Edit: Tịnh
Lý Tiêu từ chỗ Chu Dịch Phàm biết rất nhiều chuyện về nữ thần. Không hề nghi ngờ gì, Chu Dịch Phàm thật sự xem hắn là bạn tốt, một chút cũng không để ý chia sẻ tin tức của nữ thần với hắn. Một lần sau khi tự học ở thư viện xong, Lý Tiêu từ chỗ của Chu Dịch Phàm biết được một sự thật kinh người – Thế nhưng Chu Dịch Phàm và nữ thần không có một chút quan hệ mờ ám nào!
“Cô ấy không phải là bạn gái cũng không phải bạn gái dự bị của cậu?!!”
Lý Tiêu khiếp sợ hỏi Chu Dịch Phàm, bộ dáng trợn mắt há mồm bộ dáng đó thoạt nhìn muốn ngốc bao nhiêu thì ngốc bấy nhiêu.
Thì ra Lý Tiêu cho rằng cậu đang kết giao với Phạm Doãn Y sao? Khó trách không dám thổ lộ trước mặt mình. Chu Dịch Phàm nghĩ như thế, lắc đầu cười nhẹ: “Cô ấy là bạn thân của tôi.”
Lý Tiêu cảm giác cả người đều không vui. Vẫn cho rằng Chu Dịch Phàm là tình địch, vẫn cẩn thận dè chừng tiếp cận Chu Dịch Phàm, để âm thầm phá hoại. Bây giờ lại nói với hắn là: Chu Dịch Phàm không phải tình địch?!!
Bây giờ có thể trở mặt không ta?
Lý Tiêu nhìn nhìn Chu Dịch Phàm, nụ cười nhàn nhạt trên mặt Chu Dịch Phàm khiến hắn bỏ qua suy nghĩ này. Tuy rằng ngay từ đầu Chu Dịch Phàm đúng là rất khó tiếp cận, rất lạnh lùng. Nhưng bây giờ Chu Dịch Phàm đối xử rất tốt với hắn. Quan trọng hơn là, khi hắn quyết định nhịn ăn nhịn mặc, để dành tiền mua quà cho nữ thần, Chu Dịch Phàm cũng rất phối hợp mặc hắn cọ ăn cọ uống, so với Tiền Cung và Triệu Địa thì hào phóng hơn nhiều.
Lý Tiêu cảm giác, cùng làm bạn với Chu Dịch Phàm cũng không tồi. Cho nên vẫn là không nên trở mặt. Hơn nữa, vì duy trì tình bạn hữu nghị này, hắn tuyệt đối không thể để Chu Dịch Phàm biết mình tiếp cận cậu ta là vì nữ thần được.
Điều chỉnh xong suy nghĩ của mình, Lý Tiêu từ trong túi áo lấy ra hai vé xem phim đưa cho Chu Dịch Phàm: “Cuối tuần tôi làm thêm ở rạp chiếu phim, đây là phúc lợi khi làm việc, cậu hãy đi xem phim với bạn đi.”
Người bạn kia là nữ thần thì càng tốt a!
“[The Avengers 2]? Tôi gọi Doãn Y cùng đi, cô ấy rất thích Marvel.”(Marvel: hãng chuyên sản xuất các bộ truyện và phim về siêu anh hùng)
Chu Dịch Phàm tiếu ý càng nhiều hơn. Lý Tiêu muốn hẹn cậu, lại muốn cậu gọi thêm một người bạn khác.Chuyện này vào trong mắt cậu liền trở thành Lý Tiêu săn sóc, không muốn làm cho cậu khó xử khi hắn “thỉnh thoảng quan tâm”.
