Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 28: Q.13 - Chương 28: Sa mạc nóng như lửa đốt (1).




Nhóm tuyển thủ chỉ đặc biệt ưa thích mới có thể mua một khoản chiến sĩ robot.

Lại buôn bán đơn giản lời một bút, hoa lệ.

Mà Khô Lâu lại biến mất, cảm giác không có gì đặc việc, chỉ sợ rất khó xuất hiện, nhưng Sauron cũng không phải kẻ ngu ngốc, hắn cảm giác được, Khô Lâu cùng OMG quan hệ vô cùng tốt, chỉ cần làm tốt hạng mục của OMG, về sau khẳng định sẽ có cơ hội lại xuất hiện.

……

Vương Tranh, Trương Sơn, Mông Điềm cùng Trương Như Nam đã muốn bước lên đường đi tới căn cứ huấn luyện của IG, nhận được IG điện thoại thông báo, IG giai đoạn thứ hai vòng thứ nhất, được tiến hành ở Trái Đất, là thị trấn Jill nằm trong khu sa mạc Sahara thuộc Châu Phi.

Trải qua thống trị cùng cải tạo địa hình, nguyên bản sa mạc Sahara hơn tám triệu kilomet vuông, đã thu nhỏ lại còn bốn triệu kilomet vuông, nhưng vẫn là sa mạc lớn nhất Trái Đất.

Khu vực Châu Á cũng không có chuyến bay đi đến thị trấn Jill của Sahara, chỉ có thể đến viên ngọc sáng của sa mạc Sahara, thành phố Jiesaiyin rồi trung chuyển.

Trước khi đi, ban giám hiệu tự xuất tiền túi, mời đám người Vương Tranh ở nhà hàng cao cấp tốt nhất Thượng Kinh ăn nhiều một chút:

- Buông tay làm một lần, để cho người khác đều nhớ lại, học viện Chiến Thần chúng ta cũng là học viện nổi danh đã có mấy trăm năm lịch sử!

Guth một lần say mèm, nói linh tinh rất nhiều, vỗ bả vai bốn người Vương Tranh, ký thác hy vọng:

- Trọng trách nặng một chút, nhưng mà ta tin tưởng các ngươi.

Ngày hôm sau, đám người Vương Tranh đi đến thành phố Jiesaiyin của Sahara, mua vé khoang hạng nhất, việc này làm cho bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.

- Ta có thể làm, cũng chỉ có chừng này thôi.

Guth cùng Trác Mục ở cầu thang tiếp dẫn đưa tiễn, bọn họ có thể giúp rất có hạn, có chút áp lực, chỉ có thể làm cho Vương Tranh tự bọn họ đi.

Thành phố Jiesaiyin, viên ngọc sáng của Sahara, bao phủ bởi màu xanh lá của cây dừa, dầy đặc ở bốn phía thành thị. Theo ở chỗ sâu trong đất dẫn ra mạch nước, hết thảy đều được tưới thoải mái, cùng sa mạc tranh đoạt thổ nhưỡng, tuy rằng đây là sa mạc, nhưng phong cảnh độc đáo cùng đầu tư lớn làm cho nơi này trở thành một trong các danh lam thắng cảnh nghỉ phép nổi danh của Trái Đất, cũng thuộc một trong các địa điểm được người giàu có yêu thích nhất.

Từ sân bay Jiesaiyin đi r, mộtt đạo lại một đạo quầng sáng ở giữa không trung mở ra, đó là banner quảng cáo hình tượng thành thịL

- Hoan nghênh đi vào ốc đảo kỳ tích, Jiesaiyin.

- Nơi này có tất cả mọi thứ ngài cần, Jiesaiyin địa chỉ vạn sự thông .

Giữa thành phố, lại không thấy được một hạt cát, vô cùng sạch sẽ, sống lâu lên lão làng, nơi nơi đều là những đóa hoa rực rỡ. Cách năm trăm mét còn có một tòa máy móc tạo độ ẩm, đem độ ẩm cùng nhiệt độ toàn bộ thành thị khống chế ở một trị số tốt nhất đối với thân thể con người.

Không khí dịu mát, trên đường lui tới, đều là các loại xe nổi tiếng.

- Vãi lúa, kia là cái gì? Ta hoa mắt sao?

Trương Sơn hô to gọi nhỏ đứng lên, tại băng ghế sau của một chiếc xe xịn, một đầu hổ cực lớn thò ra dò xét, đang hưởng thụ tốc độ xe mang đến gió lạnh.

Lại vừa chuyển đầu, trên ghê lái phụ của một chiếc xe thể thao khác ngồi một đầu sư tử uy phong lẫm lẫm.

- Không kỳ quái, nơi này là Jiesaiyin, thiên đường để kẻ có tiền khoe khoang.

Mông Điềm thản nhiên nói.

Người khác có tiền thì nuôi mèo quý chó hiếm, người ở Jiesaiyin tùy tiện nuôi các loại thú dữ trong rừng thuộc loại tuyệt chủng, dùng lời nói thật lòng, gien vô tính sinh ra không cần, cần loại được sinh sản tự nhiên kiểu nguyên thủy.

