Còn thật sự làm việc, chịu khổ nhọc, đồng thời sức lực lại rất lớn, chẳng lẽ là phi công robot Tanker?
Cho dù là loại người có năng lực X lực lượng kỳ thật bởi vì quan hệ đến dáng người cho nên rất ít lựa chọn robot Tanker, bởi vì năng lực X là loại hình bùng nổ, mà điều khiển robot Tanker thì cần tính dẻo dai kéo dài chiến đấu mới được.
Tư liệu giới thiệu Về Vương Tranh, mặt trên chỉ có lai lịch cùng trường học, Cáo Đỏ muốn tiến thêm một bước hiểu biết nhưng lại phát hiện không đủ quyền hạn.
Điều này làm cho Cáo Đỏ có chút ngoài ý muốn, lấy quyền hạn của nàng ở hành tinh Dida lại còn xem không được?
Rất khôi hài, một anh bạn nhỏ từ Trái đất, chẳng lẽ còn có thể nhảy ra bọt nước hay sao, xem ra nàng cần phải cùng đội viên mới của nàng trao đổi một chút cảm tình. Ở trong này nàng là đại ca, nàng phải rõ ràng tình huống từng đội viên, đương nhiên sẽ không có hứng thú về tin tức riêng của bản thân , nhưng mà trên thực lực ít nhất phải nắm rõ.
Đám người Kinh Long mang theo Vương Tranh cùng nhau ăn cơm trưa. Thực lực mới là lựa chọn thứ nhất để đạt được tôn trọng, Vương Tranh rất ngay thẳng, rất mạnh, cho nên lão Hùng rất ưa thích, một chút cũng không có khí chất học viên.
Mà trạch Ba thì lại xem Vương Tranh là thần tượng, bởi vì Vương Tranh chẳng những có sức lực cực lớn, ở mặt tri thức robot lại hiểu được rất nhiều. Không phải là loại chưa hiểu rõ hết, tuy rằng kém hắn một chút. Nhưng mà cũng khá chuyên nghiệp, làm kỹ sư sửa chữa hoàn toàn không thành vấn đề.
- Trạch Ba, cũng là binh lính học viên, ngươi xem xem Vương Tranh, khỏe mạnh hơn nhiều, tên nhóc nhà ngươi cũng phải luyện luyện. Tốt xấu gì cũng là phi công, cho dù là phụ trợ, cũng phải có chút sức lực, đừng giống như con gà con sắp chết.
Lão Hùng vỗ bả vai Ba Lý nói.
Thân thể Ba Lý chấn động, có chút đau đầu xin lỗi:
- Kỳ thật ta chưa nghĩ nhập ngũ, ta tương đương với người thiết kế robot.
- Thôi đi, ngươi một binh lính đơn độc làm cái gì mà người thiết kế robot, năm đó ta còn muốn làm nhà thơ đây!
Lão Hùng còn thật sự nói.
Mọi người sửng sốt, nhất thời chợt cười:
- Lão Hùng, nếu ngươi làm nhà thơ, lão tử chính là Shakespeare.
- Chà, đây không phải Kinh Long sao, tại sao boss của các ngươi không có tới?
Một chiến sĩ mang theo một đám người vừa lúc ngay mặt mà đến, đắc ý dào dạt:
- À, ta đoán xem nào, khẳng định là vì vô vọng với chức trung đội trưởng của nàng a.
- Hoàng Kim Vinh, ngươi lại phát bệnh ngu ngốc sao, muốn luyện luyện thì nói một tiếng, ca phụng bồi đến cùng.
Kinh Long hung tợn nói, bởi vì đội trưởng tiểu đội Cáo Đỏ là nữ, bọn họ đám đàn ông này không thiếu bị cười nhạo, nhưng Cáo Đỏ làm đội trưởng bọn họ là tâm phục khẩu phục.
Hoàng Kim Vinh, đội trưởng tiểu đội Cáo Vàng, cũng là người có thực lực cạnh tranh trung đội trưởng, mặc dù Hoàng Kim Vinh có thân phận Ngân Minh, nhưng cũng là di dân Dida, cùng một vài thế lực Dida quan hệ rất tốt, cũng đang mưu cầu lấy vị trí trung đội trưởng này, hắn là muốn ở tại chỗ này, cũng không hy vọng giải quyết bằng tranh đấu.
- Ha ha, đây là căn tin, đừng nóng vội a, muốn huấn luyện còn có nhiều cơ hội
Hoàng Kim Vinh thản nhiên nói.
- Kozhan, đến gặp một chút, đây là đội phó Kinh Long của tiểu đội Cáo Đỏ chúng ta, có cơ hội ngươi có thể hướng hắn học hỏi một chút, không cần lưu mặt mũi cho đội trưởng Kinh Long của chúng ta, hắn thích nhất là bị đánh.
Hoàng Kim Vinh thịnh tình giới thiệu.
