Tinh Giới

Chương 39: Chương 39: Biến giả thành thật




Dịch: lamsonquaikhach

Nhóm dịch: Phong Lưu Bang

“Lăng Thiên, ta đại biểu đất nước, chính thức mời ngươi ra nhận chức cố vấn đặc biệt của Long Tổ!” Long Hoa nghiêm túc nói. “Đừng đừng đừng, chủ tịch ngài đừng quá chính thức, ngài biết đấy, cái cố vấn này là giả, ta không chịu nổi cuộc sống gò bó như vậy đâu!” Lâm Thiên xua tay lia lịa nói.

“Cố vấn đặc biệt, hoàn toàn không phải chịu gò bó gì, cũng giống như ngươi nói vậy, khi đất nước có việc, hơi giúp một chút là được!” Long Hoa nói, Lâm Thiên cười khổ một cái: “Chủ tịch, cái này ta có thể từ chối không?” “Dường như không thể!” Long Hoa cười nói.

“Nếu đã vậy, ta biến đây!” Lâm Thiên nói xong, hình ảnh đã biến mất khỏi màn hình máy tính!

“Tiểu Ảnh, ra một cái đi!” Long Hoa nói với khoảng giữa gian phòng trống trơn không có ai, không gian hơi gợn sóng, nơi vốn không có người không ngờ lại xuất hiện một thanh niên mặc đồ đen. “Chuyện vừa rồi, ngươi cũng biết rồi, tin tức thì để ngươi chuyển cho tổ trưởng các ngươi là được, ta tùy tiện lập cho hắn một cái chức cố vấn đặc biệt, hi vọng hắn không trách ta là được!”

“Dạ, chủ tịch!” Thanh niên áo đen nói xong lại ẩn vào trong không khí.

Hồng Kông.

“Chủ nhân, người dựa vào y phục, Phật dựa vào y vàng, câu này đúng là không sai chút nào, chủ nhân ngài mặc bộ đồ tây và giày hàng hiệu vào rồi, lại tạo hình thêm một chút, ngài vốn chỉ hơi đẹp trai một chút, bây giờ đã coi như một anh chàng rất đẹp trai rồi, bọn Tả Vân Phi thấy ngài, sợ còn nhận không ra!” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên. “Được rồi được rồi, Tiểu Linh ngươi đừng quậy nữa, chỗ chủ tịch trước tiên cũng xử lý như vậy đi, ài, không ngờ làm giả lại biến thành thật rồi!” Lâm Thiên bất lực nói “Bây giờ sắp sáu giờ rồi, chúng ta cũng mau tới hội đấu giá thôi!”

“Hì hì, chủ nhân, hàng tốt thông thường đều lên sân khấu sau cùng!” Tiểu Linh nói “Hàng tốt cái đầu ngươi, sau này không được tùy tiện phá rối ta nữa!” Lâm Thiên nói “Tuân mệnh, chủ nhân!”

Chờ khi Lâm Thiên tới được trung tâm hội nghị triển lãm quốc tế Hồng Kông, đã là 6 giờ 40, cách lúc bắt đầu đấu giá chẳng qua chỉ 20 phút “Tiểu Linh, cái lối đi cho khách quý gì đó ở đâu vậy?” Lâm Thiên hỏi trong đầu, Tiểu Linh lập tức giả lập trong đầu Lâm Thiên một con đường.

Ba phút sau “Vị tiên sinh này, đây là lối đi dành riêng cho khách quý của hội đấu giá, có thể cho tôi xem vé vào cửa của ngài không?” Lâm Thiên bị người ta chặn lại một cách lễ phép “Có phải cái này không?” Lâm Thiên đưa vé vào cửa ra. Người chặn đường Lâm Thiên hơi biến sắc mặt: “Tiên sinh Lăng Thiên tôn kính, hoan nghênh ngài tham gia buổi đấu giá đồ quý lạ của chúng tôi, tôi là nhân viên tiếp đãi số 20 Điền Nguyên, ngài có thể gọi tôi là tiểu Điền!” “Tiểu Điền? Lâm Thiên xém chút cười thành tiếng, đối phương tuổi còn lớn hơn hắn nhiều, xưng hô như vậy, hắn không nói ra miệng được!

“Chủ nhân, tuổi tác người ta, có lúc không thể nhìn ra từ bên ngoài, cho dù ngài thấy một đứa trẻ, có thể nó đã hơn trăm tuổi rồi, hội đấu giá hiển nhiên biết những điều này, cho nên cố ý dặn dò, dẫu sao, khách quý siêu cấp 20 tuổi, quá ít quá ít! Hắn có thể hiểu nhầm ngài là loại lão bất tử rồi!” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên.

“Điền Nguyên phải không, vừa đi vừa nói thôi, giới thiệu tình hình hội đấu giá lần này cho ta một chút!” Lâm Thiên lạnh nhạt nói, giả làm cao nhân, cái này hắn có chỗ tâm đắc! Khụ khụ, thật ra bây giờ hắn cũng coi như một cao nhân nho nhỏ rồi, cố vấn đặc biệt của Long Tổ, lúc trước còn là giả, bây giờ đã là hàng thật giá thật rồi!

