Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 141: Q.16 - Chương 141: Trở về (1).






Cái chết mới là sự giải thoát duy nhất, làm sao có thể trong tai họa lại gặp được may mắn, lại còn chịu thu hắn làm đệ tử ???

Sơn Càng cũng sợ ngây người, đây là phương pháp duy nhất có thế giúp có thể diện lại có thể sống sót, nhưng hắn cho dù có vô sỉ cũng khó mà mở miệng xin lỗi, lại không nghĩ rằng Vương Tranh tự mình đề xuất.

- Sơn Mông, đây là phúc duyên lớn ông trời cho ngươi, còn ngây ngốc làm cái gì?

Mộc Sâm cười nói.

Sơn Mông vội vàng quỳ xuống đất bái tạ, cả người còn đang như bay bổng, cảm giác không quá sự thật.

- Một trận chiến phấn khích đến cỡ nào, còn có cơ duyên như vậy, trưởng lão Mộc Sâm, tộc trưởng Sơn Càng, chúng ta có phải nên chúc mừng long trọng một chút hay không?

Lan Lăng đúng mức nói, hôm nay, nàng thật sự biết được tên Vương Tranh này quả thực giống như thần.

Toàn bộ mọi người trong bộ lạc đều hoan hô, người khổng lồ Dida là mẫu mực của sự ngay thẳng, Vương Tranh có lai lịch "Vĩ đại", lực lượng cực mạnh, cùng lòng dạ rộng lớn đã thắng được sự tôn kính cùng hữu nghị bọn họ.

Laladuri cao hứng nhất, vinh quang của Ada cũng là vinh quang của hắn, ngay từ đầu Laladuri liền cảm thấy Ada có bản lĩnh, người khác cũng không tin, kỳ thật trong khoảng thời gian này thời điểm mỗi khi huấn luyện, có người khổng lồ đi tìm hắn, thậm chí cũng có khinh miệt, nhưng mà hắn luôn luôn tin tưởng cái nhìn của mình.

Vương Tranh cùng Lan Lăng ở bộ lạc River một tháng, hai người đều được đãi ngộ cấp bậc cao nhất, chẳng qua cũng không phải vì nhà họ Lan, mà là Vương Tranh. Người khổng lồ Dida cảm thấy Vương Tranh trừ cái đầu hơi nhỏ một chút, còn lại quả thực là như người Dida bọn họ, lực lượng lớn, hào sảng, hơn nữa lại dũng cảm, luôn cực kỳ cảm thấy hứng thú đối với chuyện mạo hiểm.

Về mặt thương thế Vương Tranh đã khỏi hẳn, hơn nữa có thêm ích lợi từ việc dư thừa nguyên khí, tuy rằng chưa thể đột phá, nhưng cũng làm cho công pháp củng cố tiến thêm một bước, còn kết giao được một đám bạn bè người Dida. Về phần Laladuri cùng Sơn Mông còn lại là một tấc cũng không rời Vương Tranh, đi chỗ nào cùng đi đến chỗ ấy, quả thật Sơn Mông có lực lượng còn mạnh hơn Laladuri một cấp bậc, nhưng Laladuri lại có ngộ tính cao hơn Sơn Mông một cấp bậc, hai người thì cũng là tám lạng nửa cân.

Ba người đều đi dạo toàn bộ các nơi có vẻ thú vị hiểm trở chung quanh bộ lạc River, còn săn đến nhiều loại dã thú khổng lồ, kích thích thì miễn phải bàn. Giải trí ở thế giới người Dida rất đơn thuần, nhưng quả thật những thứ này là điều mà rất nhiều người vẫn tha thiết ước mơ, những niềm vui vốn tự cho là đơn giản, lại là thứ nhân loại không có khả năng làm được.

Vương Tranh vẫn quyết định cùng Lan Lăng cùng nhau trở về, hắn không chết thì vẫn là học viên của học viện Chiến Thần, một thành viên quân dự bị, cho nên cần đối mặt thì phải đối mặt.

Lúc chia tay, Laladuri cùng Sơn Mông hai người cao to lưu luyến không rời, nếu không phải có quy củ, bọn họ đều muốn đi theo Vương Tranh đi đến thành thị của nhân loại. Nhưng vào lúc mẫn cảm này, trưởng lão Mộc Sâm vẫn kiên quyết ngăn lại.

Mộc Sâm cũng có chút cảm khái, Vương Tranh tên nhóc này thật sự là rất khác biệt, lại làm cho người khổng lồ vốn nhẵn nhụi đều có cảm tình.

- Các ngươi hai người phải luyện tập cho tốt, lần sau gặp mặt ta là sẽ kiểm tra, nói không chừng có cơ hội, chúng ta cùng nhau chinh phục vực sâu, trở thành Titan trong thần thoại!

Vương Tranh phất tay hô to, hai người khổng lồ cũng không ngừng phất tay, xa xa là nhóm người khổng lồ phát ra tiếng gào rống vì đưa tiễn khách quý.

- Vực sâu?

