Ánh trăng sáng tỏ như thuỷ triều tràn vào cửa sổ, ngọn gió lạnh thổi qua mang theo hương hoa nhàn nhạt. Căn phòng tối đen, chỉ có ánh sáng xanh nhấp nháy từ màn hình máy vi tính. Bỗng một tràng tiếng chuông cửa inh ỏi vang lên trong không gian yên tĩnh, đánh thức cô gái đang ngủ gục trên bàn dậy.
Ninh Tiểu Thuần chợt bừng tỉnh, xoa xoa hai mắt, lơ mơ nhìn đồng hồ trên tường. Đã muộn thế này còn ai đến quấy rầy giấc ngủ của người ta thế? Cô ngái ngủ chậm chạp đi ra cửa. Cửa mở kêu “kẹt” một cái, lập tức một bóng đen lách vào, cùng lúc ấy cánh cửa bị đóng lại, Ninh Tiểu Thuần bị ép vào tường.
Bóng đen chậm rãi kề sát Ninh Tiểu Thuần, hơi thở đàn ông phả vào mặt cô. Một giây sau, cánh môi ấm áp dán lên môi cô, không cho cô tránh né. Đầu lưỡi nhanh nhẹn ngang ngược xông thẳng vào trong, cạy mở răng cô, vờn quấn lưỡi cô. Hai tay cô để trên ngực người đó, định đẩy ra, nhưng người đó vững như ngọn núi. Hơi thở cô gấp gáp nhưng trong mắt người đó âm thanh ấy lại hấp dẫn chết người. Gã hôn mạnh và sâu hơn.
Người đó trong đêm tối như thú hoang, tận lực tìm kiếm. Ninh Tiểu Thuần bị hôn đến choáng váng, ánh mắt mờ mịt, hai chân không đỡ nổi sức nặng cơ thể đành bám chặt vào thân trên của gã.
Môi gã rời khỏi môi Ninh Tiểu Thuần, vén tóc cô ra hai bên, ái muội thổi vào tai cô, sau đó cánh môi lại lần nữa trở lại trên thịt da cô, từ cổ hôn dần xuống. Cử động của gã khiến Ninh Tiểu Thuần run rẩy từng hồi.
Hôn từ cổ đến xương quai xanh cô, gã vươn đầu lưỡi khẽ liếm lên da, tay không để yên mò lên bắp đùi cô, chậm rãi chuyển lên trên, vén váy ngủ lên rồi vuốt ve trong đùi cô. Gã nhất định là cao thủ tình trường, Ninh Tiểu Thuần mới bị gã vuốt vài cái đã trở nên ý loạn tình mê, mặt đỏ ửng, không ngừng thở dốc.
Cảm giác làn da trắng mịn khiến người đó thích thú, tay gã chầm chậm đến gần nơi bí ẩn, đồng thời miệng gã cũng không nhàn rỗi, hôn lên đồi ngực dưới váy ngủ, không quan tâm còn cách lớp vài mỏng điên cuồng mút vào.
Đỉnh vú Ninh Tiểu Thuần dựng đứng, người đó mút lấy không tha, cắn nhẹ, cô rít lên thở hổn hển. Tay người đó xoa vùng tam giác thần bí, chuẩn bị luồn vào trong quần lót để cảm nhận trực tiếp khu rừng bí ẩn đó.
Ninh Tiểu Thuần bỗng nhiên bừng tỉnh, vội dùng tay đè chặt tay gã, khàn khàn nói: “Đừng!” Con ngươi gã thẫm lại, lạnh lùng nói: “Ninh Tiểu Thuần, em đừng quên, em là của tôi, trách nhiệm của em là giải quyết sinh lí cho tôi.”
Cô cắn môi, hạ giọng: “Em biết.” Sau đó tay cô đặt trên hông gã, cởi thắt lưng, cởi quần cho gã, vật đàn ông đang cương cứng, dù còn cách lớp quần lót cũng muốn xông ra. Cô nhỏ giọng nói: “Em đến kì, không tiện.” Nói rồi cô kéo quần lót gã xuống, vật đàn ông to lớn hiện ra trước mắt cô.