- Hoàng Kim Vinh, ngươi càng sống càng ngu mà lì, một binh lính học viên cũng không biết xấu hổ còn lấy đi ra.
- Ha ha, Kinh Long, tên nhóc nhà ngươi ngốc bức nha, vì sao ta cùng Cáo Bạc biến mất vài ngày, là vì cướp người, Kozhan là đội trưởng chiến đội Rắn bạc ở lần IG này, Cáo Bạc lấy cái tên người hành tinh Song Tử chẳng qua là thay thế bổ sung, ngươi so đấu cùng hắn, thoải mái nhường cho ngươi một tay!
Cáo Vàng cười nhạo nói.
Tiểu đội Cáo Đỏ bên này sửng sốt, tuy rằng bọn họ không chú ý IG, nhưng mà từ IG Ngân Minh đi ra quả thật đều là cao thủ, trông hơi non nớt một chút, nhưng thực lực chiến đấu cá nhân không thể nghi ngờ. Thực không phải chiến sĩ điều khiển robot bình thường có thể địch nổi, mà người này vẫn là đội trưởng Rắn Bạc, cái này tuyệt đối là cao thủ.
Binh lính trong nhà ăn cũng đều vãnh tai lên, tranh giành trung đội trưởng đã hừng hực khí thế, thực lực tiểu đội lại càng quan trọng, mà ở đây chính là một người có chiến lực khủng bố. Nước cộng hòa Rắn Bạc có thực lực rất mạnh mẽ, đội trưởng bọn họ làm tướng quân cũng không quá mức, tuy rằng tuổi trẻ, nhưng tuyệt đối là nhân vật lớn, chỉ là nhân vật lớn như vậy đến nơi đây làm cái gì?
Kozhan sắc mặt bình tĩnh, từ mặt chiến tích hành trình của Rắn Bạc ở IG còn có thể, đối với hắn bỏ quyền cũng không có khiến cho tranh luận nhiều lắm. Bởi vì đối mặt với Vương Tranh, hắn biến thành phối hợp diễn, sau đó cũng không có sĩ khí, sự thật chứng minh, cùng Vương Tranh đối chiến tuyệt đối là chuyện thảm thiết nhất. Nghe nói Bodiya của Atlantis đã rời khỏi thần miếu, thất bại là chuyện nhỏ, trong lòng bị đánh ra bóng ma, đời này đều khó mà thoát khỏi.
Kozhan nghĩ đến chính hắn đã thoát khỏi, nhưng sau khi chấm dứt IG, hắn lại phát hiện chính mình như thế nào cũng chưa có biện pháp tập trung tinh lực, một khi đụng tới robot, đều nghĩ đến người khủng bố kia. Cho dù cố gắng cả đời cũng không có biện pháp làm được thao tác như vậy, cho nên hắn chủ động xin đến nơi man hoang này, lấy tịnh tâm chú niệm, rèn luyện thể xác và tinh thần.
Cáo Vàng càng vừa lòng, thằng nhóc này này chẳng những có thực lực hung mãnh, còn rất ít biểu hiện, phục tùng mệnh lệnh, tuyệt đối là binh lính tốt, đương nhiên dù cho người ta không ở chỗ này lâu, nhưng chỉ cần giúp cho hắn lên làm trung đội trưởng là đủ rồi, hắn cũng sẽ đưa Kozhan một đánh giá tốt nhất.
- Hắc hắc, tên nhóc Trái Đất kia của các ngươi đâu rồi, cao thủ đến từ nơi nhân loại bắt đầu ở đâu vậy, ta còn chưa thấy mặt, muốn để cho hai cái binh lính học viên luận bàn một chút hay không, ta nghe nói binh lính học viên đến đây lần này đều có trải qua IG.
Cáo Vàng vui vẻ nói.
Không biết như thế nào Kozhan trong lòng lộp bộp một chút.
Tiểu đội Cáo Đỏ mặt lúc đỏ lúc trắng, liên bang hệ Mặt Trời, tuy rằng đã lâu chưa từng nghe qua tin tức, nhưng mà thực lực của bọn họ đều là thuộc vòng một dạo chơi ngang qua, thằng khốn này là ngay trước mặt mọi người vẽ mặt.
- Cáo Vàng, ngươi đừng có chít chít méo mó, danh tiếng có tác dụng cái rắm, tìm sân để huấn luyện, ta cũng muốn nhìn binh lính học viên của ta có phải có danh đúng như sự thật hay không?
Lão Hùng nói, Vương Tranh đã là anh em cùng chung một cái chiến hào với bọn hắn, không chấp nhận được người ngoài khi dễ.
Vương Tranh đi ra, mỉm cười:
- Kozhan, đã lâu không thấy, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp phải ngươi.
Trái tim Kozhan bắt đầu nhảy dựng lên, hoàn toàn không thể khống chế, cái này giống như mơ tưởng, sợ cái gì sẽ đến cái đó.