Tình Dung Xuân Sam Mỏng

Chương 31: Chương 31: Giao hòa




Cự vật thô dài tìm được huyệt khẩu non mềm, ý đồ động thân xâm nhập, lại bị dâm dịch trơn trượt ngăn cản, “oạch” một cái trượt khỏi, phần đầu côn thịt nộ trướng vừa khéo trượt qua cọ vào hoa hạch nàng, Lan Húc “a” một tiếng khẽ gọi, vòng eo hơi cong lên, chớp mắt cả người đã mềm nhũn thành một vũng nước.

Tề Trạm đem tay nàng ấn lên trên cự long cứng nóng, nhẹ nhàng dụ dỗ nàng: “Giữ lấy nó.” Lòng bàn tay non mịn áp lên thân gậy nhiệt hỏa liền khiến hắn sảng khoái mà hừ nhẹ một tiếng, côn thịt cũng trướng lớn lên vài phần, chỉ nghĩ muốn mau chóng xâm nhập vào nơi làm người ta sung sướng kia.

Lan Húc đỏ mặt đỡ lấy côn thịt đằng trước, hắn dùng tay đem huyệt khẩu nàng banh ra càng rộng, một ngón tay chọc vào nới căng bí động mơ hồ không thấy đáy kia, lộ ra thịt mềm hồng nộn. Nó giống như một cái miệng trẻ nhỏ nhẹ nhàng thư giãn, tinh tế mà chảy ra mật dịch trong suốt, dụ dỗ người ta cùng nhau trầm luân vào sung sướng.

“Húc Nhi cảm nhận được ngón tay ta sao? Đem côn thịt đưa vào nơi đó đi” Hắn dùng giọng điệu trầm thấp nói ra lời nói đầy mê hoặc, Lan Húc xấu hổ đến mức mặt như có lửa đốt, lại vẫn là ngoan ngoãn mà đỡ lấy côn thịt đưa đến bên cạnh ngón tay hắn đang cắm trong huyệt khẩu.

Hắn đem ngón tay rút ra, nhưng vẫn ở bên hai mép thịt môi banh cửa huyệt ra, thẳng lưng đem quy đầu đâm vào lỗ nhỏ tinh tế một chút, sau đó dùng sức hướng đến bên trong xâm nhập.

Lan Húc khẽ khàng thở gấp, khiến thân thể phập phồng hết co lại giãn, chờ đợi hắn từ từ đâm sâu vào cơ thể nàng, sau cùng hắn bóp chặt eo nàng, đem non nửa cây gậy thọc nhập hoàn toàn vào hoa lộ.

“Ô.....” Lan Húc cắn răng thấp thấp nức nở một tiếng, ngay sau đó môi nhỏ liền bị hắn mút một ngụm, dùng sức mà liếm triền hấp duẫn. Tề Trạm nhẹ nhàng trừu động côn thịt no trướng lấp đầy hoa huyệt nàng, ma sát chậm chạp như vậy đủ để cho thịt huyệt non mịn bên trong hưng phấn lên, các nếp uốn bị căng ra ý đồ muốn co rút lại bị côn thịt thô cứng ngăn cản đóng trụ, vì vậy rất bất mãn mà đem nó gắt gao hàm cắn. Hắn bị loại dây dưa chặt chẽ này kích thích đến chảy mồ hôi, thỉnh thoảng còn thấp giọng hừ nhẹ, mồ hôi trong suốt treo ở sống mũi cao thẳng của hắn giống như lá đọng sương sớm.

Thịt mềm nơi huyệt nội như có thể cảm giác được côn thịt cổ trướng, gân xanh nhảy lên, từng chút từng chút hòa cùng với từng tiếng tim đập hữu lực của nàng, Lan Húc trong lòng tràn đầy mật ngọt, chỉ nghĩ muốn mãi giao triền như vậy đến thiên trường địa cửu. (Han) (truyện được đăng tải bởi editor trên s:// .wattpad.com/user/Hannah_150875.)

Dùng tốc độ ma sát đưa đẩy chậm rãi trong chốc lát, hắn cảm thấy hẳn là nàng đã thích ứng đủ, liền bắt đầu đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra, đâm đến mức ánh mắt nàng đều trở nên mê mang.

“Ân....Quá nhanh....” Lan Húc miệng xinh hơi mở, vội vàng mà hô hấp, nhũ ngực như hai quả bóng nhỏ bị đỉnh đều đung đưa lay động làm hắn hoa mắt.

Hắn duỗi tay đem nhũ thịt oánh bạch tế nhuyễn cầm lấy, trong khoái cảm tình dục mãnh liệt khó khống chế nổi lực đạo của chính mình, trực tiếp vuốt ve ra mấy vệt đỏ. Động tác đâm thọc dưới háng không ngừng, hắn ngậm lấy vành tai tinh tế của nàng nhẹ cắn, thỉnh thoảng còn dùng tiếng nói dễ nghe nói ra lời mắc cỡ.