Điền Nguyên gật đầu: “Lăng Thiên tiên sinh, xin mời theo tôi!”

Vừa đi, Điền Nguyên vừa nói: “Lăng Thiên tiên sinh, lần đấu giá này tổng cộng có 208 món hàng quý, đến tham dự tổng cộng có 36 khách quý đặc biệt, trong đó người của thế gia, như tiên sinh Tả Quốc Cường của Tả gia ở đại lục, bá chủ hắc đạo, như tiên sinh Tam Tỉnh của tổ chức Sơn Khẩu, còn có công tử Ả Rập Saudi, ngoài ra một số kì nhân tại hạ không hề biết rõ! Ngoại trừ khách quý đặc biệt, khách quý bình thường đến dự có 360 người, ngoài ra người đấu giá bình thường, tổng cộng hơn 2000 người.” Lâm Thiên gật gật đầu, đi khoảng năm phút, Lâm Thiên theo Điền Nguyên tới một phòng triển lãm khổng lồ, phòng triển lãm loại này trung tâm hội nghị triển lãm quốc tế Hồng Kông tổng cộng có 5 cái, lần này cái này được dùng để tổ chức đấu giá!

Tất cả mọi người gần như đều tụ tập đủ, ba bốn ngàn người trong phòng triển lãm cũng tương đối ồn ào. “Lăng Thiên tiên sinh, ghế của ngài bên này, bên trái của ngài là gia chủ Tả gia Tả Quốc Cường tiên sinh, bên phải ngài là công tử Ả Rập Saudi Ali Chandler, Lăng Thiên tiên sinh, hội đấu giá sắp bắt đầu rồi, tôi chỉ có thể đưa ngài tới đây thôi!” Điền Nguyên nói.

Lâm Thiên đã thấy chỗ ngồi của hắn rồi, xua xua tay nói: “Ta tự đi tới là được!” Điền Nguyên thở ra, thầm nói vị khách này cũng còn dễ tiếp đón, những người phụ trách chiêu đãi khách quý đặc biệt bọn hắn đều luôn cẩn thận dè đặt, sợ phạm phải lỗi lầm gì đó, bọn họ căn bản không gánh chịu nổi!

Khu khách quý, Tả Vân Phi trợn tròn mắt: “Chu Dao, các ngươi nói mắt ta có hoa rồi không, người đi tới vị trí số 10 đó không ngờ lại hơi giống lão tam!” Chu Dao cũng nhìn thấy Lâm Thiên vừa đi vào sảnh đấu giá và đi về phía khu khách quý: “Ta nghĩ ngươi hẳn không nhìn nhầm, không phải giống, mà người đó quả thật là Lâm Thiên!”

“Lâm Thiên làm sao làm được? Cũng chỉ có một mình bác Tả có được chỗ ngồi dành cho khách quý đặc biệt, bọn ta đều chỉ có được tư cách khách quý bình thường thôi!” Nam Cung Uyển Nhi không dám tin nói. Tần Kha mỉm cười: “Uyển Nhi, ngươi xem thường người ta rồi, Lâm Thiên xem ra thật sự không đơn giản nha!”

“Lão tam này không ngờ lại ẩn giấu sâu vậy, không được, lần này trở về nhất định phải bóc lột hắn thật dữ một phen!” Đầu tiên Tả Vân Phi hơi có chút mất mác, tiếp đó nghiến răng nghiến lợi nói.

Bên phía Lâm Thiên, hắn đã nhìn thấy bọn Tả Vân Phi ở khu khách quý, hắn hơi cười với bọn Tả Vân Phi, cái cười này lại khiến không ít người đẹp tham gia đấu giá kêu thét lên, nhìn thấy khách quý đặc biệt vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai như vậy, hoàn toàn phù hợp với bạch mã hoàng tử trong mơ ước của bọn họ!

“Bác Tả, chào bác!” Lâm Thiên tới chỗ ngồi của mình, đầu tiên hơi hành một lễ với Tả Quốc Cường, sau đó mới ngồi xuống. “Được, Vân Phi nó có người bạn như ngươi là phúc khí của nó, lần trước còn làm phiền ngươi cứu Chu Dao, tiểu Lâm, ngươi giấu đúng là đủ sâu nha, không sợ ngươi cười, từ khi Vân Phi nó ở cùng ngươi, ta đã điều tra ngươi, nhưng bây giờ xem ra, những kết quả điều tra đó đều hết sức đáng cười à!” Tả Quốc Cường cười ha ha nói.

“Bác Tả, cháu và lão tứ là anh em tốt, vậy là đủ rồi, bác nói có đúng không?” Lâm Thiên cười nói. Tả Quốc Cường gật gật đầu: “Vậy, tiểu Lâm, ngươi vốn không chuẩn bị tham gia hội đấu giá này phải không? Nếu không cũng không nhờ Tả gia chúng ta mang vật đó đi đấu giá rồi!”

Lâm Thiên gật gật đầu: “Cũng gần như vậy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.