Tinh Hà Đại Đế

Chương 51: Chương 51: Vĩnh Sinh




Sau khi bố trí ổn thỏa cho lũ mèo này, Giang Ly lại bắt đầu tu luyện.

Sau đó, hắn lại bắt đầu tu luyện Tâm Linh Đại Đế Ấn, lần này hắn thông qua thực chiến, lại cảm thấy môn võ học này có chút khác biệt.

Hắn thực chiến với võ học đại sư, sau đó lại ẩu đả sống chết với Huyết Cừu, lĩnh ngộ càng lúc càng nhiều Chân đế.

Hắn biết, lúc này muốn bù đắp lại sự tổn thương của thân thể, chỉ có thể dựa vào sự tiến bộ của Tâm linh, một khi đạt đến Nhập định phối hợp với các loại thuốc bổ mới có thể hồi phục nhanh chóng.

Vị bác sĩ kia cũng nói rồi, chỉ có đạt đến trình độ Nhập định, khống chế nội tiết toàn thân, bốc thuốc đúng bệnh, mới có hi vọng.

Tu luyện càng lúc càng sâu, hắn liền cảm thấy mỗi một động tác của Tâm Linh Đại Đế Ấn đều có huyền diệu thâm sâu, đáng tiếc là bây giờ không mở nổi viên đá màu trắng sữa kia, không thể nào nhìn được tu hành tiếp theo.

Thân hình như quỷ mị lay động trong công viên, từ đông sang tây, từ nam đến bắc, hắn đánh trái đánh phải, cả người hoàn toàn hóa thành một cái bóng. Cánh tay cuồng loạn nhảy múa trong không trung, nhìn qua như nhiều thêm mấy cánh tay, giống như Thiên vương tám tay vậy.

Một bộ ấn kết xong, hai tay của hắn vây quanh, cả người tiến vào cảnh giới tư duy thâm trầm nhất, đầu óc minh tưởng Não vũ trụ, ngẩng đầu lên nhìn sao trời, dường như cảm thấy nơi sâu cùng nhất trong vũ trụ xa xôi kia, hàng nghìn tỷ ngôi sao tạo thành đại não tinh vực yên tĩnh dừng lại, mang theo tư duy của cả vũ trụ.

Bản thân, nhân loại, tinh cầu, hư không, đều là tư duy của Não vũ trụ mà biến thành.

Tất cả, đều là tư duy và ý niệm trong Não vũ trụ.

Là giấc mộng của nó.

Cho nên, thế giới Đại thiên, thoáng như một giấc chiêm bao.

Kim Cương kinh từng nói, tất cả có vi pháp, như ảo ảnh trong mơ.

- Nếu như vũ trụ là một sinh mạng, thì chúng ta đều là ý niệm tư duy của vũ trụ, không phải là chân thực, mà là hư ảo. Giang Ly đột nhiên có cảm giác này, sinh tử vô thường, tất cả là mộng.

Hắn ngồi xuống, yên tĩnh thể ngộ cảnh giới này.

Không biết qua bao lâu, trời cũng đã sáng, vừa nhìn đồng hồ, không ngờ đã hơn mười giờ rồi.

- Hôm nay ban ngày lại đến chợ đen Khư Hoa thành, tiền nhiều vậy, đi mua Nguyệt Linh Chi Tinh

Reng reng reng….

Lúc này, không ngờ lại có người gọi điện đến, Giang Ly giật mình, lại là Lạc Hàm.

- Alo. Trong điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc của Lạc Hàm:

- Giang Ly, cậu dạo này tu luyện thế nào rồi?

- Mình tu luyện cũng không tệ. Giang Ly cười:

- Từ lần huấn luyện quân sự lần trước, ẩu đả sinh tử, mình cũng đột phá ra được một ít.

- Chúc mừng cậu nhé. Ảo ảnh của Lạc Hàm xuất hiện:

- Giờ có rảnh không? Trưa nay mình mời cậu ăn bữa cơm?

- Đương nhiên là rảnh. Giang Ly vừa nghe thấy, trong lòng có chút kích động nhỏ, Lạc Hàm không ngờ lại chủ động mời mình ăn cơm, bình thường đều là con trai mời con gái, con gái còn từ chối, bây giờ tình hình lại đảo ngược lại rồi.

Lạc Hàm chủ động gọi điện mời ăn cơm, Giang Ly chẳng có lý do gì mà từ chối.

- Chúng ta đi đâu ăn? Mình mời cậu là được rồi, gần đây mình cũng kiếm được chút tiền, tiền mời một bữa cơm cũng có. Trong tay Giang Ly có số tiền hàng triệu, là tiểu phú ông, mời ăn cơm cũng chẳng có gì phải luống cuống cả?

