Tinh Hà Đại Đế

Chương 91: Chương 91: Lấy nước




Cả đêm, Giang Ly đều cảm nhận sự huyền diệu của cảnh giới nhập định.

Tư duy trong chốc lát thả lỏng, rồi được một lát lại thu hồi lại, tất cả xung quanh đều không giấu được tai mắt của mình. Bây giờ tư duy phóng xạ của hắn lấy bản thân làm trung tâm, có thể quan sát được tất cả sự vật trong phạm vi 1km.

Tiết trời bên ngoài càng lúc càng rét lạnh hơn, hắn dùng tư duy thăm dò nhiệt độ, biết rõ nhổ nước bọt ra trong chốc lát sẽ biến thành băng trên mặt đất, gió gào thét đầy trời càng lúc càng lớn hơn, như những lưỡi đao sắc cắt toàn bộ trời đất, thậm chí đến viên đá nặng mấy chục kg cũng có thể thổi bay lên.

Một số viên đá đập trúng nhau trên không trung, vỡ tan thành bụi phấn.

Cả ngọn núi như đang lay động, dường như lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay.

- Với sức gió như này, mình thấy cũng phải lên cấp 20 mất. Giang Ly trong lòng nổi lên nỗi sợ hãi, nhưng hắn muốn khiêu chiến với thiên uy như này, phúc xạ tâm linh ra ngoài, dung hòa với gió lạnh bên ngoài, cảm nhận sự ảo diệu vô thượng của Đại Đế Phong Ấn.

Hắn đang minh tưởng phong bạo vũ trụ và tự nhiên chi phong, lòng đã hiểu lòng, lúc này đều cũng nằm trong trạng thái tu luyện.

Lúc trước hấp thu thiên địa linh khí trong tế bào cấu thành vòng tuần hoàn vi diệu, có thể chống cự lại hàn khí, toàn thân ấm áp, Tuyết Linh và Lạc Hàm ôm hắn như này ngủ thật say.

Các cô cũng tiến vào giấc ngủ say khôi phục lại thể năng.

May mắn khi trên Khúc Ba tinh đã hấp thu lượng lớn thiên địa linh khí dự trữ lại trong tế bào, khiến hắn có thể giữ được độ ấm thân thể, chống lạnh đồng thời có thể chuyển hóa thành dinh dưỡng tiêu hao.

Thứ này và mỡ có chút tương đồng, như con gấu ngủ đông, cả mùa đông không ăn không uống, toàn bộ dựa vào lượng mỡ tích trữ để duy trì tính mạng.

Đương nhiên chất lượng của thiên địa linh khí cao hơn mỡ vạn lần.

- Chẹp chẹp… thiên địa linh khí à… Vương Thường Vinh lúc nào cũng quan sát tu vi của Diệp Mặc, phát hiện hắn vận chuyển thiên địa linh khí trong cơ thể nói: - Có thứ này bảo trì trong người, hoàn toàn có thể không ăn không uống một tháng, trước khi đến hắn dùng linh thạch sao? Có thể lấy được linh thạch cũng đều là nhân tài hạt giống trong gia tộc lớn.

Gã không biết, Giang Ly dùng Thai Tức hấp thu trên Khúc Ba tinh.

Mấy tiếng đồng hồ trôi đi rất nhanh.

Giang Ly đột nhiên mở mắt, cảm thấy gió lạnh bên ngoài cũng giảm đi rất nhiều, có ánh sáng phía chân trời nhún nhảy, nhiệt độ mỗi phút đều đang tăng lên, -30°, -20°, -10°… Sau đó lên đến 0 , 10° , 20° , 30° …

Trong vòng một tiếng, nhiệt độ bên ngoài liền lên đến 40°.

Lúc này không phải là lúc có thể ra ngoài, vì nhiệt độ lên quá cao, thân thể con người căn bản không chịu nổi. Trong hang động cũng bắt đầu nóng dần, nhiệt độ lên khoảng 20°.

Lạc Hàm và Tuyết Linh tỉnh lại, nhìn thấy mình ôm Giang Ly, sắc mặt đều ửng đỏ, vội buông ra.

Vèo!

