Xin lỗi mọi người vì Di ra chap chậm nha, do bí ý tưởng nên giờ mới ra chap do giờ ý tưởng mới tuôn ra.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi bị bọn bạn đánh trúng tim đen, do xấu hổ quá nên nó liền bỏ chạy, để lại tụi bạn với dáng vẻ.Đơ như bị điểm huyệt.Khi đang chạy ra sân sau nó vô tình đụng phải một người,làm rơi hết xấp giấy tờ người đó đang cầm
-Xin lỗi, xin lỗi nhiều ạ!-nó rối rít xin lỗi người đó và cúi xuống cùng nhặt xấp giấy tờ bị rơi
-Không sao đâu!A Hạnh hả? Em có sao không?-hắn
-Em chào thầy ạ!Em không sao,còn thầy?-nó
-Tôi không sao, em đi đâu mà chạy vội vậy?-hắn hỏi han đầy quan tâm
-Dạ em.........có đi đâu,đâu thầy.Mà thầy cầm xấp giấy tờ gì nhiều quá vậy?-nó lảng tránh
-Hồ sơ thầy hiệu trưởng nhờ thầy đi photo thôi-hắn vừa nói vừa mỉm cười.Nói về hắn bây giờ xíu nha: mặt thì đeo một chiếc kính trông rất điển trai,sơ mi trắng phối với quần nâu trông khá hợp với dáng người.Quay trở lại với 3 nàng kia
-Chị Băng, hôm nay nó chưa uống thuốc thật rồi-pi quay sang nói với chị mình
-Nó bị chứngmắc cỡ từ bao giờ vậy?Chơi với nó 15năm rồi mà chưa từng thấy nó mắc cỡ bao giờ , vậy mà bây giờ nó biết mắc cỡ.Đúng là chuyện lạ-ry vừa xoa cằm vừa nói
-Tao nghĩ nó biết Y.Ê.U đó tụi mày-cô nheo mắt lại rồi nói
-Hả? Nó yêu ai?Ai yêu nó? Ai mà yêu nó thì đúng là số nhọ, yêu trúng con sư tử-pi
-Tao nghĩ nó yêu lão béo lùn sáng nay bà cô nói là giáo viên dạy thay đó-ry
-Gu thẩm mỹ của nó xuống cấp từ bao giờ không biết? Xấu như thế mà yêu được?Khiếp lão đấy xấu không thể tả được.....v,v-cô nhận xét(gu của chị toàn mỹ nam, soái ca làm sao lão đọ được-tg)
-Thôi xuống căn-tin kiếm gì ăn đi, sáng giờ không có gì bỏ bụng hết trơn-cô than thở
-Đi thôi!-3 cô nhợn nhà ta nói(tội nghiệp cái căn-tin chuẩn bị càn quét bởi bão cấp 100-tg)
Sau khi thỏa mãn được cái dạ dày,3 con nhợn chính hiệu đi một công quanh trường kiếm con bạn, thì bắt gặp con bạn ở sân sau đang nói chuyện với hắn.Sau một hồi quyết định 3 đứa không ra mà núp ở một góc theo dõi toàn bộ cuộc trò chuyện,may sao tại khu 3 đứa đứng không gần cũng không xa nơi nó và hắn đang nói chuyện nên có thể nghe được tất cả
-Th.....Thầy......Thầy....có thể cho em hỏi một chuyện được không ạ?-nó ngập ngừng hỏi hắn
-Được, có chuyện gì em cứ nói-hắn vui vẻ đáp lại
Trong bụi cây mà 3 đứa đang núp
-Mày đứng kiểu gì che hết chỗ rồi Ngọc-pi
-Có mày ép tao thành cái bánh tét rồi thì có-ry
-Thôi hai người im đi để tui còn nghe nó hỏi gì nữa-cô cằn nhằn
-Biết rồi-pi và ry đen mặt đồng thanh đáp lại.Quay trở lại nơi nó và hắn
-Th........thầy...........thầy ơi!-nó ngập ngừng
-Sao em?-hắn nở nụ cười hỏi nó, ánh nắng nhẹ chiếu vào mặt làm hắn tuy nhan sắc bình thường nhưng bây giờ thì thật đẹp trai.Đôi mắt tinh anh đằng sau chiếc kính, đôi môi hồng nhẹ, nước da trắng trông hắn bây giờ không khác gì các soái ca trong truyện ngôn tình
-Thầy..........thầy........thầy-nó ngập ngừng.Bỗng Tùng!......tùng!.......tùng!....
-Thôi em về lớp đi, không trễ đấy, có gì nói sau nhé!-hắn cười rồi nói với nó
-Dạ vâng, em chào thầy em về lớp đây ạ!-nó cúi đầu chào hắn rồi bước đi.Nó nghĩ: Mình đang định hỏi thầy ấy...............Vậy mà khi đã có cơ hội thì không thể nói
Trở về với 3 nhỏ trong bụi cây
-Không biết nó định hỏi gì nhỉ?-cô
-Thôi lo về lớp đi không trễ-ry nhắc nhở
-Hoàn chap-
Ai tò mò muốn biết nữ chính muốn hỏi nam chính chuyện gì thì theo dõi truyện của mình nha.Yêu các độc giả của Di nhiều
Ký tên
#Di#