Lan Lăng hiếu kỳ hỏi:

- Ta ngẫu nhiên nghe người Dida nhắc tới , thực sự có chỗ như vậy?

- Hình như là một truyền thuyết, nơi đó là địa phương ác ma ở lại, chỉ khi dũng sĩ người Dida chiến thắng ác ma, mới lấy được thần binh, mới có thể đạt được danh hiệu Titan, mà Titan lại là vị vua ở hành tinh Titan Dida.

Vương Tranh cười nói.

Lan Lăng cũng buồn cười:

- Cái này ta biết, nói là lấy đến thần binh, giống như là thần vậy, có thể sử dụng tia chớp, lấy kỹ thuật nhân loại chúng ta cũng làm không được, thứ này chắc là đồ đằng mà bọn hắn sùng bái.

- Lan Lăng, trong khoảng thời gian này thật sự cảm ơn ngươi. Nếu ngươi có cơ hội đến thành Hạp Cốc nhất định phải tìm ta.

Vương Tranh từ đáy lòng cảm tạ cô gái thiện lương thông minh này.

- Ngươi không nói ta cũng sẽ đi, đến lúc đó thì đừng nói không biết ta người quê mùa này.

Lan Lăng nháy mắt mấy cái cười nói.

Nhà họ Lan có chuyên gia chỉ dẫn cho Vương Tranh, mà lần hành trình này Lan Lăng cũng có thu hoạch to lớn hơn trước đây. Nhà họ Lan cũng cần tiến thêm một bước thu thập tin tức, có thể kéo dài khế ước cùng người Dida hay không, cũng là rất quan trọng đối với nhà họ Lan. Nhưng rất hiển nhiên, người Dida chưa bao giờ bày tỏ thân thiện giống như lần này, hơn nữa cùng Lan Lăng đạt thành hiệp nghị cùng tiến thêm một bước.

Căn cứ của biệt đội hành động đặc biệt Ngân Minh nằm ở thành Hạp Cốc trên bình nguyên Gió Lốc.

Bình nguyên Gió Lốc chiếm gần 900.000 kilomet vuông. Nơi này có rừng rậm nguyên thủy nhất ở hành tinh Titan Dida, rừng mưa nhiệt đới khổng lồ, đều có hơn một trăm ngàn năm lịch sử, thoáng xâm nhập trong rừng, tùy tiện chém ngã một gốc cây, đếm số vòng tuổi, đều là ít nhất hơn ngàn vòng. Có thể nóirừng rậm nguyên thủy nơi này được bảo vệ là tốt nhất Ngân Minh, điều này có quan hệ rất lớn với người Dida sùng bái tự nhiên, chú ý cùng tự nhiên dung hợp.

Ở ngoài rừng rậm, là một mảnh thảo nguyên phì nhiêu, từ rừng mưa nhiệt đới nguyên thủy khởi nguồn là thảo nguyên do nước sông từ bình nguyên ở phía trên đan xen uốn lượn liền mạch dưỡng thành. Tẩm bổ vô số sinh mệnh trên thảo nguyên.

Ở phiến trời đất rộng lớn này, vào lúc này có một con đường quốc lộ do nhân loại mở ra, xuyên qua mà đi, vòng qua rừng rậm nguyên thủy không người dám xâm nhập, vượt qua sông lớn trên bình nguyên, nối liền thông đến bình nguyên Gió Lốc, đến tận nơi xa xôi nhất ở phía Nam là hạp cốc Broken Stone.

“Uỳnh Uỳnh”

Vương Tranh ngồi xe việt dã đường dài, ở trên tuyến đường quốc lộ hoang dã có thể nhìn thấy bên ngoài quốc lộ lưới điện cao lớn đứng vững, cách mỗi trăm mét, còn có một con mắt điện tử có vũ trang để ngăn cách quốc lộ cùng hoang dã. Là khoảng cách giữa văn minh cùng dã tính, chỉ là một cái lưới điện này cũng đã hao phí vô số tâm huyết cùng tài chính của nhân loại để thành lập, là sự cố gắng của nhóm nhân loại tiên phong trên hành tinh Dida.

Có quỹ đạo đệm từ cho nên ở một ít địa phương khá phát triển trong Ngân Minh di động bằng xe việt dã đã sớm bị đào thải, nhưng mà xe đệm từ không dấu vết cũng không thích hợp hành tinh Titan Dida, xe việt dã hăng hái chạy như bay, từ thành Lan Khảo đến thành Hạp Cốc trong hạp cốc Broken Stone, thời gian đi xe tốn khoảng sáu giờ lộ trình.

- Nghe nói cuối năm xe việt dã mới có thể tăng tốc, về sau, chỉ cần khoảng bốn giờ, có thể đến thành Hạp Cốc.

- Sớm nên tăng tốc, nghe nói ở mặt này nhà họ Lan lại có tiến triển mới, hành tinh của chúng ta có vẻ đặc biệt, rất khác những địa phương khác ở Ngân Minh , vẫn là phải khai phá tuyến khoa học kỹ thuật riêng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.