Lúc này miệng hang động có một bóng người chạy qua, là Vương Thường Vinh: - Tiểu tử, tôi không thể không nhắc nhở anh, lúc này bên ngoài nhiệt độ mới 40°, là lúc tốt nhất để đi lấy nước ở hồ nước bên cạnh, đợi lát nữa nhiệt độ sẽ lên đến 60°, lấy nước sẽ rất khó khăn.

Vương Thường Vinh cầm mấy bình nước, mỗi sáng sớm đều phải đi đến hồ nước bên ngoài kia cách mấy chục km để lấy nước mang về.

Nhiệt độ ban ngày rất nóng bức, trong hang động cũng rất khó chịu, cần phải tiêu hao lượng lớn nước mới được, những bình nước này đều là gã giết mấy thí sinh kia mà lấy được.

- Tôi cũng đi lấy nước, hai người ở trong động nghỉ ngơi đi. Giang Ly nghe thấy lấy nước, cũng bay ra ngoài.

- Chúng tôi cũng đi cùng anh. Tuyết Linh và Lạc Hàm vội vàng đứng dậy.

- Không cần, hai người đi theo tôi, tốc độ lại chậm. Ở lại trong động trông coi, đừng cho người khác vào, vị trí động này của chúng ta rất tốt, chắc chắn sẽ có người muốn cướp. Giang Ly nghiêm nghị nói: - Hơn nữa, hai người nhất định phải tiết kiệm thể lực, chất dinh dưỡng còn lại tuyệt đối không đủ tiêu hao mấy ngày, sau khi tiêu hao hết, chúng ta còn phaỉ đi tìm thức ăn nữa, cũng không thể ăn thịt người được.

Đây là một vấn đề nghiêm trọng.

Mặc dù lấy được chất dinh dưỡng của Giang Lưu và Vu Mộ Hoa, nhưng ba người cũng chỉ có thể duy trì được khoảng mười ngày. Mười ngày sau hết sạch lương thực, cũng không thể dựa vào uống nước cầm cự được.

Hơn nữa trong hồ nước cũng không có cá, sau này phải đi đâu để tìm thức ăn?

- Được, chúng tôi ở lại đây tiết kiệm thể năng. Tuyết Linh lấy một ống chất dinh dưỡng: - Giang Ly, anh uống một ngụm, mạo hiểm nóng nực như này đi bộ mấy chục km lấy nước, đối với thân thể tiêu hao rất lớn.

- Không cần. Giang Ly khua tay: - Những thứ này các cô giữ lại đi, tôi đi lấy nước về trước đã.

Thân thể hắn khẽ động, cũng đã chui ra khỏi hang động, tăng tốc bay, theo sát Vương Thường Vinh kia, vì hắn lo lắng Vương Thường Vinh nửa đường quay lại, bắt hai người con gái giết hại.

Không thể không đề phòng.

- Tiểu tử, tốc độ của anh cũng nhanh đấy. Vương Thường Vinh không ngừng chạy trên đồng bằng đá vụn, tốc độ cũng không thua gì một chiếc xe con, còn tốc độ của Giang Ly thì lại càng nhẹ nhàng hơn, nhảy một cái đã là 20-30m, khi bật lên không trung, cũng cao 2-3m.

Giới động vật trên Trái đất có một loại Khiêu Linh, mỗi lần nhảy có thể nhảy cao hơn 3m, khoảng cách 10m, tốc độ có thể đạt đến 90km, có lúc đến báo đốm cũng không thể nào đuổi kịp bọn chúng, nhưng so với Giang Ly, vẫn còn kém hơn rất nhiều.

Mặc dù Giang Ly nhảy lên không cao, nhưng khoảng cách cũng không phải là thứ mà bọn chúng có thể so sánh được, hơn nữa Giang Ly sở dĩ không nhảy cao, là một cách tiết kiệm thể năng.

Nhảy cao chưa chắc tốc độ đã nhanh.

Cứ như vậy vừa nhảy vừa chao liệng tốc độ sẽ là nhanh nhất.

Vận tốc lúc này của Giang Ly khoảng 150-200km, hoàn toàn có thể vượt qua báo đốm. Nhưng nếu đạt đến 200km/h, hắn cùng lắm cũng chỉ có thể kiên trì được 1h, thể năng sẽ bị hao tổn hết, cũng không còn đứng dậy được nữa.

Lực sinh mệnh 2 là mạnh, nhưng không phải là máy móc thực sự.