Trên thực tế, Lý Tiêu quan tâm cậu thật sự không ít. Một ngày ba tin nhắn, buổi sáng tất nhiên có một cái dự báo thời tiết, một vài câu hỏi thăm ân cần; Buổi trưa thì kể một chuyện cười mà hắn gặp phải, thuận tiện lải nhải một ít sinh hoạt của hắn, hơn một nửa là hắn gạt bạn bè trong game như thế nào, xem tin tức phát hiện bát quái; Buổi tối trước khi ngủ tất nhiên là một tin nhắn chúc ngủ ngon. Tuy rằng mục đích của tin nhắn là như vậy, nội dung lại rất đa dạng, không khiến người khác cảm thấy phiền phức một chút nào.
Chu Dịch Phàm ngay từ đầu còn do dự có nhắn tin trả lời lại hay không. Sau này xuất phát từ một suy nghĩ kỳ quái, cậu muốn thử mức độ nhẫn nại của Lý Tiêu. Đồng thời cũng cho mình một chút thời gian, nghĩ rõ ràng có nên nhận lời Lý Tiêu hay không. Do kế hoạch trước đó của cậu, không có ý định yêu đương trước khi ra nước ngoài.
Lý Tiêu bởi vì nghe thấy là nữ thần, trong lòng như nở hoa. Đột nhiên thấy Chu Dịch Phàm rất thuận mắt, kích động duỗi tay ra, đặt lên vai Chu Dịch Phàm: “Xem phim xong, tôi mời các cậu ăn khuya!”
Chu Dịch Phàm cảm giác được nhiệt độ cơ thể của Lý Tiêu, cơ thể trong nháy mắt cương cứng. Nhưng không có né tránh Lý Tiêu, tùy ý Lý Tiêu ôm lấy vai cậu, giống như anh em tốt vậy, người ngoài tuyệt đối nhìn không ra giữa bọn họ có bất cứ mờ ám gì.
Kề vai sát cánh, hai người dần dần đi xa, Chu Dịch Phàm lại hỏi: “Không phải cậu đang để dành tiền sao?”
Sau đó Lý Tiêu trả lời: “Mời các cậu một bữa, chút tiền này tôi vẫn có ha ha……”
Rất nhanh đã đến cuối tuần, Lý Tiêu phải đi làm, nên đã ra ngoài từ sớm. Còn Chu Dịch Phàm thì đi Thư viện đọc sách cả buổi sáng, buổi chiều thì hẹn Phạm Doãn Y, đi dạo phố cùng cô, sau đó buổi tối thì đi xem phim.
Tuy rằng Phạm Doãn Y lớn hơn cậu một khóa, nhưng tuổi so với cậu còn nhỏ một ngày. Tuy rằng chỉ nhỏ hơn một ngày, theo lý thuyết cũng nên gọi Chu Dịch Phàm một tiếng “anh”, nhưng cô không gọi. Vì muốn vượt lên đầu Chu Dịch Phàm, còn cố ý nhảy cấp ở trung học, tốt nghiệp trước.
“Này! Này! Hôm nay sao lại tích cực như vậy. Tên nhóc cậu đã có đối tượng rồi à? Là người mời chúng ta đi xem phim kia sao?”
Phạm Doãn Y đi trên đôi giày cao gót hơn hai mươi xen ti met, vừa đi nhanh tới, vừa hỏi Chu Dịch Phàm.
“Đừng đoán mò, là bạn cùng phòng của tôi thôi.”
Chu Dịch Phàm giúp Phạm Doãn Y xách túi mua sắm, đi không nhanh không chậm, vừa vặn đi chậm hơn Phạm Doãn Y một bước.
Phạm Doãn Y nghe vậy xoay người, cước bộ cũng chưa dừng lại, giống như không thấy khó khăn khi đi trên đôi giày cao 20 cm. Cô trêu ghẹo nói: “Phòng cậu nhiều con trai như vậy, bình thường như thế nào chỉ thấy cậu đi với hắn thôi? Không phải tôi nói chứ, lần trước tôi nhìn thấy các cậu, ánh mắt kia của cậu, chậc chậc……Rõ ràng là xuân tâm nảy mầm. Thừa nhận đi, cậu nhìn trúng miếng thịt kia rồi chứ gì!”