“Mới mấy ngày không cắm, miệng nhỏ bên dưới của Húc Nhi đã trở nên chặt như vậy......”

“.....Húc Nhi hút thật giỏi, về sau mỗi ngày đều cho huyệt nhỏ ngậm lấy cây gậy, ngủ rồi cũng đều tưởng thao nàng.”

Lan Húc mặt đỏ bừng, anh anh mà yêu kiều rên rỉ, trên người nổi lên một tầng phấn hồng kiều sắc, không biết là do bị hắn cắm hay do bị hắn làm cho xấu hổ. Dưới thân tiếng nước ướt át không dứt bên tai, mật dịch từ giữa hai chân chảy ra lại bị va chạm kịch liệt đánh áp lên trên xương mu hai người, nhìn qua tất cả đều là một mảnh dâm mĩ. Mật nước trơn trượt rất nhanh bị đảo thành bọt trắng, theo kịch liệt thọc vào rút ra mà vẩy lên trên cơ bụng rắn chắc của hắn, đệm giường cũng bị ướt một mảng lớn, dưới mông nhỏ của nàng chỉ thấy một trận thủy dịch nóng ẩm.

Nàng mềm yếu vô lực leo lên vai hắn, đùi ngọc thon dài kẹp chặt sau thắt lưng hắn, bị hắn thao lộng đến mức nói không thành câu, chỉ có từng tiếng “ô...ô..” cùng kiều suyễn thở dốc đón ý hùa cùng tiết tấu hung mãnh của hắn.

Tề Trạm thọc vào rút ra đến thật sự sảng khoái, đại chưởng một lần lại một lần vuốt ve toàn thân nàng, lửa nóng lưu luyến hôn ở sau cổ tai nàng, thở ra từng luồng nhiệt khí đánh vào trong màng nhĩ của nàng, thở gấp thô nặng làm nàng nếm được một loại cảm giác sung sướng kỳ diệu, không đơn giản chỉ là ở trên thân thể, mà còn là ở trong tâm hồn. Bọn họ quyến luyến thân thể của đối phương, ở sâu trong linh hồn giao hòa lẫn nhau, cấp cho nhau hết thảy cực hạn vui thích, hắn dùng kích cuồng đoạt lấy để biểu đạt sự ca ngợi, nàng dùng ôn nhu hòa nhã hàm bọc để biểu đạt tình yêu.

Giao hoan làm lòng người say mê đến quên mình, từng chút từng chút muốn xâm nhập thêm càng sâu, muốn nuốt vào thêm nhiều chút, chỉ nguyện hai người hòa làm một, trong ngươi có ta trong ta có ngươi.

Cung nhân hầu hạ hai người rửa mặt ở ngoài cửa đã lâu, nghe bên trong tẩm điện truyền ra tiếng rên rỉ kiều kiều đứt quãng, tuy là bọn họ đã trải qua vô số lần như vậy vào sáng sớm nhưng vẫn không tránh khỏi cảm thấy nóng mặt. Bọn thái giám thì bình tĩnh hơn một chút, đã bỏ đi mầm tai hoa kia, cũng coi như là thanh tịnh, chỉ có các cung nữ là một đám xấu hổ hồng cả mặt như đánh nhầm phấn má. Rất nhiều lần bọn họ nghe được tiểu Hoàng hậu thật vất vả mới an tĩnh một chút, cho rằng cuối cùng Bệ Hạ cũng đã thỏa mãn, chỉ chờ Người gọi nước tới dùng. Ai biết không quá được bao lâu lại loáng thoáng truyền đến thanh âm Hoàng hậu khóc lóc nỉ non: “Phu quân thiếp từ bỏ....A...Nha....A..a....”

Không biết Bệ Hạ đáp lại thế nào, tóm lại là trường hợp khiến người ta mặt đỏ tim đập kia lại bắt đầu trình diễn. Nếu không phải đã sớm được huấn luyện nghiểm cẩn thì e rằng khay đựng đồ trong tay các cung nhân đã sớm không ổn định được. Hoàng hậu bị làm đến mức kiều kiều nhược nhược như vậy rất có thể sẽ không xuống được giường, nhưng điều đó không phải điều bọn họ cần nhọc lòng, tiểu Hoàng hậu da mặt mỏng, loại thời điểm này cũng không cần người hầu hạ, dù sao Bệ Hạ cũng sẽ tự mình giúp Hoàng hậu dọn dẹp ổn thỏa, đám cung nhân như bọn họ chỉ cần làm bộ như chưa từng nghe thấy đông cung sống này là được.

Nghe nói khi Bệ Hạ còn là Thái tử cũng không gần nữ sắc, một lòng lo lắng chuyện chính sự, người hầu bên cạnh ăn mặc sa hoa hắn cũng làm như không thấy, xem cung nữ mỹ lệ cũng chỉ giống như mấy chung trà chén đĩa không có gì khác biệt, lúc không cần tuyệt đối se không gọi ngươi, nếu là chén đĩa ở trước mặt hắn mà rêu rao, ân, đại khái là sẽ gặp phải phiền toái

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.