Bây giờ hắn chạy cùng Vương Thường Vinh, vận tốc chỉ là 90km/h, bảo toàn thể lực, như vậy gặp cao thủ cũng có thể đối phó được.

La Sát tinh chút thể lực nào cũng rất đáng quý.

- Bên này bên này… Giang Ly thi triển tốc độ của Đại Đế Phong Ấn, sánh vai cùng Vương Thường Vinh: - Tôi sợ anh đột nhiên quay lại, gây bất lợi với hai nữ sinh kia.

- Tôi nói rồi, không giết người có huyết thống Hoa Hạ. Vương Thường Vinh lạnh lùng đáp lại: - Nhưng anh đề phòng như này rõ ràng tính tình rất cẩn thận, trên La Sát tinh sinh tồn chính là không thể tin tưởng bất kỳ kẻ nào.

Hai người không ngừng nhảy lên, lướt đi, mỗi lần nhảy lên, Vương Thường Vinh đều hai tay dang ra, học đại bàng giương cánh, cơ bắp sau lưng nối liền, đây là cách tiết kiệm thể năng.

Còn Giang Ly thì vừa rơi xuống mặt đất, lại nhảy lên, liên tục tiến công, để lại dư âm, giống như sau khi lôi âm chấn động, còn có từng trận sấm rền vang.

Cả hai đều có ảo diệu của riêng mình.

Khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ sau, hai người đến địa điểm lấy nước, khí hậu cũng đã vô cùng nóng bức, may mà nhiệt độ xung quanh hồ nước cực lớn này cũng hạ xuống không ít.

Giang Ly không hiểu, nước của hồ nước lớn này rốt cục từ đâu đến? Nhiệt độ hàng ngày là 60°, có thể bốc hơi toàn bộ nước trong hồ này.

Hơn nữa còn là hồ nước ngọt.

Đáy hồ chắc chắn có gì bí mật.

Hắn đến bên hồ, cũng không thấy ai đi lấy nước, Vương Thường Vinh đứng một bên đong đầy mấy bình nước, ừng ực uống một hồi lâu, rồi lại sảng khoái tắm rửa, chải chuốt đầu tóc, thay bộ quần áo khác.

Bộ quần áo kia chính là quần áo của các thí sinh đã chết, mặc lên người có chút không vừa, nhưng cũng có thể hiện ra sự cao lớn uy mãnh của gã.

Sau khi gã làm xong, cũng không rời đi, lại nằm phục trong đám cỏ bên hồ, hình như muốn đợi con mồi đến.

Con mồi trên La Sát tinh rất ít, cho dù là có, cũng vô cùng hung mãnh, là động vật có năng lực sinh tồn cực kỳ mạnh mẽ, rõ ràng Vương Thường Vinh đang đợi học sinh đến lấy nước để săn mồi.

Trong phạm vi mấy nghìn km, chỉ có một hồ nước, bất cứ người muốn uống nước và dã thú nào cũng cần phải đến nơi này.

Giang Ly tư duy một chút, phát hiện trong nước quả nhiên vô cùng thanh tịnh, từ nông đến sâu, trong chỗ gần đến giữa hồ, xanh biếc một màu, nhìn không thấy đáy, sâu trong lòng đất dường như có hàn khí không ngừng xuất hiện.

Mấy con cá hôm qua nhìn thấy đều biến mất toàn bộ.

Trong hồ hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn lại nước và mấy bụi cỏ trên bờ, cũng không nhìn thấy bất cứ động vật gì, còn mấy bụi cỏ này thì căn bản cũng không ăn được.

Thân thể hắn khẽ động, trực tiếp nhảy ùm vào trong hồ nước này, dần tiến sâu vào khu vực nước sâu, sau đó thi triển lực tinh thần mở hoa văn trên viên đá trắng sữa.

Lập tức, một cánh cửa từ từ mở ra.

Ừng ực ừng ực… Một lượng nước lớn chảy tràn vào trong không gian này, sau khi chảy được mấy chục tấn, Giang Ly thu lại lực tinh thần của mình, đóng cửa không gian đó lại.

Như vậy, thì không cần mỗi ngày đi bộ mấy chục km để lấy nước nữa, sau này nước tắm cũng có sẵn rồi.

Trên La Sát tinh không có vật chứa lớn, bồn sắt hay các thứ khác cũng không tìm thấy, chỉ có bình nước nhỏ, mỗi sáng đến hồ này lấy nước rồi lại quay về, lấy nước cung cấp cho đủ 1 ngày.