Chu Dịch Phàm cũng không bị lời nói của Phạm Doãn Y kích động, chỉ nhắc nhở cô: “Nhìn đường! Nhìn đường! Cẩn thận phía sau!”
Vừa nói xong, Phạm Doãn Y liền đụng vào người. Đại tiểu thư vội vàng xoay người, cười giải thích với người nọ. Xin lỗi một chút, nói vài lời. Hiển nhiên người con trai đụng vào Phạm Doãn Y đã lọt và trong mắt cô, trò chuyện một lúc thì mới phát hiện thì ra là bạn học cùng trường.
Chu Dịch Phàm đứng ở xa xa, chờ đợi, nhìn thấy cậu ta cho Phạm Doãn Y số điện thoại, cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Đợi vài phút, Phạm Doãn Y đi tới chỗ cậu, giơ di động lên: “Vận khí hôm nay thật tốt!”
Chu Dịch Phàm cũng không biết nên nói gì, nghĩ đến người bạn trai đang kết giao với Phạm Doãn Y, có chút đồng tình.
“Lại đến lượt người đương nhiệm sao?”
Phạm Doãn Y Phạm đại tiểu thư kết giao bạn trai rất là nhanh, đổi bạn trai lại càng nhanh hơn. Chưa từng thấy cô ở cùng với ai hơn được một tháng. Theo như cô nói thì: Hạn sử dụng của bạn trai chỉ có một tháng, lâu hơn thì cảm thấy rất tẻ nhạt, cực kì nhàm chán.
Phạm Doãn Y nhún nhún vai: “Còn một tuần nữa, nhưng mà tôi đã quyết định tối nay sẽ chia tay với cậu ta.”
Chu Dịch Phàm dù có thế nào cũng không có thể tán thành với thái độ trong chuyện tình cảm này của Phạm Doãn Y. Nhưng mà mỗi người có một lựa chọn riêng, là bạn bè thân thiết, cậu cũng không thể chê trách Phạm Doãn Y được. Chỉ là thường xuyên khuyên cô: “Đi đêm nhiều, khó tránh sẽ có ngày gặp ma. Đổi bạn trai nhiều, khó tránh sẽ khiến mình bị vấp ngã. Lúc chia tay, không nên xử lí mọi chuyện quá đáng quá.”
Nhưng mà lời khuyên này cũng không có tác dụng gì với Phạm Doãn Y.
Phim bắt đầu vào lúc tám giờ tối, vừa vặn công việc của Lý Tiêu cũng kết thúc vào lúc đó. Thay đồng phục ra, vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Chu Dịch Phàm và nữ thần đang chờ hắn ở cổng. Đương nhiên, ngay một khắc khi hắn thấy nữ thần xuất hiện kia, ánh mắt Lý Tiêu liền không rời khỏi người cô.
“Chào cậu! Tôi là Lý Tiêu, là bạn cùng phòng của Dịch Phàm.”
Lý Tiêu cười không tự nhiên lắm — hắn không thể cười tươi được. Triệu Địa từng nói, nụ cười híp mắt của hắn, thoạt nhìn rất đáng khinh. Lý Tiêu cảm giác lần đầu tiên cùng nữ thần thổ lộ bị nữ thần hiểu lầm, chính là bởi vì hắn cười tươi quá.
“Chào cậu! Tôi tên là Phạm Doãn Y.”
Phạm Doãn Y hiển nhiên không nhớ rõ Lý Tiêu từng theo dõi cô, trên dưới đánh giá hắn một phen, giống đang nhìn em dâu vậy. Phạm Doãn Y từ Tiểu học đến Đại học kết giao với bạn trai cộng lại nhiều hơn ba con số, trong đó còn có ba người là gay. Cô còn hiểu rõ tâm lý của đàn ông hơn cả phụ nữ. Cô rất nhanh liền phát hiện, Lý Tiêu không có tình cảm gì khác với Chu Dịch Phàm ngoài tình bạn.
Xem ra Chu Dịch Phàm không lừa cô, đúng là hai người này chỉ là bạn?