngay cả Hoàng Tử bọn họ đều thật không ngờ, đương nhiên bọn họ bình thường đều ổn định xếp trong top 10, chính là vì chút việc nhỏ ấy mà lại có thể thăng cấp lên trên, xem như thu hoạch ngoài ý muốn.

Diêu Ngả Luân vị số liệu khống này nổi giận:

- Dựa vào cái gì a, bọn họ đến khiêu chiến chúng ta, tại sao bọn họ lại xếp ở trên?

Trần Tú nhức đầu:

- Ngả Luân ca, an tâm một chút chớ nóng vội, chờ một lát xử lý xong bọn họ, chúng ta lại có thể lên bên trên, cho dù lên không được đầu đề, coi như là xử lý đầu đề.

……….

- Sếp, đã sắp đột phá qua con số 2.370.000, vẫn còn đang tiếp tục tăng lên

Nghe nhân viên không ngừng báo cáo, Sauron trầm ổn gật gật đầu, dạo này hắn mạo hiểm đã trở nên nghiện rồi hay sao?

Ít nhất ở trong mắt nhân viên công tác dưới tay hắn là như thế.

Nếu Khô Lâu có vẻ am hiểu solo, ít nhất ở mặt công tác hẳn là tận lực an bài thi đấu cá nhân, hơn nữa cho dù như vậy tính nguy hiểm cũng rất lớn, hiện tại lại trực tiếp chơi đoàn chiến, lại là đoàn đội cường đại như thế.

Thắng tất nhiên rất tốt, nhưng là đáng giá mạo hiểm lớn như vậy sao?

Có đáng giá hay không thì trận đấu cũng đã sắp bắt đầu, điều cần phải làm là chờ đợi.

- Lão đại, thật sự không cần an bài một chút chiến thuật sao? Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú về tiêu chuẩn mặt này vẫn có một chút tài năng.

Nghiêm Tiểu Tô có chút quan tâm, mấu chốt là tên tuổi của đối phương quá lớn, hắn đã trực tiếp xem qua Hoàng Tử chiến đấu, chỉ có thể nói một tên trâu bò, hơn nữa hắn lại dùng kích chiến đấu, lực đánh vào rất khủng bố, tổ hợp ba người rất có khí thế thiên hạ vô địch.

- Tùy cơ ứng biến đi.

Vương Tranh cười cười:

- Tốt, không cần lo lắng, ta bắt đầu chuẩn bị.

Tiến vào CT, Vương Tranh bắt đầu hoạt động cho nóng người trước khi chiến đấu, Rainbow cùng Chúa Tể Hoang Dã đều tự động được thêm vào, làm đồng đội, khẳng định phải chuẩn bị một chút. Trong lòng bọn họ có cũng không có một chút tự tin nào, mấu chốt là bọn họ không muốn bởi vì sai lầm của mình mà thất bại.

- Khô Lâu, ngươi có chiến thuật gì, chúng ta toàn lực phối hợp với ngươi!

Rainbow nói.

- Đánh như bình thường đi, phát huy ra thực lực của bản thân là tốt rồi.

Vương Tranh nhắn trở lại.

Rainbow cùng Chúa Tể Hoang Dã đều có chút mộng. Lần này nếu chỉ phát huy ra thực lực của chính mình thì tuyệt đối là thua a.

Nhưng mà hai người cũng khó mà nói cái gì, đối với bọn hắn mà nói quả thật cũng chỉ có thể đánh như bình thường, cảm giác này có chút không ổn, một chút chuẩn bị Khô Lâu cũng đều không có sao.

- Chúng ta nhất định có thể thắng.

Cảm giác được niềm tin của đối phương có chút không đủ, Vương Tranh nói.

- Chuẩn, chúng ta nhất định sẽ thắng!

Chúa Tể Hoang Dã nói, con bà nó, người chết chim hướng lên trời, sợ cái rắm a, liều mạng là cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.