Viên đá trắng sữa của Diệp Mặc thông qua bước nhảy Wormhole hấp thu năng lượng, dần dần mở không gian, đựng vài chục tấn nước cũng không nặng thêm chút nào, mang theo người cũng nhẹ nhõm thoải mái.

Vì chút nước này trong không gian khác, chất lượng cũng không áp bách lên người hắn.

- Nước không cần phải lo nữa, nhưng thức ăn thì quá thiếu thốn. Lực tinh thần của hắn lại lần nữa phóng xuống đáy hồ khoảng 1km, nhưng vẫn chưa đến được đáy, cũng không dám xuống sâu thêm nữa.

Vì hắn sẽ bị chết đuối.

Trừ phi La Sát tinh này có thiên địa linh khí, hắn có thể dựa vào hấp thụ linh khí tiếp tục chờ đợi trong này, đồng thời tế bào hô hấp cũng có thể từ trong nước hấp thu dưỡng khí.

Nhưng bây giờ rõ ràng không được.

Cho nên hắn chỉ có thể lại lần nữa nhảy lên bờ.

Lúc này, hắn nhìn thấy rất nhiều người từ phía xa chạy đến, tốc độ chạy gấp, trên tay cầm bình nước đến bên hồ lấy nước, sau đó sảng khoái tắm rửa, làm mát lạnh.

Đều là những học sinh đến tham gia cuộc thi này.

Bọn họ rõ ràng trốn tai nạn gió lạnh đêm qua, chắc chắn là tìm được hang động thích hợp để ở.

Cùng lúc đó, Giang Ly còn nhìn thấy những tên côn đồ bị lưu đày cũng bốn phương tám hướng chạy đến, bên hồ lập tức trở thành nơi vô cùng huyên náo.

Có huyên náo thì sẽ có chém giết, mỗi một tên côn đồ bị lưu đày trên La Sát tinh đều là người vô cùng hung ác, giết người ăn thịt người không chút nương tay, lần này những học sinh này tiến vào đây thi thố đều bị bọn chúng coi là con mồi.

Đương nhiên những học sinh này cũng không phải loại dễ trêu, người có tư cách tham gia cuộc thi của đại học Tinh Không, ai ai cũng thực lực mạnh mẽ, bọn họ cũng sẽ giết chết những tên côn đồ này, mong được sinh tồn.

Giết!

Một tiếng gầm từ một nơi không xa truyền đến, Giang Ly liền nhìn thấy một đám học sinh đang đánh nhau với hai tên côn đồ.

Đám học sinh này thân hình cao lớn, làn da trắng trẻo, lỗ chân lông cũng rất thô, rõ ràng là huyết thống người da trắng, tổng cộng có 7-8 người, còn côn đồ thì chỉ có hai người.

Tiếc là, thực lực của hai tên côn đồ này rất mạnh, lực sinh mệnh ít nhất cũng 1.5 trở lên.

Còn lực sinh mệnh của những học sinh kia phổ biến từ 1.2~1.3.

Nhưng còn may thực lực của một học sinh đứng đầu trong đó cũng rất mạnh, là một nam thanh niên da trắng, khí chất có chút giống với Huyễn Hồ, rất âm trầm, sống mũi cao, lực sinh mệnh cũng là 1.5!

Trong khi anh ta ra tay, chặn lại sự tấn công của hai tên côn đồ kia, những học sinh khác đứng bên cạnh trợ công, hai bên đánh nhau lực lượng ngang nhau.

Úc úc úc!

Đột nhiên, một tên côn đồ phát ra âm thanh như một con gà trống, cả người nhún nhảy, một quyền đánh ra. Không ngờ là loại chiêu thứ trong Quỷ thần quyền, xuất quỷ nhập thần.

Còn một tên côn đồ còn lại cũng thi triển một chiêu Quỷ thần quyền khác, quỷ thần xuất hiện.

Hai người kết hợp lại với nhau, phong bế toàn bộ đường lui của học sinh da trắng kia.

Học sinh da trắng này chết là cái chắc.

Ánh mắt Giang Ly khẽ động, đột nhiên một cước, hai viên đá mang theo âm thanh gào thét bay ra ngoài, đánh vào sau lưng tên côn đồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.