Đang nói chuyện, giữa thông đạo VIP phía bên kia của sân bay, mười mấy người đi ra, mấy người đi ở phía trước, nhìn thấy một hàng người Vương Tranh, lập tức lộ ra tươi cười, bước nhanh đón đi lên.

- Chị Nam, ha ha, thật trùng hợp a, đây là hữu duyên thiên lí năng tương ngộ.

Vừa tới, là đám người Europa của Viên Dã, không nghĩ tới vừa bước xuống đất liền gặp phải người muốn gặp đến nhất.

Viên Dã ánh mắt phần lớn đều đặt ở trên người Trương Như Nam, hiển nhiên một tháng ngày nghỉ, cũng không có cách làm mất sự nhiệt tình truy đuổi của hắn đối với Trương Như Nam.

Đối với chuyện này, Trương Sơn chỉ có thể tỏ vẻ bội phục, dân cư Europa khẩu vị quả thật thực độc đáo.

Vương Tranh cười cười:

- Cùng nhau đi thôi.

Trương Như Nam ánh mắt thực bất mãn, hiển nhiên là không muốn.

- Sơn ca, ngươi cho ta số điện thoại là thật hay là giả thế, ta gọi nhiều lần như vậy, không một lần gọi được.

Viên Dã giữ chặt Trương Sơn, hỏi về điện thoại của Trương Như Nam.

- Ngươi không biết đổi số điện thoại khác rồi hãy gọi sao? Dãy số của ngươi đã sớm bị Nam ca chặn rồi.

Trương Sơn vỗ vỗ bả vai Viên Dã, cua gái không khó, cua Nam ca không dễ, có thể cua thì nên quý trọng đi, nên nhắc nhở, hắn vẫn nói một tiếng.

Viên Dã ngẩn người, dãy số của hắn bị chặn? Đủ nhẫn tâm, nhưng lại càng thích, cô gái có cá tính như vậy, ở liên bang Sao Mộc đều rất hiếm thấy, hắn liền thích loại này.

Trương Sơn rất nhanh liền cùng tổ ba người Europa hoà mình, Trương Sơn là người lanh mồm lanh miệng, rất nhanh liền cố ý dẫn đề tài tới năng lực X, mệt nha, rốt cục hắn hãnh diện, hận không thể nói cho toàn thế giới.

Nghe được Trương Sơn đã thức tỉnh năng lực X, Dana, Konrad, Ngã Duy Mạn ba người ăn ý cười, cũng không làm ra vẻ đắn đo, nói ra một ít kinh nghiệm:

- Giai đoạn mới thức tỉnh, tâm tính rất quan trọng, kiêng kị nhất là vội vàng, nước chảy thành sông, đương nhiên, huấn luyện không thể thiếu, đừng tưởng rằng huấn luyện là không có hiệu quả, việc này tựa như ở sông lớn đãi vàng .

Viên Dã mở to hai mắt nhìn:

- Vãi hàng, ngay cả ngươi đều thức tỉnh rồi?

- Ha ha, đó là, cũng không nhìn xem ta là ai, bằng dáng người này, thiên phú cùng tiềm chất như thế này, tương lai tuyệt đối là muốn trở thành tướng quân, không, là thượng tướng .

Đoạn này về sau muốn lược bớt năm trăm từ là tự biên tự diễn, một khi mở máy nói chuyện ra, Trương Sơn hận không thể để toàn thế giới cũng hân thưởng hắn, tất cả mọi người dở khóc dở cười, gặp qua cao thủnhưng chưa thấy qua chai lì như vậy.

- Mẹ kiếp, đừng kích thích ta, chúng ta đi chỗ đó là thị trấn Jill gì gì đấy? Đây chính là địa bàn của các ngươi, chơi như thế nào thì tùy các ngươi.

Vương Tranh cười cười:

- Chúng ta cũng là lần đầu tiên đến đây, nghe nói một tuần chỉ có một chuyến bay, vận khí tốt mà nói, có lẽ có thể vượt qua.

Jill là trấn nhỏ vô cùng nhỏ ở sa mạc, tổng cộng chỉ mới mấy chục hộ dân cư, cuộc sống dường như là ngăn cách.

Đi vào tổng trạm vận chuyển hành khách đường dài hỏi thăm dò, chuyến bay tuần này của thị trấn Jill đã đi rồi, cần chờ ba ngày sau.

- Ba ngày? Còn có phương pháp khác hay không?

- Đương nhiên là có, có thể cho thuê phi thuyền bốn người loại nhỏ X64 đi trước, xem tình huống thời tiết, trên dưới 4 tiếng có thể đến nơi.

Nhân viên công tác ở trạm vận chuyển hành khách cười tủm tỉm giới thiệu.

- Thứ này được thuê như thế nào?

Viên Dã gật gật đầu, tám người thuê hai phi thuyền, ở quê nhà của bọn họ là chuyện rất bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.