- Cậu ở đâu? Mình lái xe đến đón. Lạc Hàm nghe vậy liền cười.

- Vậy được, mình dùng chip mở định vị, cậu cứ trực tiếp bay qua đây là được. Giang Ly vội vàng khởi động hệ thống định vị bạn tốt.

- Vậy mình đến đây, cậu đứng trên mái nhà cậu đợi mình. Lạc Hàm gác điện thoại.

Giang Ly để lại lời nhắn cho cha mẹ và em gái, nói không ở nhà ăn cơm tối, sau đó chạy lên tầng thượng, khoảng năm sáu phút, một chiếc xe ô tô bay vèo trong không trung, dần dần hạ xuống, mang theo một cơn gió lớn, cửa kính xe mở ra, lộ ra bộ dạng Lạc Hàm cười tươi.

- Giang Ly, lên xe đi.

- Được!

Thân hình Giang Ly vừa động, cả người không chút khói lửa, ngồi vào ghế lái phụ.

- Thân thủ tiến bộ nhanh thật đấy. Lạc Hàm kinh ngạc:

- Mình thấy cậu bây giờ dường như có thể chống lại Âu Dương Tinh được rồi đấy.

- Cậu cũng tiến bộ không ít mà. Giang Ly chuẩn xác nắm chắc đến nhịp tim của Lạc Hàm, nhịp điệu toàn thân, cảm giác được khí tức và thể năng của cô cũng tăng lên không ít.

Đáng tiếc, bây giờ tu vi tinh thần của hắn còn chưa đến cảnh giới Nhập định, nếu không có thể cảm nhận được dao động tâm linh trong đầu Lạc Hàm, từ đó đoán được tu vi Tâm linh của cô.

- Mọi người từ trong huấn luyện quân sự đi ra, đều có tiến bộ. Lạc Hàm nhớ lại đợt huấn luyện quân sự lần đó, giết chết võ sĩ ngoài hành tinh, thổn thức cảm thán:

- Sau khi Tuyết Linh bị cắt yết hầu, nửa sống nửa chết, lĩnh ngộ còn nhiều hơn mình, mình phải cố gắng hơn nữa, không thể để cô ấy vượt mặt được.

Ô ô…

Khởi động động cơ máy, bay thẳng lên trời, bắt đầu bay lượn trên trời cao mấy trăm mét.

Giang Ly nhìn trời xanh mây trắng, mũi ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ người Lạc Hàm, cảm thấy vô cùng thích ý, nửa năm trước cho dù Lạc Hàm mời hắn đi cùng, hắn cũng thấy hổ thẹn, nhưng bây giờ yên tâm thoải mái rồi, hắn có đủ sức mạnh, tương lai tốt đẹp, tiền đồ tràn đầy hi vọng, xứng đôi với Lạc Hàm.

Cho dù gia tộc của Lạc Hàm có lớn đi nữa, tài sản hơn trăm triệu cũng chẳng là gì, bây giờ hắn tiến bộ như bay, không lâu sau sẽ có được thực lực hoàn toàn bình đẳng.

- Cậu đang nghĩ gì vậy? Lạc Hàm vừa lái xe, vừa hỏi, mái tóc dài óng ả bay bay trước mặt Giang Ly, khiến hắn cảm thấy một hương vị hạnh phúc.

- Không có gì. Giang Ly bừng tỉnh:

- Mình đang nghĩ, nếu như chúng ta thi đỗ đại học Tinh Không, cuộc sống đại học sẽ như thế nào?

- Đại học tốt nhất của Tinh Hoa thành chính là đại học Tinh Hoa, cũng coi như có đẳng cấp, so với đại học Tinh Không, đến cái ổ gà cũng không sánh nổi. Ngữ khí Lạc Hàm trầm sâu:

- Thật sự hi vọng có thể thi đậu.

- A, chúng ta đến tòa nhà Ngân Mã ăn cơm?

Giang Ly thấy xe Lạc Hàm hướng về phía một tòa nhà vô cùng đồ sộ phía xa hạ xuống, phía trên tòa nhà có điêu khắc một con thiên mã, lấp lánh, con thiên mã này sải cánh, khoảng chừng mấy nghìn thước, phản xạ ánh nắng mặt trời, ban đêm sẽ phóng ra, làm cho cả Tinh Hoa thành cũng nhìn thấy rất rõ ràng.

Đây là một trong những tòa nhà nổi bật nhất thành phố.

Nơi này đồng thời cũng là nơi ẩm thực sang quý nhất toàn thành.

