Tinh Giả: Luyện Linh Đến 1000 Tầng

Chương 40: Chương 40: Phượt ám kình




Ở nơi đồng không mông quạnh, Thảo đang bước đi trên đồng cỏ xanh mướt, bỗng cô bé bắt gặp một nhóm người với những bộ đồng phục khác nhau, khoảng 34 người trước một hang động.

Vì thấy hiếu kì nên Thảo đã nhanh chóng chạy tới đó, khi cô bé chạy tới thì trước một đám người thì có một người đang đứng ra hô hào một số lời nói khích lệ và động viên.

“Chúng ta cần phải tiêu diệt con yêu thú này, vì thế chúng ta cần hợp lực, tôi cần sự giúp đỡ của các bạn…”

Nghe người đó nói với vẻ mặt khá nghiêm trọng, Thảo quay sang hỏi người bên cạnh.

“Này anh ơi, bên kia có chuyện gì vậy ạ?”

Anh ta thấy Thảo ở phía dưới đang hỏi thì cũng đáp lại.

“Cô bé mới tới nhỉ! Ở trong hang động này có một con yêu thú cực kì mạnh, có thể nói là mạnh nhất ở bên trong bí cảnh này!”

Nghe anh ta nói vậy thì Thảo cũng rất bất ngờ.

“Mạnh vậy sao? Vậy thì có lẽ là nhị giai hạ phẩm nhỉ?”

“Không! Là nhị giai trung phẩm!”

Lời nói này khiến Thảo bất ngờ tột độ, cô bé không ngờ rằng bên trong bí cảnh này lại có một yêu thú nhị giai trung phẩm, một con yêu thú có sức mạnh gần ngang với chuyển hóa cảnh sơ cấp.

Dù vậy thì vẫn chưa tới chuyển hóa cảnh thì vẫn có thể đánh bại được.

Thế là Thảo đồng ý đi chinh phục con yêu thú này góp chút sức.

Khi đang bước trong hang động thì cô bé phát hiện vài đệ tử của Hoàn Tinh tông, hai trai một gái, thế là cô bé chạy lại chào hỏi.

“Chào mọi người!”

Khi nghe thấy tiếng của Thảo thì cả ba quay mặt lại.

Họ thấy Thảo đang chào hỏi bọn họ nên bọn họ cũng lễ phép mà chào lại, bởi vì là đồng môn nên cũng không quá khó để làm quen.

Thảo lướt qua bọn họ một chút, cô bé dò xét bọn họ.

Hai anh trai kia thì là luyện linh kì tầng 7, còn chị gái là luyện linh kì tầng 9 à, có vẻ như chị này là đệ tử nội môn nhỉ!

Mặc dù cảnh giới của bọn họ khá cao, nhưng mà hiện giờ bọn họ đang đi đánh một con yêu thú nhị giai trung phẩm, vì thế mà chừng đó cảnh giới kia cũng chỉ ở mức ổn thôi.

Dù không chắc về chuyến đi này, nhưng ít nhất Thảo cũng có vài cách để phòng thân nên chắc là cô bé có thể đánh lạc hướng nó được.

Khi mà gần tới điểm đích thì một tiếng gầm lớn vang lên khiến cho mọi người cảnh giác mà vào thế thủ.

“Từ từ thôi, chúng ta phải để ý mọi lúc, nó có thể giết chúng ta nếu chúng ta lơ là đấy!”

Người dẫn đầu nói một cách nhỏ nhẹ và từ từ tiến bước, mọi người bây giờ đã cầm hết tất cả vũ khí của mình lên, nào là roi, kiếm rìu hay chùy.

“Sắp tới rồi, phải cẩn thận!”

Mọi người tới sát với cái hang động, khi mà tất cả mọi người chuẩn bị thì một tiếng hô lớn phát ra.

“Tấn công!!”

những người tiên phong lao ra, nhưng bọn họ lại không hề thấy một con yêu thú nào cả, gần như quanh đây trống không với những bãi thịt vươn vãi lung tung.

Thảo cảm thấy kì lạ bởi cô bé chỉ mới quan sát mà chưa định lao ra, cô bé tự hỏi làm thế nào mà con yêu thú lại không có ở đây dù rằng tiếng gầm của nó vừa mới phát ra.

Thảo bước thêm một bước nữa thì nghe thấy một tiếng tỏm, một cái tiếng mà chỉ có dạng lỏng mới phát ra, cô bé lại cảm thấy kì lạ bởi ở trong hang động này hồi nãy không hề có chút nước nào cả.

Cô bé nhìn xuống dưới chân mình, một chất lỏng màu đỏ trôi dưới chân, một màu đỏ của máu.

Thảo lập tức quay người lại thì thấy một vài người đằng sau đã bị giết, những cái đầu của họ đã biến mất và một thứ hình thù đen ngòm và to lớn ở đằng sau.

“Yêu thú!!!!”

Một tiếng hét lớn của tôi khiến cho toàn bộ mọi người lập tức quay mặt lại, con yêu thú to lớn đó đã xuất hiện rồi.

Một tiếng nổ vang lên, toàn bộ đất đá và những người ở đó bị đánh bật ra đằng sau vào sâu bên trong hang.

“Cẩn thận, nó có khả năng dịch chuyển đó!”

Người dẫn đầu hét lớn hô hào trước mặt mọi người để bọn họ cảnh giác.

Con yêu thú đó gầm lớn lên rồi bắt đầu xông vào một cách nhanh chóng, chỉ trong phút chốc, những cái xác lại lần nữa tăng lên, chỉ một vết cào xé đã làm cho những người yếu thế bị giết hại một cách dã man, cả cơ thể bọn họ bị xẻ thành nhiều khúc trước khi từng miếng thịt chạm xuống mặt đất.

“Ahhhhhhh!”

Những người ở gần sống sót thì cũng bị thương không nhẹ, bọn họ sợ hãi hét lớn và chạy toán loạn.

“Đừng sợ hãi! Sợ hãi chỉ làm cho con yêu thú đó dễ bề giết chúng ta thôi, chúng ta phải giữ vững tâm trí!”

Sau khi nghe thấy lời động viên của người dẫn đầu thì ai ai cũng tự tin hơn và tràn đầy khí thế, bọn họ vào tư thế thủ và lao vào tấn công con yêu thú đó.

Con yêu thú thấy vậy thì đột nhiên nó một phát lao tới chỗ của người dẫn đầu, nó đã dịch chuyển tới trước mặt của anh ta và tấn công một phát khiến cho anh ta bất ngờ tột độ.

Cũng may là anh ta đỡ được cú vừa rồi và dùng kĩ thuật làm giảm sát thương đòn đánh của nó khi nhận vào, đúng là một cao thủ mà.

Nhưng mà trận chiến vẫn chưa kết thúc, con yêu thú này thật sự rất mạnh, vì thế mà khó có thể thắng được.

Không ngờ rằng con yêu thú này lại là phượt ám kình!

Thảo quan sát trận đấu với đầy vẻ lo sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.