Một bữa cơm bình thường cũng phải tốn hết chục nghìn tinh nguyên, người nào thuộc hàng phú hào mới có thể tiêu xài nổi, Giang Ly cũng đã từng nhìn thấy nữ sinh khoe “Hôm nay ăn cơm cùng bạn trai ở tòa nhà Ngân Mã” trên trang mạng của trường, sau đó chụp ảnh, up lên mạng, thu hút rất nhiều người, có người ganh tỵ, có người ngưỡng mộ.

Có nữ sinh thậm chí còn viết status, ai mời cô đến tòa nhà Ngân Mã ăn cơm, cô làm bạn với người đó

Bây giờ Tinh Hoa thành có thịnh hành kiểu theo đuổi con gái, chỉ cần dẫn cô ấy đến tòa nhà Ngân Mã ăn cơm, tuyệt đối theo đuổi cực chuẩn, tỉ lệ thành công ít nhất cũng phải 90% trở lên.

Giang Ly chưa từng ăn qua ở nơi này, vì không ăn nổi.

Hôm nay Lạc Hàm dẫn hắn đến đây ăn cơm, là có ý gì?

- Ở Tinh Hoa thành muốn ăn cơm ngon, thì phải đến tòa nhà Ngân Mã. Lạc Hàm cười cười:

- Sao vậy, đừng căng thẳng, hôm nay mình mời mà.

- Ha ha, làm sao có thể để một cô gái mời cơm chứ, đừng xem thường mình, gần đây mình cũng phát tài chút ít, mời một bữa cơm cũng không vấn đề gì, hôm nay ăn gì, cậu cứ gọi tự nhiên nhé. Giang Ly lắc đầu.

- Cậu phát tài gì vậy? Lạc Hàm nháy mắt, suy đoán: - Nghe nói gần đây cậu điên cuồng học thuật thôi miên, hay là thành Thôi miên sư sơ cấp rồi? Hơn nữa mình còn biết, cậu dùng thuật thôi miên chữa khỏi bệnh cho chị của Tuyết Linh là Tuyết Bích Nhi nữa.

- Đại khái là như vậy, dù sao cũng là phát tài nhỏ. Giang Ly tự nhiên sẽ không nói thật, từ bên Sáp Huyết Minh lấy được 3 triệu 580 ngàn, đó cũng không phải là phát tài nhỏ, bản thân Lạc Hàm tiết kiệm cũng chưa chắc có nhiều như vậy.

- Vậy hôm nay mình sẽ làm khổ cậu một bữa. Lạc Hàm ánh mắt lóe sáng.

- Không sao. Giang Ly mở hai bàn tay ra, làm bộ dạng bất đắc dĩ.

Xe dừng lại bên cạnh tòa nhà Ngân Mã, lập tức liền có nhân viên bảo an đến hướng dẫn.

Giang Ly đại khái quan sát cảnh tượng xung quanh, mặt đất ngân quang lóng lánh, không có một hạt bụi, nhìn ra phía xa, toàn bộ Tinh Hoa thành đều thu vào trong tầm mắt.

Có một cảm giác đang đứng trên phi thuyền vũ trụ.

- Chúng ta lên tầng cao nhất, ngồi sát cửa sổ, phong cảnh bên đó đẹp hơn chút, mình sớm đã đặt chỗ rồi. Lạc Hàm ngựa quen đường cũ, nghiễm nhiên là thường xuyên đến, xuyên qua đại sảnh như mộng ảo, đứng trong thang máy lơ lửng lên tầng cao nhất, quả nhiên là một phòng nhã nhặn, dùng thủy tinh ngăn cách, phía dưới có thể nhìn đến đại sảnh, hướng ra ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy cảnh sắc toàn thành phố.

Hai người ngồi đối diện nhau xong, Giang Ly vuốt ve ghế sô pha, kim loại màu bạc, đó là một loại kim loại quý trong vũ trụ, tên bí ngân, là trái đất cướp được từ một tinh cầu kỳ quái.

Loại bí ngân này rất có lợi đối với cơ thể con người, trong đó có bắn ra một ít xạ tuyến có lợi, trị nhiều loại bệnh, cho nên dụng cụ gia đình làm từ bạc rất đắt tiền.

Tòa nhà Ngân Mã trang hoàng, toàn bộ đều là dùng bí ngân.

- Cậu xem xem, ăn món gì?

Bên cạnh, có một màn hình hư cấu, trên đó có rất nhiều món ăn, ghi rõ giá cả. Giang Ly nhìn đều là vật phẩm quý hiếm, đại bổ, nhưng giá cả thì cực đắt đỏ, một phần ăn nhỏ, ít nhất cũng phải đến 500 tinh nguyên.

Đây còn là ăn vặt nữa.

Đồ ăn quý giá, vốn dĩ cũng không thấp hơn 1000 tinh nguyên.

- Mình bắt đầu chọn nhé. Lạc Hàm cười khanh khách, còn cho rằng Giang Ly đang xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch.

- Chọn đi, thích ăn gì thì chọn. Giang Ly dường như không tập trung, đang suy nghĩ làm thế nào để chữa khỏi vết thương của mình.

- Uhm, vậy thì chọn một đĩa thủy tinh quả bảy màu, một đĩa thanh sao nguyệt thỏ hoa, hỏa ngư luộc, ba món này đi, hai người chúng ta ăn cũng chẳng bao nhiêu. Lạc Hàm chọn ba món.

Cũng chỉ là ba nghìn tinh nguyên.

Đây là cô tiết kiệm cho Giang Ly.

Hai người ngồi nói chuyện, đợi món ăn được mang lên.

Bầu trời cũng tối dần.

Tinh Hoa thành nhà nhà lên đèn, trong này nhìn ra xa, có một người bỗng nhiên quay đầu, người đó đang buồn rầu đau thương nơi ngọn đèn rầu rĩ, không khí thích hợp với tình nhân. Trong đại sảnh bên dưới, tình nhân cũng dần tăng lên, âm nhạc trong cả toà nhà đột nhiên thay đổi, giai điệu trở nên linh hoạt kỳ ảo, tràn đầy ý nhị độc đáo, Giang Ly trước giờ chưa từng nghe thấy khúc nhạc nào như này, cảm thấy linh hồn của mình cũng sinh ra một loại xúc cảm.

- Đây là bài hát gì vậy?

Hắn nhìn thấy người trong đại sảnh, đều bị trạng thái say mê vây lấy.

- Bài hát này tên Vĩnh Sinh, là sáng tác của Tâm linh đại sư Giang Nạp Lan và đồng bạn chiến hữu. Vẻ mặt Lạc Hàm thể hiện thần sắc như sùng bái minh tinh vậy:

- Bài hát này, có thể làm rung động linh hồn của nhân loại.

- Trái tim không linh kia, sao có thể thoát khỏi xiềng xích?

- Sống nhờ thần linh trong thân thể, anh khi nào mới có thể thức tỉnh?

- Bên ngoài vũ trụ, có chốn bồng lai mà em từng hướng đến?

- Người yêu của em, không có trên trần thế này, là tự do của Vĩnh Sinh trong hư không…

Giang Ly vừa nghe thấy ca từ của bài hát Vĩnh Sinh này, cảm thấy tinh thần của mình hòa vào với vũ trụ, tư duy phóng thích vô hạn, lĩnh ngộ được rất nhiều thứ chưa từng lĩnh ngộ, đây là ca từ trong bài hát do Tâm linh đại sư Giang Nạp Lan viết, đối với người có ngộ tính sẽ có xúc động.

- Giang Nạp Lan là thần tượng của mình, là một người đàn ông như thần vậy. Lạc Hàm dường như không có ngộ tính như của Giang Ly, chỉ cảm thấy ca từ này xúc động linh hồn, không tiến vào trong một loại trạng thái không linh, cô tiếp tục nói:

- Gia tộc của cậu chính là Giang gia mà có thể sinh ra Nhật Nguyệt tinh hoa, tập đoàn Nhật Nguyệt. Tập đoàn Nhật Nguyệt bây giờ chiếm phần lớn trong giới kinh doanh của toàn nhân loại, đều dựa vào uy tín áp trận của ông ấy, nếu không làm sao có thể lũng đoạn toàn bộ ngành chế tạo của Nhật Nguyệt tinh hoa?

Giang Ly từ trong trạng thái linh không tỉnh táo lại.

- Tập đoàn Nhật Nguyệt, Giang gia?

Hắn từng nghe qua tập đoàn Nhật Nguyệt, là một tập đoàn cực lớn, trải rộng ra nhiều tinh cầu, chế tạo dược phẩm, cơ giáp, thậm chí là tham gia vào nghiên cứu chế tạo chiến hạm.

Nhà Lạc Hàm mặc dù là công ty lớn, nhưng đến cọng lông của tập đoàn Nhật Nguyệt cũng chẳng là cái gì.

Mặc dù nghiệp vụ của tập đoàn Nhật Nguyệt trên trái đất rất ít, dường như tận lực phát triển cho vũ trụ.

- Tập đoàn Nhật Nguyệt bị Giang gia khống chế, cũng là họ Giang… Giang Ly lắc đầu, mình cũng họ Giang, tập đoàn Nhật Nguyệt cũng họ Giang, nhưng khác biệt quá xa, một là Thần long, một là con kiến.

Tích tích tích…

Lúc này, chip của hắn lại rung động, trên đó có người gọi đến.

- Là Tuyết Linh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.